Triệu Khách đưa tay vỗ.
Chỉ thấy tráng hán quay đầu, rõ ràng là thể trạng cường tráng như hơn hai mươi tuổi, vạm vỡ mạnh mẽ, đang lúc đỉnh phong.
Nhưng khuôn mặt kia... Trông hơi có vẻ già nua, quan trọng nhất là cái đầu trụi lủi, nếu đặt ở dưới ánh đèn có thể dùng làm tấm gương.
Đầu tiên đối phương ngạc nhiên nhưng sau khi cẩn thận quan sát Triệu Khách, đôi mắt đột nhiên sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng như điên, đứng bật dậy bắt lấy bả vai Triệu Khách: "Tiểu tử tốt, sao ngươi cũng tới đây."
Cũng có thể nói người trước mặt khá quen thuộc với Triệu Khách, Vạn thực sách cũng là hắn ta cho Triệu Khách.
Không phải ai khác, chính là Trù Tam Điên.
"Ta cũng muốn hỏi ngươi câu này."
Có thể gặp được người quen ở chỗ này, đúng là một loại duyên phận hiếm có.
Lúc Triệu Khách nói lời này, ánh mắt đánh giá Trù Tam Điên, chỉ thấy vị lão nhân này đổi thân thể, quả nhiên lộ ra vẻ đã già còn khỏe mạnh cường tráng, lúc đứng lên còn cao lớn hơn cả Triệu Khách.
"Thế nào, thân thể này dùng không tệ chứ, thứ đồ chơi kia dễ dùng không?"
Triệu Khách dùng cùi chỏ đẩy Trù Tam Điên, trên mặt xuất hiện vẻ mặt mà nam nhân đều hiểu được.
Nghe xong câu nói này, khuôn mặt Trù Tam Điên đắc ý, không chút che giấu ôm vai Triệu Khách cười xấu xa nói: "Dễ dùng, đương nhiên rất tốt, trên đâm lăng tiêu bích ngọc động, dưới sâu u hạn đình hoa, dùng vô cùng tốt."
Nhắc đến cây lang nha bổng của hình, Trù Tam Điên như lột xác, hoàn toàn khác với dáng vẻ âm u đầy chết chóc mà lần đầu tiên Triệu Khách gặp gỡ.
Đặc biệt là lúc nhắc đến, dưới tình huống không hề che giấu, lại dựa vào một cây lang nha bổng để đặt chân vào chuyện xưa U Minh.
Ví dụ như đêm khuya đại chiến ác quỷ bà gì đó, liên chiến song đầu nữ U Minh, bổng đánh Kim cương dạ xoa, đủ loại chuyện xưa bị Trù Tam Điên kể một hơi.
Đừng nói là mấy quỷ thương xung quanh, ngay cả Triệu Khách nghe được trong lòng cũng yên lặng hâm mộ.
So sánh ra, hắn...
Vừa nghĩ tới vị dưới hông hắn, Triệu Khách rất nghi ngờ sau này đừng nói chơi gái, có thể hứng hay không cũng là một vấn đề.
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách yên lặng thở dài.
Nhưng lần này vị trí quá nhạy cảm, hắn thật sự không tiện ra tay, sơ ý một chút sẽ khiến bản thân nửa tàn phế.
Càng quan trọng hơn là, e rằng hắn còn chưa dùng dao, Triệu Khách lo lắng đối phương có thể siết chặt ra tay trước chiếm lợi thế hay không.
Chỉ cần dùng sức bóp, Triệu Khách tin rằng hình ảnh như một quả trứng gà bị ném xuống đất chia năm xẻ bảy, lòng đỏ và lòng trắng trứng đều bị rơi ra.
"Ngươi không ở U Minh, sao chạy đến đây hả?"
Trò chuyện một hồi, Triệu Khách kéo chủ đề về điểm bắt đầu.
"Hừ! Nơi này không tiện nói chuyện, chúng ta ra bên ngoài trò chuyện."
Vừa nhắc tới chuyện này, sắc mặt Trù Tam Điên trở nên lo lắng, lôi kéo Triệu Khách đi ra ngoài.
"Được..."
Triệu Khách quay đầu nhìn sau lưng, lo lắng đợi chút nữa ca múa kết thúc, Ngũ Quỷ không tìm thấy hắn.
Trù Tam Điên thấy thế, đầu tiên là ngạc nhiên nhưng chợt hiểu được, cười nói: "Ngươi cũng tham gia lần so tài này?"
Thấy Triệu Khách gật đầu, Trù Tam Điên chợt hiểu ra nói: "Không sao đâu, lần này hơn mười vị quỷ thương, từng nhà đi ra ca múa, không có hai ba canh giờ căn bản không xong được, vẫn còn sớm, chúng ta đi ra ngoài, có tình hình gì lập tức biết được."
Sau khi nghe Trù Tam Điên nói, trong lòng Triệu Khách hơi động, xem ra Trù Tam Điên hiểu rất rõ cuộc so tài này.
"Ngươi cũng tham gia?"
Triệu Khách thấy thế, không khỏi rất chờ mong tay nghề của vị Quỷ Trù này.
Dù cùng là đầu bếp, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng việc Triệu Khách công nhận trù nghệ của Trù Tam Điên, nếu có thể so sánh một chút, cũng là một lựa chọn tốt.
Nhưng Trù Tam Điên lại tỏ ra không hứng thú với chuyện này, lắc đầu: "Ôi, một lời khó nói hết, đi thôi ra ngoài trò chuyện."
Triệu Khách cũng không biết xảy ra chuyện gì, đi theo Trù Tam Điên.
Hai người vừa đi ra ngoài, sau đó lại thấy một bóng người lén lút đột nhiên đứng lên.
Chính là Lại tam cán.
Khuôn mặt khô gầy, một đôi tròng mắt hoàn toàn không phối hợp, linh lợi đảo quanh, thấy hai người đi ra ngoài, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười âm hiểm quái dị: "Hắc hắc, các ngươi chết chắc."
Lúc nói chuyện, Lại tam cán đi đến bên cạnh Trần Bằng, cũng không biết nói cái gì, hai người đứng lên vội vã hướng đi sang bên khác.
Tuy không biết bọn họ đang có ý tưởng gì.
Nhưng nhìn vẻ đắc ý trên mặt Trần Bằng, biết chắc không có lòng tốt.
Một bên khác, Triệu Khách đi theo Trù Tam Điên, hai người cũng không đi xa mà ngồi trên một tảng đá xanh lớn ở bên ngoài.
Sau khi ngồi xuống, Triệu Khách lấy ra tẩu thuốc, vốn định hút một điếu kết quả lúng túng phát hiện, không còn thuốc lá sợi nữa.
"A, ngươi cũng thích cái này!"
Chỉ thấy Trù Tam Điên vỗ gáy một cái, sọ não trên đỉnh đầu bị nhấc lên, lấy ra một bọc thuốc lá sợi nhỏ từ trong đầu đưa cho Triệu Khách.
"Đây là ta đổi với một quỷ thương trong Thúy Hồng lâu, hương vị không tốt lắm nhưng không có vấn đề gì, ngươi nếm thử đi."
Triệu Khách nhìn lên, cũng không để ý thứ này lấy ra từ bên trong, nhận lấy, vừa hay để hắn giải thèm một chút.