Chỉ thấy tên người Mỹ nhìn Triệu Khách từ trên xuống dưới, khuôn mặt dài rộng nhăn nhó, đưa tay đập cái rương da đen cao khoảng một thước bên cạnh hắn ta.
Đồng thời mở rương ra ngay trước mặt Triệu Khách, chỉ thấy bên trong treo đủ loại đao cụ, cái búa, búa kỳ quái.
Vật nào cũng tinh xảo, phía trên khúc xạ tia sáng lạnh khiến người ta không khỏi liên tưởng đến những cực hình khiến người ta giận sôi.
Đặc biệt là chuôi Giảo ruột dao này.
Lưới dao hình đinh ốc, trên đỉnh mang theo lưỡi dao hình cung.
Phía dưới là gai ngược chiều kim đồng hồ, thoạt nhìn như là đầu máy khoan điện.
Một khi đâm thứ này vào vào ruột, khuấy ở bên trong một cái, cho dù là ruột trâu cũng có thể nhẹ nhàng cắt đứt.
Về phần nếu dùng trên thân thể người...
Ý nghĩ này khiến người ta không dám cẩn thận nghĩ đến hình ảnh máu tanh kia.
Khiến rất nhiều người liếc mắt nhìn, nhưng ngay lúc cả đám cẩn thận nhìn, tên người Mỹ chậm rãi nhấc thùng dụng cụ lên.
Chỉ thấy một chỗ khác của thùng dụng cụ cũng không phải treo lưỡi dao, mà là một mảnh vải đen che lại.
Khi mọi người đang tò mò là cái gì.
Đã thấy tên người Mỹ đột nhiên nhấc miếng vải đen lên.
"Thượng Đế!"
"Mả mẹ nó!"
Sau khi mọi người thấy rõ hình ảnh, trên mặt mỗi người đều nhăn nhó, một số đầu bếp nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, trong dạ dày cuồn cuộn.
Chỉ thấy ở phía khác của thùng dụng cụ lại là một bộ xác nữ.
Thân thể xác nữ như đã trải qua xử lý chống phân huỷ nhưng vẫn sưng vù lên, khiến người nhìn cảm thấy ghê tởm.
"Biến thái!"
Có người quay đầu lại, không nhìn nữa, sợ lại nhìn thêm một chút sẽ nôn ra.
Triệu Khách cẩn thận quan sát một chút, cũng không cảm thấy có chỗ nào buồn nôn, chỉ theo thói quen liếc qua một cái đã quay đầu đi, nói thầm: "Một đống thịt nhão, không có chút giá trị."
Dường như tên người Mỹ rất kiêu ngạo với kiệt tác của mình, bĩu môi đóng thùng dụng cụ lại, vác ở sau lưng.
"Quy tắc đơn giản như vậy, nhớ kỹ, mỗi lần chỉ có thể làm một món ăn, phải dùng tâm làm." Quỷ thương nói xong quy tắc.
Sau đó lấy ra đồng hồ bấm thời gian, đợi kim giây đi đến 12 giờ: "Bắt đầu!"
Vừa dứt lời, những đầu bếp xung quanh Triệu Khách lập tức xông về phía nguyên liệu nấu ăn mà mình đã nhắm chuẩn.
"Thịt dê này là của ta!"
"Cút sang một bên, lão tử lấy trước, ta đã nhìn chằm chằm rất lâu rồi."
Hai tên đầu bếp một trước một sau lao tới thịt dê, đang tranh chấp kịch liệt, đã thấy một thanh đại đao đập tới từ phía sau đến, một đao chém đứt đầu của đầu bếp bên trái.
"Phụt!"
Trong lúc nhất thời máu tươi ứa ra, một cái đầu người lăn trên mặt đất.
Không biết người trung niên mặc âu phục màu xuất hiện sau lưng hai vị đầu bếp từ lúc nào.
Lưỡi đao màu đỏ tươi, dòng máu đọng trên mép lưỡi đao sáng như bạc, bị nam nhân đặt ở bên miệng, thè ra đầu lưỡi màu nâu "xẹt" một cái, liếm sạch sẽ máu tươi trên lưỡi đao.
Không để ý tới một tên khác đầu bếp đã bị dọa sợ, đi lên trước nhưng thứ để ý không phải thịt dê.
Mà là xác chết không đầu trên đất.
Một đôi tay vuốt ve cơ ngực cường tráng trên xác chết, mắt tam giác bỉ ổi hiện ra vẻ si mê: "Ta nhìn chằm chằm ngươi cũng đã lâu."
Không để ý tới tên đầu bếp cầm thịt dê bên cạnh đã bị dọa sợ, nam nhân trung niên nhếch miệng cười một tiếng, lấy dao từ sau lưng, bắt đầu một bữa tiệc máu tanh thuộc về hắn ta.
"Ầm!"
Một dã trư lông đen bị quẳng xuống đất, phát ra một tràng tiếng thét chói tai thê lương, ngay cả răng nanh ở khóe miệng cũng bị ngã gãy mất một cái.
Không giống với heo nhà bình thường, thể trạng con heo rừng này gần gấp hai heo nhà.
Trọng lượng của nó càng vượt xa heo nhà bình thường, kích cỡ to lớn, răng nanh hung hãn, nói là dã trư, càng giống một hung thú khó mà tới gần.
Một số đầu bếp vốn định lựa chọn thịt heo thấy thể trạng con heo này, cũng không khỏi suy nghĩ một vấn đề.
Đi vào chuồng heo, là mình ăn heo hay heo ăn mình.
Vậy mà lúc này, đầu dã trư như hung thú này lại bị một tên đại hán nước Nga hung hăng quẳng xuống đất.
Không đợi con heo này đứng lên.
Đại hán nước Nga cầm dây thừng làm một nút thắt quấn trên móng heo, kéo tứ chi con heo ra, cột vào trên thớt thành hình chữ đại.
"Grừm grừm!"
Theo một tràng tiếng máy móc ầm vang, chỉ thấy thân thể dã trư run lên, một cây cưa điện cắt xuống cổ họng dã trư, trong nháy mắt ruột, gan rơi đầy đất.
Dòng máu phun tung toé ra, mái tóc vàng và cả người đại hán nước Nga bị nhuộm thành màu đỏ hồng.
Cách làm thô bạo như thế đâu giống đầu bếp, càng giống Đồ Phu ở lò mổ.
Đám đầu bếp xung quanh nhìn đến sắc mặt tái xanh, không dám tới gần, chỉ có thể đi vòng qua nguyên liệu nấu ăn.
"A? Sao tên này đi nhầm phương hướng rồi??"
Ánh mắt bốn lão quỷ trong phòng bao trên lầu vẫn nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, động tác của Triệu Khách chậm hơn người khác rất nhiều.
So sánh với những người khác tranh nhau chen lấn chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, Triệu Khách thì đi đến khu đồ gia vị, thỉnh thoảng lấy một số gia vị mới mẻ hiếm thấy, cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng còn đặt ở trong miệng, cảm nhận hương vị trong đó.