Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 883 - Chương 883. Thiểu Năng Trí Tuệ (2)

Chương 883. Thiểu năng trí tuệ (2) Chương 883. Thiểu năng trí tuệ (2)

Theo tiếng xương cốt trên cổ vặn vẹo, chỉ thấy trên cổ hai cai tù lại đổi thành đầu hai người khác.

"Ha ha, Phi đầu hàng, quả nhiên danh bất hư truyền."

Trên cổ cai tù bên trái rõ ràng cũng không phải người Châu Á, sống mũi cao gầy, hốc mắt hõm sâu.

Cộng thêm con ngươi màu xanh lam đậm, trông càng giống là người Âu châu.

Hắn ta nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra răng nanh bén nhọn của mình, da thịt tái nhợt trông rất không phù hợp với thân thể mập mạp hiện tại của hắn ta.

Huyết quỷ lắc lư cánh tay của mình như còn đang cảm thấy không quen với thân thể mới.

"Có thể chống đỡ ba giờ, đáng tiếc thể cốt bọn họ đều sắp bị móc rỗng, nếu không hiệu quả càng tốt hơn."

Người vừa nói chuyện là một người Châu Á tóc vàng, khuôn mặt gầy gò cho người ta cảm giác càng giống một con chuột hoang.

Hắn ta nhấc cái đầu ở trên tay lên, đặt ở trước mặt nhìn chằm chằm vẻ sợ hãi trên cái đầu này, dường như rất hưởng thụ biểu cảm của đối phương.

Hắn ta há mồm phun ra đầu lưỡi, thò vào dọc theo miệng đầu lâu, chỉ nghe từng tiếng lưỡi liếm láp xẹt xẹt.

Cái đầu trên tay như khí cầu thả khí, trong chớp mắt chỉ còn lại da mặt.

"Phi! Hương vị thật sự không thể ăn."

Huyết quỷ bên cạnh quay đầu nhìn về phía hắn ta, cười xấu xa nói: "Cốt quỷ, đừng chọn lựa đồ ăn, đây là nguyên sinh thái, không phụ gia, không tật bệnh, thuần thực phẩm xanh!"

Lúc nói lời này, chỉ thấy Huyết quỷ há miệng lộ ra răng nanh, đột nhiên khẽ hút chỗ cổ đầu lâu, da mặt kia cũng khô gầy theo.

Huyết quỷ tiện tay kéo da mặt xuống, chỉ để lại một xương cốt hoàn chỉnh.

Việc này cần có kỹ thuật, Cốt quỳ nhìn thấy trong lòng hâm mộ một trận.

Dù sao huyết thống Vampire rất hiếm có, hơn nữa tiềm lực hậu kỳ rất lớn, năng lực huyết thống mạnh hơn người liếm láp như hắn ta.

"Đi thôi!"

Hai người cầm da người bọc lên mặt mình.

Trong nháy mắt, dù là thân thể hay khuôn mặt đều giống như đúc hai cai tù ban đầu.

Hai người cất bước đi vào nhà giam, chỉ là vừa tiến nhà giam, mùi hôi thối đập vào mặt khiến dạ dày Huyết quỷ bốc lên một trận.

"A, sớm biết ghê tởm như vậy đã không tới, nên để Nhục quỷ đến xử lý chuyện này."

"Nhục quỷ còn phải trông coi Tuyết Nữ, bớt nói nhảm, nhanh."

Cốt quỷ thúc giục, thỉnh thoảng tiện tay ném một vài thứ gì đó xuống đất.

Nhưng hai người rời đi không lâu, chỉ thấy bên cạnh bị người ta thô bạo đẩy ra.

Tên cai tù này vẻ mặt sảng khoái đi ra từ trong phòng, một tay còn kéo quần lên.

Có thể nhận ra, nụ cười trên mặt hắn ta rực rỡ khác thường, vừa đi vừa mừng thầm nói: "Thật mẹ nó kích thích, cứ như lập tức trẻ ra hơn mười tuổi, xem ra tiểu dược hoàn màu xanh kia vẫn có chút tác dụng."

Vừa nghĩ tới đó, con mắt cai tù linh lợi đảo quanh, dự định lại đi lừa gạt chút tiểu dược hoàn này, nhưng vừa đi chưa được hai bước đột nhiên cảm giác dưới chân giẫm lên thứ gì đó.

Hắn ta cúi đầu nhặt, phát hiện thứ này đen thui, trông không khác gì viên đá màu đen, vẻ ngoài vuông vức cũng không biết là cái gì.

Nhưng cầm ở trên tay lại có cảm giác lạnh băng.

Vốn cai tù không thèm để ý, nhưng bản thân hắn ta là một người cẩn thận, lại thấy trên mặt đất còn một cái.

Hắn ta nhặt lên xem xét, hai viên đá này có tạo hình giống như đúc.

"Còn nữa..."

Cai tù tiếp tục nhặt, trên cơ bản đi hai bước lại nhặt được một cái, những viên đá này rất kỳ quái, trông rất nặng, cầm lên rất nhẹ.

Lúc này, một trực giác xuất hiện trong đầu cai tù.

"Bảo bối!"

Chỉ thấy ánh mắt cai tù sáng lên, cúi đầu cẩn thận tìm kiếm trên mặt đất, nhưng cai tù cũng không biết mỗi một hành động của hắn ta đều bị Triệu Khách nhìn rõ ràng.

"Mẹ nó! Sao ta lại tìm được một tên thiểu năng trí tuệ!"

Một bên khác, Triệu Khách đã sớm nhân lúc bóng đêm, lặng lẽ rời khỏi khách sạn, thân thể như một con khỉ di chuyển trên chạc cây.

Đợi đến khi thấy rõ cai tù đang nhặt thứ gì, Triệu Khách suýt nữa ngã xuống từ trên chạc cây.

Nhìn kỹ cái gọi là tảng đá trên tay cai tù, lại dùng một chữ tiếng Anh tiêu chuẩn, rõ ràng viết: "B."

Bởi vì lúc trước dễ che giấu, lần này Triệu Khách thiết kế phân thân cũng không thiết kế bất kỳ năng lực dư thừa gì.

Bây giờ, Triệu Khách hận không thể lập tức xé mở lồng ngực tên thiểu năng trí tuệ này, tiện đòi lại Thiết bị định vị sinh vật.

Nhặt cái gì không tốt, lại cứ muốn ôm bom ở trong ngực.

Vừa thấy con hàng này lại ôm đầy một đống bom trong ngực, mí mắt Triệu Khách cũng không nhịn được giật liên hồi.

Chỉ thấy Triệu Khách bước đi như bay, giẫm lên nhánh cây thân cành, dựa vào cây cối che chắn để ẩn nấp trong bóng tối.

Đợi đến khi Triệu Khách chạy tới gần nhà giam, nhẹ nhàng giậm chân xuống, vô thức kích hoạt nhân cách Sắc dục, đồng thời kích hoạt Tự nhiên chi tức khiến thân thể hoàn toàn hòa làm một thể với hoàn cảnh trên tán cây.

Triệu Khách đánh giá xung quanh nhà giam, ánh mắt trở nên hơi lo lắng, thông qua thị giác phân thân nhìn cai tù không ngừng thu thập bom.

Lúc này, Triệu Khách mới chú ý tới sự nhạy bén của con hàng này còn hiệu nghiệm hơn chó.

Một số quả bom bị ném ở góc tường không đáng chú ý, ánh mắt con hàng này liếc qua lại có thể tìm được.

Bình Luận (0)
Comment