Một luồng sương đen phun vào trên người Quỷ Cơ, khiến vẻ mặt Quỷ Cơ đột nhiên thay đổi, da thịt cả người lập tức nứt ra như bị một chậu axit sunfuric dội xuống theo đỉnh đầu, bắp thịt cả người cũng bắt đầu bị ăn mòn, thậm chí vài chỗ đã lộ ra xương cốt trắng hếu.
Một phát thành công, hai mắt Bá Tước phát sáng, chống đỡ đứng dậy nhảy lên thật cao, muốn nhân cơ hội gặm được cái đầu.
"Cẩn thận!"
Tề Lượng đứng ở phía xa, căn bản không kịp trợ giúp.
Nhưng lúc này đã thấy một bàn tay to đột nhiên thò ra từ trong sương đen, một phát bắt được cổ họng Bá Tước như kìm sắt đập hắn ta ầm ầm xuống đất.
Chỉ thấy một khuôn mặt bị ăn mòn cao độ thò ra từ trong sương đen, không ngừng có thịt nát và cục máu rơi xuống theo khuôn mặt, cơ bắp trên người đã bị ăn mòn máu thịt be bét, vài chỗ lộ ra xương cốt trắng bệch, đổi lại là người khác, cho dù không chết cũng tuyệt đối không chịu được đau khổ như vậy.
Một đôi mắt bị ăn mòn chỉ còn nhãn cầu trợn tròn, vung nắm đấm lên cao cao giữa không trung, một ngọn lửa màu xanh bốc cháy trên nắm tay: "Bắt nạt nam nhân của lão nương, nắm đấm sắt nện vào ngực ngươi!"
Đôi mắt đen của Bá Tước co rụt lại, bóng dáng nắm đấm kia nhanh chóng bị phóng đại trong con mắt...
"Oanh!"
Một cơn gió mạnh có thể nhìn bằng mắt thường tạo thành sóng khí, quay xung quanh Quỷ Cơ, phần phật quét về xung quanh.
Đụng vào đá vụn xung quanh, phát ra tiếng va chạm rào rào rào.
Một bóng đen phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương nhanh chóng đứng lên bỏ chạy, tốc độ quá nhanh, căn bản không chờ đám người Tề Lượng đến ngăn cản.
"Vậy cũng có thể chạy!"
Đại Trùng và U Linh cách đó không xa bĩu môi một cái, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi tiếc nuối, đáng tiếc trạng thái của bọn họ không tốt, không thể nhanh chóng gia nhập chiến đấu, nếu không có lẽ hôm nay có thể giải quyết rắc rối này.
Bây giờ để hắn ta chạy mất, đúng là hậu hoạn vô tận.
"Ngươi điên rồi!"
Tề Lượng không để ý Bá Tước đã trốn xa hay chưa, sau khi bò dậy từ dưới đất nhanh chóng phi nước đại đến bên cạnh Quỷ Cơ, không ngừng chiếu Thánh quang thuật lên Quỷ Cơ, ngăn cản nhục thể của nàng tiếp tục hư thối.
Quỷ Cơ há hốc mồm, nhưng há miệng ra lại không nhịn được nôn mửa.
Trong máu sền sệt còn trộn lẫn thịt nát, có lẽ nội tạng cũng chịu sự ăn mòn.
Loại thương thế này, cho dù không chết, còn sống cũng là một loại tra tấn.
Quỷ Cơ có thể chống đỡ đến bây giờ, hoàn toàn là vì nàng có năng lực gần như miễn dịch với đau đớn.
"Đáng chết!"
Nhìn nửa khuôn mặt Quỷ Cơ đã bị ăn mòn máu thịt be bét.
Đôi mắt Tề Lượng đỏ hồng, không ngừng chiếu Thánh quang thuật vào trên người Quỷ Cơ, khép lại vết thương cho nàng.
Chỉ là thương tổn của Quỷ Cơ quá nghiêm trọng, một ít điểm bưu điện trên tay Tề Lượng đã sắp bị hao hết.
"Điểm bưu điện! Cho ta mượn điểm bưu điện!"
Tề Lượng nhìn điểm bưu điện đã sắp thấy đáy của mình, ngẩng đầu nhìn về phía U Linh.
"Hừ, đừng nhìn ta, điểm bưu điện của lão tử có hạn, không có nhiều như vậy cho ngươi cứu người!"
U Linh bĩu môi, tuy rất cố gắng không để mình đi nhìn, nhưng ánh mắt và suy nghĩ trong đầu hoàn toàn là một chuyện khác nhau.
Dù sao con tem hệ thần thánh này rất mê người...
"Cạch!"
Lúc này, tiếng nòng súng bị kéo vang lên bên tai khiến U Linh không khỏi nhíu mày.
Chỉ thấy lúc này, Đại Trùng đã vô tình hay cố ý kéo giãn khoảng cách với hắn ta, lạnh lùng nói: "Lúc ở kho vũ khí, ngươi cầm nhiều Phụ ma hỏa thương nhất, làm người đừng không biết đủ như vậy!"
"Ngươi đang tìm cái chết hả."
Bị Đại Trùng vạch trần suy nghĩ, trong lòng U Linh cũng hơi thẹn quá hoá giận.
Nhưng lúc này trong bóng tối có hai bóng dáng khác đi tới, trên tay cũng cầm một thanh Phụ ma hỏa thương, họng súng chỉ vào U Linh, mặc dù không nói chuyện nhưng ánh mắt lạnh như băng đã thể hiện rõ thái độ.
Là Lý Sưởng đã quay lại.
Nếu không phải Tề Lượng kịp thời kéo chân Bá Tước lại, e rằng hiện tại bọn họ đã sớm biến thành bữa ăn ngon trong miệng Bá Tước.
Không để ý tới ba người giằng co.
Tề Lượng thấy thương thế của Quỷ Cơ còn đang chuyển biến xấu, lo lắng đến mức như kiến bò trên chảo nóng, thuốc khôi phục không có tác dụng với loại thương tổn này.
Nhưng Tề Lượng lại nghĩ đến một món đồ khác.
Hắn ta nhanh chóng lấy ra số nhân sâm tinh đã ăn trước đó từ trong sách tem, sau khi cho vào trong miệng nhanh chóng nhai mấy lần, cạy mở miệng Quỷ Cơ nhét từng miếng một.
Nhân sâm tinh có hiệu quả mạnh mẽ, chắc chắn là hốt thuốc đúng bệnh, chỉ có điều thương thế của Quỷ Cơ quá nặng, đã rơi vào hôn mê sâu.
Nhân sâm tinh chỉ có thể kéo lại một hơi cho nàng, không thể chữa trị cho nàng.
Trên tay Tề Lượng đã không đủ điểm bưu điện, tiếp theo cách duy nhất là trở về hiện thực.
"Đợi chút, các ngươi có nghe thấy gì không."
U Linh đang giằng co với Đại Trùng và Lý Sưởng đột nhiên lỗ tai khẽ động, chỉ ra bên ngoài sơn trang hỏi.
"Tiếng động, sao ta không nghe thấy... A?? Đó là tiếng gì?"
Đại Trùng còn tưởng U Linh cố ý bày mưu, chỉ là cẩn thận nghe xong, thật sự nghe được một tràng tiếng vang quái dị, hơn nữa tiếng vang càng ngày càng gần.
"Không tốt, là oán niệm!"