Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 736 - Chương 736. Đại Bảo Kiếm Khải Tát Cung

Chương 736. Đại bảo kiếm Khải Tát cung Chương 736. Đại bảo kiếm Khải Tát cung

Trong hiện thực hắn vẫn bị một người đưa thư trung cấp đuổi giết gà bay chó chạy.

Cứ trở về như vậy, tình huống còn không tốt bằng hiện tại.

Về phần cầu cứu nàng?

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Triệu Khách bỏ đi.

Nghĩ đến ánh mắt khi nàng nhìn hắn, dáng vẻ cao cao tại thượng kia cứ như coi hắn là dưa leo vậy.

Có lẽ xuất phát từ tự tôn nam nhân, Triệu Khách không muốn đi cầu xin nàng, thậm chí không định để nàng tham gia vào bất cứ chuyện gì của hắn.

"Ta vẫn quá yếu!"

Triệu Khách thở dài một hơi, nhìn sách tem.

Một cảm giác bất lực khiến Triệu Khách hơi mệt mỏi.

Trước đó, Triệu Khách còn từng nghĩ mặc dù con tem trong sách tem của hắn không thành hệ thống.

Nhưng mỗi một cái đều là tinh phẩm, phối hợp với nhau, hiệu quả không thua con đường do những người đưa thư kia tạo thành.

Thậm chí có phần hơn mà không kịp.

Chỉ là cái xác nữ kia, dù từ bất kỳ phương diện nào đều nghiền ép hắn đến không ngẩng đầu lên được.

Ngay cả Phật châu hộ thân cũng không làm gì được nàng.

Triệu Khách suy nghĩ, trong lòng đột nhiên cảm thấy có phải suy nghĩ trước đó của hắn sai rồi không.

Trong lúc suy nghĩ, Triệu Khách quay người đi xuống sườn núi.

Xuống núi, từ xa Triệu Khách đã thấy trên sườn núi có khói bếp lượn lờ, dường như là thôn trấn.

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát đi qua, mặc dù cởi truồng nhưng cũng không có gì đáng ngại, coi như là chạy không, hòa mình vào thiên nhiên đi.

Đó là một thôn xóm rất nhỏ.

Trong không khí tràn ngập một mùi thơm của rau cải, dường như lúc này nhà nhà đều bắt đầu làm đồ ăn.

Bước chân của Triệu Khách rất nhẹ nhàng, lao đi mấy bước, nhân lúc thôn dân không chú ý, leo tường vào một nhà trong thôn.

Thấy đầu tường treo quần áo đã hong khô, Triệu Khách lấy mặc lên người.

"Ai!"

Lúc này, lỗ tai Triệu Khách khẽ động, quay đầu, trong phòng vang lên tiếng quát của một nữ nhân, khiến Triệu Khách không nhịn được khẽ nhíu mày.

Hắn không muốn gây sự, chỉ mượn một bộ quần áo, sau đó sẽ rời đi.

Vì vậy Triệu Khách không nói gì, mà quay đầu chờ chủ nhân trong phòng đi ra, sau đó dùng Quỷ hoặc để mê hoặc đối phương một chút, sẽ xoay người rời đi.

"Cộc cộc cộc..."

Chỉ là lúc này, lại thấy một cây gậy chống đưa ra từ trong nhà, gậy chống gõ xuống mặt đất xung quanh, một lão thái thái mù hai mắt đi ra từ trong phòng.

"Mù lòa!"

Triệu Khách nhíu mày, Quỷ hoặc không có tác dụng với người mù lòa.

"Ngươi là ai!"

Tuy lão thái bị mù nhưng lỗ tai lại rất thính, nghiêng tai nghe xong, đôi mắt đã biến thành xám trắng lại nhìn về phía Triệu Khách.

Thấy thế, Triệu Khách không nói chuyện, suy nghĩ có nên đánh ngất lão thái hay không, hắn không muốn gây ra quá nhiều chuyện ở chỗ này.

"Ừm, ngươi là người qua đường đi, Vương thôn này cơn hơn mười gia đình, ta đều biết cả, giọng nói của bọn họ không giống ngươi."

Chỉ thấy lão thái vừa nói chuyện, một tay vừa lục lọi cửa phòng, cũng không biết lục lọi cái gì, một lát sau mới lấy ra một cái bát.

Triệu Khách nhìn lên, trong bát còn để một miếng bánh bột ngô.

"Ăn đi, ta không có thứ khác, ăn tạm cái này, bên trái có kho củi, bên trong có một ít đệm chăn, ngươi chấp nhận ở một đêm, sáng mai lại đi."

"Không cần, ta chỉ mượn một bộ y phục, làm phiền rồi, ta sẽ đi ngay."

Triệu Khách khẽ nói lời này.

Nhưng lão thái nghe vậy vội vàng gọi Triệu Khách: "Đừng đi, người xứ khác, ngươi không hiểu, hiện tại trời sắp tối, đến buổi tối mấy thứ gì đó sẽ đi ra ngoài, trong vòng mười dặm quanh đây, trước không thôn sau không cửa hàng, ngươi ra ngoài cũng dữ nhiều lành ít."

"A... Tiểu hỏa tử? Tiểu hỏa tử!"

Lão thái nghiêng tai cẩn thận nghe xong, lại không nghe thấy giọng của Triệu Khách, không nhịn được thở dài, vỗ bắp đùi nói: "Ôi, sao lại không nghe khuyên bảo."

Lúc Triệu Khách thấy lão thái lấy ra một cái bánh bột ngô cho hắn, Triệu Khách đã phát hiện nàng có ý tốt với hắn.

Nhưng Triệu Khách không lựa chọn ngủ lại trong thôn, ngược lại hắn càng muốn đi ra ngoài xem.

Không chỉ vì Triệu Khách muốn thử thời vận, mấu chốt nhất là dù không có tem năng lực.

Dựa vào Nhiếp nguyên thủ cùng Phật châu trong lồng ngực phối hợp với lục tự chân ngôn, tôm tép nhãi nhép bình thường không làm gì được hắn.

Đồng thời Triệu Khách cũng đang muốn tìm một cơ hội kiểm tra một chút bây giờ, hắn không có tem gia trì, rốt cuộc sẽ có thực lực như thế nào, dù sao hắn đã ăn mấy viên thủy tinh năng lượng cấp SSS.

Mỗi lần ăn hết cũng có thể cảm giác được thân thể của hắn xuất hiện biến hóa.

Nhưng biến hóa như thế nào thì Triệu Khách chưa từng cẩn thận cảm nhận.

Bây giờ không có tem năng lực, Triệu Khách vừa hay mượn cơ hội rèn luyện bản thân một chút.

Rời khỏi thôn làng, Triệu Khách đi thẳng về hướng đông.

Triệu Khách bước như bay, cả hai năng lực bị động của “Tự nhiên chi nộ” và “Lão binh” đều là gia tăng tốc độ di chuyển, càng bỏ qua địa hình, cho nên tốc độ đi của Triệu Khách lại nhanh đến kinh người.

Cũng không biết đi được bao lâu, sắc trời càng ngày càng đen.

Nơi này cũng không giống hiện đại, buổi tối còn có đèn đường chiếu sáng, trong rừng núi tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, thỉnh thoảng lại thấy một đôi lấp lóe ánh sáng u tối, phát ra tiếng thét chói tai quái dị.

Bình Luận (0)
Comment