Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 818 - Chương 818. Sự Tồn Tại Của Nô Ấn

Chương 818. Sự tồn tại của nô ấn Chương 818. Sự tồn tại của nô ấn

Cuối cùng chỉ có hai chữ: "Chữ tín!"

Chỉ có đầy đủ chữ tín, mọi người mới có thể đến đó mua sắm tin tức.

Mới có thể chủ trì để người đưa thư trung cấp gia nhập buổi đấu giá.

Nhưng cụ thể tiềm lực lớn bao nhiêu, thứ Triệu Khách thấy chỉ là một góc núi băng, e rằng quái vật khổng lồ chân chính còn trốn ở chỗ sâu.

Lần này Triệu Khách đến không định vào Hồng Yên quán.

Hắn không có tin tức gì muốn hỏi thăm, mặc dù có buổi đấu giá.

Cũng không có bất kỳ giá trị gì với người đưa thư hạ cấp như hắn.

Chỗ nào có thể phục vụ người đưa thư hạ cấp, dường như chỉ có con đường phát tiết này.

Hiện tại Triệu Khách không có tâm trạng đó, cũng không có can đảm, cho dù xác nữ đại thương nguyên khí, nếu hắn có thể vụng trộm tự sướng một phát cũng coi như công đức vô lượng.

Về phần chơi gái, Triệu Khách thật sự không có can đảm kia, sợ bị bóp nát hạch đào.

Nhưng hiện tại hắn muốn tìm được con tem thích hợp, cũng không dễ dàng như vậy.

Hiện tại, “Phách vương hổ bí” không cần mua tem, cùng “Hanzo túc cụ” thêm một viên Tái tạo bảo thạch là đủ.

Còn “Tam vĩ hồ ly” cần con tem “Kính tượng” này.

Con tem này cũng không hiếm thấy, hắn tốn chút công sức là có thể tìm được.

Thứ thật sự khiến Triệu Khách muốn tìm là con tem mà phối phương hợp thành “Đại địa động mạch” cần.

Bộ con tem Đại địa động mạch này có thể tăng năng lực hệ tự nhiên lên gấp ba.

Có thể nói là quan trọng nhất, có thể xưng là nòng cốt.

Triệu Khách muốn tìm ba con tem đặc thù “Địa linh”, “Thổ nguyên”, “Thái tuế xích”.

Trong đó con tem “Thổ nguyên” này, Triệu Khách nhớ rất lâu trước đó vô tình thấy ở trong Quỷ thị, nhưng lúc đó hắn hoàn toàn không để ý.

Hiện tại cũng chỉ có thể tìm vận may.

Cùng lúc đó, Triệu Khách đi dạo trong Quỷ thị, ở trong góc không xa một bóng dáng bị sương đen bao quanh, con mắt nhìn quanh, ánh mắt như có như không đánh giá trên người Triệu Khách.

Chợt bóng đen lóe lên, quay người bước nhanh đến hướng Hồng Yên quán.

Sư Tử lâu.

Đây được coi là quán rượu phồn hoa nhất trong Quỷ thị, có thể nhấm nháp đủ loại sơn hào hải vị ở chỗ này.

Hơn nữa cũng coi như hàng đẹp giá rẻ, một phần ăn Hải dương chỉ cần 1 điểm bưu điện, đã đủ khiến người ta ăn no vỡ bụng.

Triệu Khách ngồi trên ban công, trên cơ bản từ nơi này có thể thấy rõ xung quanh, cùng tất cả tem giao dịch trên đỉnh đầu.

Đương nhiên, sở dĩ Triệu Khách ngồi ở chỗ này, không phải vì sơn hào hải vị của tửu lâu này, càng nhiều hơn là tửu lâu này cung cấp phục vụ đặc biệt.

Người tìm kiếm.

Cũng chính là ngươi chỉ cần trả tiền, muốn mua bất kỳ con tem gì, một khi xuất hiện ở Quỷ thị sẽ có người thông báo cho ngươi trước tiên.

Đương nhiên, đây là Sư Tử lâu tự thuê người phân tán ở xung quanh Quỷ thị quan sát.

Chỉ có thể làm một hiệu quả phụ trợ, có thể kịp thời phát hiện hay không đều dựa vào vận khí.

Đương nhiên, phương diện giá tiền cũng khá công bằng, 4 điểm bưu điện, sẽ để ngươi vận dụng năng lực đặc thù của một con tem.

"Khách quan, ngài muốn đồ gì, có dặn dò gì, ngài cứ lắc Kim linh đang trong tay, nếu Mộc linh đang vang lên, xin ngài kịp thời chú ý tờ giấy trên bàn, phía trên sẽ có tọa độ của con tem mà ngài muốn tìm."

Tiểu nhị đưa một món Đầu cá biển sâu cuối cùng lên bàn, cẩn thận lau mồ hôi trên trán.

Dù sao cũng là phần ăn hào hoa 8 điểm bưu điện, tổng cộng gần ba trăm món, tất nhiên cũng khiến bọn họ bận rộn một hồi lâu.

"Đã biết."

Triệu Khách hút sâu một hơi thuốc từ tẩu thuốc trên tay, gật đầu tỏ vẻ đã biết, chợt dốc thuốc lá sợi trong ống thuốc ra.

Đã quen hút những thuốc lá sợi bá đạo Đông Bắc.

Đã thưởng thức thuốc lá sợi mềm mại mà lão gia tử cho mình.

Lại hút thuốc lá sợi bình thường, chỉ hút hai hơi đã khiến Triệu Khách không hút nổi nữa, cảm giác mùi vị kia giống hệt gặm vỏ cây.

Triệu Khách cất tẩu thuốc, gọi ra Đồ phu chi hạp.

Lần này Đồ phu chi hạp đi ra, cuối cùng không phải kêu đói trước tiên, mà đôi mắt nhìn chằm chằm nguyên một bàn đồ ăn trước mắt.

"Ăn đi, đều đặc biệt làm cho ngươi! Vì để ngươi ăn bữa ngon, ta đã tốn hết tâm tư."

Triệu Khách híp mắt đưa một món Thố lưu hương tô nhục lên cho Đồ phu chi hạp, trong lòng cười trộm.

Hắn nên sớm nghĩ ra cách này, cũng không cần phải buồn rầu như vậy.

Thoạt nhìn 8 điểm bưu điện rất nhiều.

Có lẽ đủ trân quý với người đưa thư mới.

Nhưng đối với Triệu Khách, tốn một chút điểm bưu điện có thể giảm bớt một rắc rối rất lớn cho mình, còn có thể bớt tốn thời gian quý giá, tính ra vẫn đáng giá.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của Triệu Khách, thằng ngu này nhìn món ăn do hắn đưa tới, lại không há miệng trước tiên.

Chỉ thấy Đồ phu chi hạp nghi ngờ nhìn về phía Triệu Khách.

Luôn cảm thấy trong nụ cười híp mắt của Triệu Khách không hề có ý tốt, lờ mờ còn nhớ rõ lần trước muốn nó há mồm, kết quả nhét một đống đồ rác rưởi vụn vặt vào trong miệng nó.

Là một cái hộp ưu tú, nó tuyệt đối không phạm sai lầm giống vậy, lại thua cả hai lần.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Đồ phu chi hạp nhìn về phía Triệu Khách trở nên cảnh giác.

???

"Ánh mắt này của ngươi là gì? Ăn đi?"

Bình Luận (0)
Comment