Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 826 - Chương 826. Một Lần Tiến Vào Thảm Nhất

Chương 826. Một lần tiến vào thảm nhất Chương 826. Một lần tiến vào thảm nhất

Triệu Khách trừng mắt nhìn dòng ghi chú này, không biết vì sao một loại dự cảm không may khiến cả người hắn không nhịn được thấy lạnh lẽo.

Cộc cộc cộc...

Tiếng đồng hồ kim giây dồn dập đi lại khiến cho người nghe cảm thấy vô cùng áp lực, đặc biệt là với người chú ý thời gian, tiếng động này đặc biệt khiến người ta bực bội.

Có trời mới biết là tên thương gia thất đức nào thiết kế ra loại đáng ghét như này.

Triệu Khách kéo rèm cửa lại, bọc trùm nhựa trong suốt cho cái bàn, ghế sô pha trong phòng.

Ngay cả chìa khoá cửa phòng cũng được giấu về vị trí ban đầu của nó.

Sau khi làm xong mọi thứ, Triệu Khách nhìn thời gian đã còn thừa không có mấy, lấy ra một bức thư màu đen từ trong sách tem cùng một bình tinh hoa nhân sâm pha loãng.

Trong phong thư là di thư của hắn, nếu lần này hắn có gặp chuyện không may, phong di thư này cũng coi như một lời cáo biệt của hắn với Lôi Khoa.

Còn bình tinh hoa nhân sâm pha loãng này là Triệu Khách lặp đi lặp lại pha loãng, mới xác định đạt tới trình độ người bình thường có thể trực tiếp dùng ăn.

Nếu không, tinh hoa nhân sâm chưa pha loãng là loại độc dược mạnh nhất trên đời này với người bình thường.

Sợ là vừa uống vào có thể khiến mạch máu cả người nứt ra, còn không có giải dược.

Bởi vì thứ đồ chơi này cũng là độc dược, có thể bổ chết một người bình thường sống sờ sờ.

Thời gian đã còn thừa không có mấy, Triệu Khách thở sâu, con mắt nhìn chằm chằm đồng hồ, kim thời gian di chuyển cộc cộc cộc.

Đợi nhìn kim đồng hồ dần bắt đầu chỉ hướng 12 giờ.

Nhịp tim Triệu Khách cũng theo đó vô thức nhảy lên thình thịch thình thịch với kim giây đồng hồ.

Kim giây nhảy lên ô đầu tiên, lúc này Triệu Khách đột nhiên cảm giác bàn tay mát lạnh, quay đầu lại chỉ thấy một hũ tro cốt vuông vức xuất hiện bên tay hắn.

"Lúc nào!"

Triệu Khách cau chặt lông mày, hũ tro cốt xuất quỷ nhập thần luôn khiến người ta khó mà đề phòng.

Ngay lúc Triệu Khách nghĩ thầm, tiếp theo hắn sẽ dùng phương thức như thế nào tiến vào không gian khủng bố.

Tiếng vỡ "cạch" vang lên từ chiếc ghế dưới người hắn.

Lập tức có một loại dự cảm xấu trào ra từ trong lòng Triệu Khách, hắn bình tĩnh đứng lên, ánh mắt nhìn xuống dưới.

Chỉ thấy trên mặt đất có từng vết rách bắt đầu sụp ra.

"Rắc rắc rắc..."

Trong nháy mắt, Triệu Khách cảm giác hắn không đứng ở trên sàn nhà, mà là một mảnh thủy tinh sắp vỡ vụn.

Lúc này, vết rách trên mặt đất đột nhiên dừng lại.

Dường như trong nháy mắt mọi tiếng động xung quanh đều biến mất không thấy.

Ngay lúc trong lòng Triệu Khách đang suy nghĩ có nên thử trốn một cái hay không, đột nhiên một đôi tay "ầm" một tiếng vươn ra từ dưới sàn nhà.

Bàn tay khô gầy túm chặt lấy cổ chân Triệu Khách, dùng sức kéo một phát.

Bỗng nhiên sàn nhà trước mặt Triệu Khách ầm vang sụp đổ, một tay kéo Triệu Khách vào vực sâu.

Trước mắt Triệu Khách đen kịt một màu, nhưng chẳng mấy chốc có một điểm sáng bắt đầu nhanh chóng lóe ra từ đằng xa.

Chỉ thấy tia sáng càng ngày càng mạnh.

"Oanh!!"

Chợt ánh sáng lóe lên, còn chưa chờ Triệu Khách thấy rõ ràng rốt cuộc thế giới trước mắt là cái gì.

Bên tai nổ ầm ầm một tiếng, một cảm giác đốt cháy nóng rực lao tới từ bên cạnh hắn, hình thành một luồng sóng nhiệt cuốn Triệu Khách lại, hung hăng quẳng bay lên.

Xuất phát từ bản năng, Triệu Khách lập tức cuộn người trong ngọn lửa nóng rực, thân thể cuộn chặt thành một đoàn, mặc kệ xảy ra cái gì, trước tiên phải bảo đảm đầu của mình ở trạng thái an toàn.

Nhưng lực trùng kích theo sát mà đến khiến Triệu Khách cảm giác mình hoàn toàn như bóng bàn mất khống chế, không ngừng đụng chạm ở giữa không trung, sau cùng cũng không biết hắn đụng phải cái gì, đầu óc choáng váng.

Trong lỗ tai vang lên ong ong, cũng không nghe được cái gì.

Điều duy nhất mà Triệu Khách có thể rõ ràng cảm nhận được là mùi khét lẹt, gay mũi tràn vào trong lỗ mũi, mùi này gay mũi như một loại nhựa plastic nào đó bị đốt cháy.

"Tỉnh! Tỉnh!"

Loáng thoáng, Triệu Khách cảm giác có người túm lấy hắn thật chặt.

Triệu Khách cố hết sức mở to mắt, muốn nhìn rõ ràng rốt cuộc trước mắt là nơi nào.

Trước mắt mơ hồ, như một mặt lồng thủy tinh vỡ tan.

Trên lồng thủy tinh còn bao trùm một tầng đen xám thật dày.

Lúc này có thể thấy một bàn tay lau chùi lồng thủy tinh đen xám trước mặt hắn sạch sẽ.

Có thể thấy một nữ nhân tóc vàng đang ra sức muốn đánh thức hắn.

Đồng thời cầm một cái hộp chỉ có kích cỡ tương đương USB, lắc lắc trước mặt Triệu Khách hai lần, nhét vào trên tay hắn.

"Người ngoại quốc?"

Triệu Khách ngây người một lúc, chợt ánh mắt chú ý tới quần áo mặc trên người nữ nhân này, bởi vì quần áo nàng đang mặc cũng không phải quần áo bình thường, mà là quần áo du hành vũ trụ màu trắng nặng nề.

"Quần áo du hành vũ trụ?"

Triệu Khách chóng mặt, cảm giác đầu sắp bị lắc choáng nhưng ý thức vẫn tỉnh táo.

Sao lại là quần áo du hành vũ trụ, chẳng lẽ bối cảnh không gian khủng bố lần này là ở vũ trụ??

Cũng khó trách Triệu Khách nghĩ như vậy, dù sao chỗ có thể dùng quần áo du hành vũ trụ cũng không nhiều.

Hoàn cảnh không gian chật hẹp xung quanh, cho dù Triệu Khách chưa từng tiến vào phi thuyền hàng không nhưng ít nhất cũng có thể nhìn ra đại khái.

Bình Luận (0)
Comment