Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 786 - Chương 786. Người Quen (2)

Chương 786. Người quen (2) Chương 786. Người quen (2)

Hi vọng lấy mỹ thực trong thiên hạ ngày nay, nhận được một nụ cười của Quỷ công chúa.

Vì thế những năm qua, bao gồm Ngũ Quỷ, những quỷ thương này đi theo Âm Dương lão nhân, thỉnh thoảng vơ vét trân bảo, đồng thời cũng đang tìm kiếm đủ loại đầu bếp.

Chỉ thấy mỗi quỷ thương cầm một cái hộp gỗ trên tay, cẩn thận nằm sấp trên mặt đất.

"Mời được Quỷ công chúa đích thân tới, thật sự là rồng đến nhà tôm, là vinh hạnh của chúng ta, có chút tấm lòng nhỏ, kính xin công chúa tuyệt đối đừng từ chối."

Triệu Khách nhìn trên tay Ngũ Quỷ cầm một cây trâm cài, trâm cài cũng không phải vàng ròng, mà là Kim Tương ngọc.

Nhưng Triệu Khách cẩn thận nhìn lên mới phát hiện, thứ đồ chơi này rất quen mắt, chẳng phải là cái vòng ngọc mà Ngũ Quỷ nhìn trúng vào lần đầu tiên gặp mặt sao?

Cụ thể gọi là cái gì nhỉ... A, đúng, là Âm huyết thúy ngọc trạc.

Lúc đó Ngũ Quỷ còn muốn lừa Triệu Khách, nói là muốn mua xác nữ nhưng thật ra là vòng tay trên tay xác nữ, sau đó bị Triệu Khách nhìn thấu, mới lấy ra phối phương hợp thành đổi với hắn.

Không ngờ bọn họ cầm vòng tay đi gia công đặc biệt, biến vòng tay thành trâm cài.

Hiển nhiên, cũng trải qua sự xử lý đặc biệt cẩn thận, trên cây trâm cài hiện ra ánh sáng khác thường, nhìn càng linh động hơn trạng thái vòng ngọc trước đó.

Ngoại trừ trâm cài, còn có hoa tai, vòng tai, nhẫn, vòng tay, vừa vặn một bộ.

"Lỗ vốn!"

Trong lòng Triệu Khách lắc đầu, sớm biết thứ này sẽ bị bọn họ gia công như vậy, đủ thấy rất bất phàm.

Lúc ấy hắn chỉ đổi một tấm phối phương, bây giờ suy nghĩ vẫn thấy thua thiệt.

So sánh với Ngũ Quỷ, bảo vật do quỷ thương khác dâng lên cũng không kém, kỳ trân dị bảo, có vài thứ mà Triệu Khách chưa nghe nói đến.

Nhưng những thứ này được để dưới đất, chẳng mấy chốc đã bị Quỷ Soa cẩn thận thu lại.

Về phần cỗ kiệu trên long ỷ vẫn chưa từng nói một câu nào, thậm chí yên tĩnh đến mức khiến Triệu Khách nghi ngờ bên trong trống rỗng.

Triệu Khách nghĩ lại, nếu thật sự trống không, làm không tốt cũng là nhóm Quỷ Soa này cố ý lừa đám quỷ thương.

Đương nhiên, đây chỉ là Triệu Khách nghĩ như vậy.

Tin tưởng, những Quỷ Soa này còn chưa to gan như vậy, dám giả mạo danh nghĩa công chúa Minh phủ đến lừa bịp.

Chờ sau khi tất cả quỷ thương lui ra, Ngũ Quỷ dẫn Triệu Khách trở về trong phòng bao bên cạnh chờ đợi.

Nói kế tiếp còn có tiết mục trợ hứng, mời tới cao thủ giỏi ca múa.

Triệu Khách tỏ vẻ không có hứng thú với thứ này.

Ăn cơm thì ăn cơm đi, xem ca múa làm gì, tuy Triệu Khách khâm phục những quỷ thương có thể thiết kế tem như Ngũ Quỷ.

Nhưng hiển nhiên tính tư duy sáng tạo đã giới hạn tại tài năng của bọn họ.

Đối với giải trí, hoàn toàn là kiểu cũ cứng ngắc cổ xưa.

Điểm này kém hơn Hồng Yên quán không chỉ nửa điểm hay một điểm, nghĩ kỹ lại, người lên kế hoạch chủ đề hoạt động ở tầng một Hồng Yên quán tuyệt đối là một kỳ tài.

Biết nắm bắt tâm lý tò mò của khách hàng, đảm bảo để những khách hàng này chơi vui vẻ, như ý.

Đáng tiếc, Ngũ Quỷ không thể mời vị kỳ tài này đến, nếu không tin tưởng hoạt động trợ hứng này chắc chắn vô cùng đặc sắc.

Triệu Khách không hề hứng thú với những ca múa này.

Cho dù nhảy có tốt, Triệu Khách luôn không nhịn được tìm xương trong trứng gà.

Ví dụ như người đi ra hát kinh kịch, tính cách Cao ngạo trong đầu Triệu Khách vẫn sẽ ảnh hưởng đến hắn, khiến hắn cảm thấy hắn ta đang hát một đống phân.

Trong lúc buồn bực ngán ngẩm, Triệu Khách quan sát xung quanh.

"Ồ!"

Bỗng nhiên, đôi mắt Triệu Khách tỏa sáng, ánh mắt nhìn chằm chằm đám người ở dưới lầu một, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt Triệu Khách.

"Tại sao hắn lại ở chỗ này?"

Có thể thấy người quen cũ khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, chứ đừng nói đến vị người quen cũ này còn có duyên phận không cạn với Triệu Khách.

"Ta đi xuống xem một chút, đợi chút nữa gọi ta." Triệu Khách nói xong đi ra ngoài.

Ngũ Quỷ cũng không lo lắng điều này, dù sao ở chung lâu như vậy, Ngũ Quỷ hiểu Triệu Khách khá rõ.

Mặc dù tên này như một gian thương mở hắc điếm.

Nhưng có một điều vẫn khá tốt, nói lời giữ lời.

Cho nên mỗi lần Ngũ Quỷ bị Triệu Khách lừa đến ngứa răng, nhưng vẫn tiếp tục hợp tác với hắn.

Vì vậy, thấy Triệu Khách đi ra ngoài, trong đám Ngũ Quỷ chỉ có lão đại quay đầu nhắc nhở Triệu Khách: "Chú ý thời gian!"

Hắn ta nói xong, Triệu Khách đã sớm đi xuống lầu.

Thấy Triệu Khách rời đi, lão ngũ mới không nhịn được hỏi: "Đại ca, tại sao hắn phải đeo mặt nạ ở trên đầu?"

Lão đại lắc đầu cũng tỏ ra vô tội: "Không biết, chúng ta quên nói cho hắn biết, trong khách sạn Âm Dương dáng vẻ một người vĩnh viễn là chân thật nhất, cho dù đeo mặt nạ, chỉ cần cẩn thận nhìn có thể thấy khuôn mặt thật."

"Vậy chút nữa ta đi nói cho hắn biết?" Lão ngũ gãi đầu.

Nhưng lão đại không để ý đến hắn ta, đang tập trung tinh thần nhìn ca múa phía dưới, lão ngũ nghĩ một lúc cảm thấy không thú vị, dứt khoát không nhắc tới nữa.

Ở một bên khác, sau khi Triệu Khách đi xuống cầu thang, ánh mắt tìm kiếm trong đám người.

Đợi sau khi thấy tráng hán cơ bắp đang ngồi bên cạnh, nhếch miệng cười một tiếng, bước nhanh đến đó, vỗ vai đối phương: "Lại gặp mặt!"

Bình Luận (0)
Comment