Lưỡi dao bén nhọn bị Triệu Khách đâm vào đường nối dọc theo cổ và mũ giáp.
"Xoẹt xẹt!"
Triệu Khách thở phào trong lòng, nói thầm: "Cũng may, quần áo du hành vũ trụ dẻo dai mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng nhằm vào hoàn cảnh vũ trụ, không phải hộ giáp, chỗ khớp nối cũng không có tơ thép."
Lúc này, Triệu Khách nhanh chóng cẩn thận cắt dọc theo khe hở, tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất để cởi xuống bộ quần áo đáng chết trên người.
"Ầm, ầm, cạch coong..."
Chỉ nghe tiếng bước chân Quỷ hổ nặng nề, quanh quẩn trong bụi cây, tiếng động chói tai lạ thường.
Một đường kinh động đến rất nhiều thứ hiếm lạ.
Ví dụ như con thỏ kích cỡ tương đương như một con ngựa hoang, thành quần kết đội tiến lên bên cạnh Triệu Khách.
"Nơi này..."
Triệu Khách cách mũ giáp miễn cưỡng có thể thấy thỏ rừng chạy như bay qua bên cạnh.
Dáng người mạnh mẽ, da lông mềm mại, lúc chạy băng băng trong gió vô tình lộ ra cơ bắp.
Khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên, chẳng lẽ những con thỏ này thành tinh?
Thấy thế, Triệu Khách không khỏi thè đầu lưỡi ra, liếm dọc theo vành môi "xẹt".
Một cái tay không ngừng cắt cổ áo của mình, trong đầu đã hiện ra tên món ăn bữa tiệc toàn thỏ.
Đầu thỏ kho tàu hương cay, thịt thỏ hương tương, đĩa thỏ hương cay... đủ loại.
"Cạch!"
Triệu Khách đang muốn tập trung, lúc này dưới chân Quỷ hổ trượt đi, thân thể lảo đảo.
Triệu Khách đang cầm dao găm trên tay, suýt nữa đâm một dao vào trên cổ mình.
Cũng may hắn phát hiện kịp thời, nhanh chóng rút ra dao găm, nếu không một dao kia sẽ chọc vào cổ họng hắn, chẳng phải hắn sẽ chết oan uổng.
Quay đầu vỗ một cái vào trên gáy Quỷ hổ, Triệu Khách tức giận nói: "Vững vàng một chút! Đi bên kia."
Triệu Khách chỉ về phía một rừng cây ở chỗ trũng, cách rất xa nhưng Triệu Khách có thể mơ hồ thấy bên kia có phản quang trong suốt, là dòng nước.
Bình thường ở nơi sơn dã, nguồn nước sẽ nằm ở chỗ trũng trong rừng núi, Triệu Khách muốn tìm cái đó.
Phi thuyền lớn như vậy nện xuống đỉnh đầu.
Không nói sinh ra lực va đập, chỉ ngọn lửa sau khi phi thuyền nổ tung cũng đủ khiến trong vòng hơn mười dặm xung quanh biến thành một vùng đất hoang vu.
Hiện tại điều duy nhất Triệu Khách có thể làm, đó là nghĩ hết cách né tránh một đợt trùng kích nổ tung mãnh liệt nhất.
Về phần nhiệt độ cao sẽ sinh ra sau đó, Triệu Khách cũng không e ngại.
Đừng quên, hắn mới hợp thành con tem “Phách vương hổ bí” có thể miễn trừ 80% tổn thương ngũ hành cho hắn, tất nhiên ngọn lửa cũng ở trong đó.
Còn lại 20%, dựa vào nguồn nước có thể tiêu hao ít nhất 10%, Triệu Khách tự tin có thể chống đỡ được 10% nhiệt độ cao còn lại.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải cởi bộ quần áo du hành vũ trụ cồng kềnh trên người xuống.
"Xoẹt!"
Lưỡi dao cắt hết chỗ nối giữa cổ và mũ giáp, trong lòng Triệu Khách vui vẻ, hai tay nhấc lên như là nhổ củ cải, rút đầu mình ra khỏi cái mũ giáp đáng chết này.
Trong nháy mắt đầu bị rút ra, Triệu Khách hé miệng "hít", hít một ngụm không khí vào phế phủ.
Tuy trong không khí tràn ngập nhiệt độ cao khô nóng, nhưng đối với Triệu Khách chắc chắn như cuộc sống mới.
Tiện tay ném mũ giáp trên tay đi, Triệu Khách lắc cần cổ đã cứng đờ.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt không khỏi bao phủ một tầng mây đen, hiển nhiên tốc độ phi thuyền rơi càng nhanh hơn suy nghĩ của hắn.
Nhiệt độ không khí xung quanh đang nhanh chóng lên cao.
Từ xa có thể nhìn thấy một số đỉnh núi cao khác đã bị thiêu đốt, ngọn lửa đang tiếp tục thiêu đốt xuống dưới.
"Đi!"
Triệu Khách xé mở quần áo trên người, vốn định tiện tay ném đi nhưng đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó không ném đi, mà trực tiếp ném vào sách tem.
Xoay người, sau khi thu hồi Quỷ hổ, hai chân Triệu Khách hơi cong, chỉ đợi hai chân vững vàng hạ xuống mặt đất.
Chợt nghe trong không khí bộc phát ra một tiếng xé gió dồn dập, trong nháy mắt bóng dáng Triệu Khách đã chạy ra ngoài trăm thước.
"Phanh phanh phanh!"
Thỉnh thoảng có quả cầu lửa rơi xuống từ giữa không trung, có cái đập vào trên tảng đá, có cái đập vào trong rừng cây.
Triệu Khách nhếch mũi khẽ ngửi, không khỏi nhíu mày, trong không khí còn tràn ngập mùi thơm thịt nướng.
Cẩn thận nhìn lên, hóa ra một số phi điểu đã bị thiêu đốt.
Thế giới này hoàn toàn lật đổ sự nhận biết của Triệu Khách về chim, đây là chim? Thể trạng đã sắp bằng lạc đà.
Đương nhiên, hiện tại Triệu Khách không có thời gian nghiên cứu những sinh vật to lớn này.
Bóng dáng Triệu Khách như mũi tên sắc bén thoát khỏi dây cung, rừng cây phức tạp xung quanh chẳng những không ảnh hưởng đến tốc độ của Triệu Khách.
Ngược lại vì năng lực bị động của “Tự nhiên chi nộ”, hắn chạy ở nơi này nhanh kinh người như trên đất bằng.
Theo rừng núi bị nhen lửa, không khí cũng bắt đầu tăng cao.
Hít vào một ngụm không khí, sẽ làm ngươi cảm nhận được cái gì gọi là nóng.
Cũng như có người cạy mở miệng ngươi, giội một ngụm nước nóng hổi vào trong.
Không chỉ khoang miệng, xoang mũi, con mắt đều đau rát.
Triệu Khách còn tốt, chịu ảnh hưởng không quá nghiêm trọng.
Nhưng một số phi cầm tẩu thú đã không chịu nổi, Triệu Khách thấy rất nhiều động vật đang lao nhanh, đập đầu chết trên rễ cây.
Ánh mắt của bọn chúng không chịu được nhiệt độ cao như vậy, đã sắp nổ tung.
Nhưng cho dù là Triệu Khách, tình huống cũng đang chuyển biến xấu.