Chỉ thấy Triệu Khách nhìn chằm chằm loại gia vị giống như xác đá trên tay, ngón tay vuốt ve phía trên, chợt đặt vào trong miệng, từ từ thưởng thức hương vị trong đó.
Rất đắng nhưng trong đắng chát mang theo một loại ngọt đặc biệt.
Hơi giống đồ gia vị trong nhục khấu, nhưng hiệu quả càng tốt hơn nhục khấu.
Tục ngữ nói, muốn mặn thêm chút ngọt.
Đạo lý này cũng giống như vậy.
Loại đồ gia vị này không chỉ có thể loại bỏ mùi tanh thuỷ sản, vị ngọt trong đó càng khiến vị tươi được kích phát tốt hơn.
Triệu Khách đang đứng trước một đống hương liệu cẩn thận nhìn, lại khiến Ngũ Quỷ lo lắng gãi trán.
Một số đầu bếp đã bắt đầu bận rộn bên bếp lò.
Hiện tại những đầu bếp còn chưa bắt đầu, đi qua đi lại giống Triệu Khách cũng chỉ có mấy người.
Trong đó, bao gồm tên hòa thượng mà Triệu Khách để ý.
Sở dĩ Triệu Khách để ý tên hòa thượng này, vì hắn càng nhìn càng cảm thấy tên này quen mắt.
Nhưng mặc cho Triệu Khách nghĩ đến vỡ đầu, cũng không nhớ ra được rốt cuộc tên này là ai.
Chỉ thấy hòa thượng cũng giống Triệu Khách, không đi chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, mà đi qua đi lại trong khu vực đồ gia vị.
Trên tay cầm một bát thuốc, thỉnh thoảng thả một vài hương liệu vào bên trong đập nát, mài thành phấn, đặt ở trong miệng, hàm răng xay nghiền, cẩn thận nhấm nháp hương vị trong đó.
Có người nghi ngờ hòa thượng này căn bản không phải đến tranh tài, hoàn toàn là góp cho đủ số.
Đương nhiên cũng không thiếu người biết chuyện, biết hòa thượng đang cảm nhận hương vị của những đồ gia vị này, nắm giữ ảo diệu trong đó.
Nhưng lúc này mới làm, khó tránh khỏi hơi có ý lâm trận mới mài gươm.
Triệu Khách đi dạo một vòng khu đồ gia vị, không nhanh không chậm đi đến chuồng ngựa bên cạnh.
"Hí hí..." Tiếng ngựa kêu hấp dẫn sự chú ý của Triệu Khách.
Dường như phát hiện có người, chỉ thấy trong lỗ mũi tuấn mã phun ra một đoàn khí nóng, ánh mắt từ trên cao nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong sự cảnh giác đề phòng còn mang theo sự thù địch dày đặc.
Trong số vật sống, con ngựa này thông minh nhất.
Con ngựa này cao to, lông ngắn màu đen trông trơn bóng phát sáng.
Mỗi khối cơ bắp trên người đều cho thấy lực lượng, nhu hòa, khỏe đẹp cân đối tự nhiên mà thành, khiến người ta không chút nghi ngờ, đây chính là tinh linh trong tự nhiên.
Đặt chiến mã thuần chủng như vậy ở trong hiện thực, chắc chắn sẽ được đám phú hào kia yêu thích.
Nhưng ở chỗ này, loại chiến mã cực phẩm thuần chủng như vậy chỉ là một thành phần trong ngàn vạn nguyên liệu nấu ăn mà thôi.
Triệu Khách nhìn chằm chằm con tuấn mã trước mặt, không nhịn được chìm vào suy nghĩ.
"Soái ca, ngươi cũng nhìn trúng con ngựa này?"
Giọng nói của một nữ nhân kiều diễm vang lên, trong lỗ mũi Triệu Khách ngửi được mùi táo nhẹ nhàng.
Chỉ thấy nữ nhân này mặc váy dài bó sát người, đi tới từ bên cạnh, mái tóc xoăn đen rối tung bên hông.
Nữ nhân này được coi là nữ đầu bếp duy nhất trong một nhóm đầu bếp, nhưng nếu không phải nàng tham gia trận đấu này, không ai nghĩ nàng là đầu bếp.
Khuôn mặt trái xoan tinh xảo, cặp môi đỏ thơm hơi nhếch lên, mang theo sự quyến rũ không che giấu, khiến người ta suy nghĩ lung tung.
Mỗi khi đi một bước đều khiến đôi mắt của mọi người không nhịn được đắm chìm trong sự dao động đó.
Hai cục thịt được miêu tả sinh động khiến người ta nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.
Trên dưới cả người nữ nhân tản ra mùi vị của một nữ nhân trưởng thành.
Khuôn mặt hồng hào tươi đẹp như bông hoa tươi từ nụ hoa đến nở rộ.
Không giống thiếu nữ ngượng ngùng.
Là hoa tươi trải qua mưa gió tưới nhuần hoàn toàn nở rộ, hiển nhiên trên dưới cả người tản ra sự trưởng thành như đang dụ hoặc.
Loại dụ hoặc thế này, tin tưởng dù là già yếu, mỗi một nam nhân nhìn thấy đều không nhịn được suy nghĩ miên man.
Giống với việc thấy một vị ngôi sao nào đó gả cho người nước ngoài ở trên mạng.
Tất cả mọi người đều mắng nàng là đãng phụ ở phía dưới tin tức.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến việc bọn họ ảo tưởng vị đãng phụ này thân thể trần trụi, khoe khoang dáng vẻ quyến rũ ở trước mặt mình.
Thậm chí đối với phần lớn trạch nam, đều rất muốn đè nàng ở dưới người mình.
Như một con cá chép rời nước, liều mạng hoạt động eo của mình.
Hung hăng quất roi vào chỗ yếu hại của nàng, muốn nhìn nàng nằm dưới người mình cầu xin tha thứ.
Dùng hung khí của mình chinh phục nàng, hoặc là bị chinh phục.
Nhưng đối mặt với một vưu vật khiến miệng lưỡi khô khốc đang đi tới.
Triệu Khách lại không đợi tới gần, né tránh sang bên cạnh một bước, thái độ như đang trốn tránh nàng.
Không sai, đây là một vị mỹ nhân không tệ, với trình độ khêu gợi này, dù đến Hồng Yên quán cũng có thể ngồi ở vị trí đầu bảng.
Nhưng Triệu Khách thật sự không muốn cảm nhận việc bị xoa hạch đào nữa.
Cho nên dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, không thể trêu vào thì trốn.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng việc Triệu Khách quan sát từ bộ ngực của nữ nhân xuống.
Roi da màu đen bị nữ nhân treo ở trên eo, lân phiến như một con mãng xà, khiến cây roi này trông rất thô kệch mạnh mẽ.
Dưới chân là giày cao gót bén nhọn dài nhỏ, bóng loáng lóe sáng.
Đừng nghi ngờ, bị loại giày này đá hay giẫm lên, ngươi còn có thể giữ phong độ quý ông hay không.
"Cảm ơn!"