Ngay lúc Triệu Khách cố gắng muốn nghe rõ ràng, rốt cuộc nữ nhân trước mặt đang hô cái gì.
"Phốc phốc!"
Khuôn mặt nữ nhân trước mắt lập tức nổ tung, máu tươi trộn lẫn dịch não màu trắng như dưa hấu trộn lẫn với sữa chua, phun tung toé vào trong lồng thủy tinh.
Đột nhiên xuất hiện sự thay đổi khiến Triệu Khách hoàn toàn ngơ ngác.
Bởi vì thứ đánh nát đầu nữ nhân lại là một cái mũi tên màu đen, trực tiếp đâm xuyên đầu nữ nhân từ trái sang phải.
Mũi tên này ít nhất phải to như cánh tay người thành niên, phần đuôi mũi tên đâm xuyên ra từ vách tường kim loại phía sau.
Mũi tên trực tiếp đâm xuyên qua đầu nữ nhân từ phía sau.
Trong tích tắc ngắn ngủi, còn chưa chờ Triệu Khách nghĩ rõ ràng vì sao một cây vũ khí lạnh lại xuất hiện ở nơi này.
Theo đó là một ánh lửa.
"Oanh!"
Theo tiếng va chạm to lớn, phi thuyền không gian chật hẹp trước mắt bắt đầu biến hình đứt gãy.
Toàn bộ thế giới cũng xoay tròn theo đó.
Triệu Khách cảm giác hắn như bị ném vào máy giặt, theo xoay chuyển bên trong thiên hoa chuyển loạn một trận.
Lúc này bên tai Triệu Khách nghe được một tiếng vỡ vụn, cả người như đạp vào khoảng không, văng mạnh ra ngoài.
"Phanh!"
Triệu Khách có thể cảm giác được hắn như đụng phải thứ gì đó, trước mắt hắn biến thành màu đen, nôn một ngụm máu lên lồng thủy tinh trước mắt.
Nếu không phải năng lực đặc thù Ý chí sắt thép của con tem, hiện tại e rằng hắn đã vui sướng ngất xỉu đi.
"Đau!"
Cảm giác dường như cuối cùng xung quanh đã bình tĩnh lại, Triệu Khách há hốc mồm, giọng nói như cứng rắn gạt ra, đau đến mức Triệu Khách không nhịn được thở sâu, há to miệng thở hổn hển.
Hắn cảm giác lúc này trong đầu hắn sắp biến thành một đống bột nhão.
Từ khi hắn tiếp xúc với không gian khủng bố, đây là lần đầu tiên dùng cách kịch liệt như vậy để tiến vào không gian khủng bố.
Thở phào, Triệu Khách hơi động đậy có thể cảm giác hắn gãy ít nhất hai cây xương sườn.
Nhưng cũng may ngoại trừ nội thương vì va chạm, cũng không có vết thương trí mạng, lấy thể chất của hắn đây đã là kết quả không còn gì tốt hơn.
Hai mắt mở ra, lồng thủy tinh trước mắt dính đầy máu tươi, làm mơ hồ tầm mắt của Triệu Khách.
Mặc dù hắn không thấy rõ rốt cuộc hoàn cảnh xung quanh như thế nào.
Nhưng Triệu Khách có thể chắc chắn nơi này không phải vũ trụ, là mặt đất.
Bởi vì hắn đã cảm nhận được môi trường tự nhiên ở dưới người hắn, mang đến tăng phúc đặc biệt.
Triệu Khách cách lồng thủy tinh chà xát mấy lần.
Nhưng trong chốc lát hắn không thể lau sạch sẽ máu trong lồng thủy tinh.
Hắn thử cởi mũ giáp xuống, uốn éo hai lần mới phát hiện, không biết chốt mở ở nơi nào.
Điều này khiến Triệu Khách tức hổn hển, cảm giác đầu hắn như bị đội lên một cái đầu sắt.
Trong lòng không nhịn được giậm chân mắng to một trận: "Thứ đồ chơi rách rưới gì!"
Nếu không phải lo lắng mẩu thủy tinh vỡ vụn sẽ đâm bị thương ánh mắt của hắn, Triệu Khách đã sớm đập ra cái vò mẻ trên đầu.
Cũng may sau khi lau đi lớp đen xám phía ngoài, cuối cùng Triệu Khách có thể miễn cưỡng thấy rõ ràng thế giới trước mặt.
Chỉ là chưa chờ Triệu Khách kịp thấy rõ ràng hoàn cảnh xung quanh, ánh mắt liếc qua thấy một khuôn mặt nam nhân trước mắt, đang áp sát vào lồng thủy tinh của Triệu Khách.
Trên lồng thủy tinh dính đầy máu tươi, khiến Triệu Khách không thấy rõ khuôn mặt nam nhân này.
Nhưng nhìn mặt có thể nhận ra hơi giống người Âu châu.
Chỉ là chờ sau khi Triệu Khách nhìn kỹ mới thấy, người này chỉ có nửa người trên.
Nửa người dưới đã biến mất không thấy, ruột, nội tạng, mấy thứ lung tung đang chảy ra từ trong ổ bụng.
Nhìn quần áo của hắn ta chắc cũng là một tên phi hành gia, chỉ có điều sau khi bị quăng ra ngoài, vận khí không tốt biến thành dáng vẻ này.
Ngay lúc Triệu Khách muốn tìm ra manh mối từ xác chết này.
Ánh sáng xung quanh đột nhiên bắt đầu tăng cường, cho dù cách quần áo du hành vũ trụ, Triệu Khách cũng có thể cảm nhận được cảm giác nóng rực đập vào mặt.
Một loại dự cảm xấu khiến Triệu Khách đột nhiên quay đầu, đón phương hướng nguồn sáng nhìn đỉnh đầu mình.
Đợi thấy rõ ràng quả cầu lửa thật lớn trên đỉnh đầu, Triệu Khách nghẹn một hơi trong ngực, tâm trạng hơi phức tạp khiến hắn chỉ có thể dùng một câu để hình dung.
"Mả mẹ nó!"
Phía trên đám mây, chỉ thấy một đám hỏa vân biến vòm trời thành biển lửa.
Một chiếc phi thuyền to lớn như Côn Bằng ra biển, rơi xuống từ trên chín tầng mây.
Ánh lửa nóng rực hoàn toàn chiếu sáng núi rừng xung quanh Triệu Khách.
Thấy thế, Triệu Khách cũng không dám chờ đợi, tâm niệm vừa động gọi ra Quỷ hổ.
"Đi!"
Chỉ thấy Triệu Khách nhảy dựng lên, bị Quỷ hổ dùng tư thế bế công chúa ôm Triệu Khách vào trong ngực, vung chân ra, bắt đầu chạy dọc theo núi rừng.
Quần áo du hành vũ trụ cồng kềnh trên người, nặng ít nhất ba mươi cân.
Trọng lượng chỉ là thứ yếu, chút trọng lượng đó hoàn toàn không phải vấn đề với Triệu Khách.
Chỉ là bộ quần áo du hành vũ trụ này là thiết kế dựa vào hoàn cảnh vũ trụ, mặc trên người ngươi sẽ khiến khớp xương rất không thoải mái.
Đừng nói chạy, ngay cả bước đi cũng trở nên cố hết sức.
Hiện tại, Triệu Khách cũng không quan tâm nhiều như vậy, lấy ra một con dao găm từ sách tem.
Chính là con dao găm “Chó dữ” mà Lôi Khoa cho hắn.