Tiếng gầm gừ đến từ Kim Văn càng ngày càng gần, hắn ta vừa chạy vừa cao giọng rống to, hận không thể để tất cả mọi người biết có bom.
"Hít..."
Huyết quỷ thở sâu, có thể thấy trên khuôn mặt tái nhợt có thêm một sợi gân xanh kéo căng, gồ lên trên da mặt.
Hắn ta kiên trì muốn nói cho hết câu, nhưng lúc há hốc mồm luôn vô thức quay đầu nhìn về phía sau lưng.
"Dù sao sau khi nổ tung, chúng ta nhân lúc hỗn loạn đi ra ngoài."
Cũng may, lúc này Cốt quỷ không nhìn nổi nữa, bổ sung cho hắn ta.
"Hừ!"
Cốt quỷ nói thêm vào khiến Huyết quỷ rất khó chịu.
Hắn ta vốn định dùng cách ưu nhã nhất để giới thiệu nghệ thuật nổ tung mà hắn ta sắp thể hiện ra.
Hắn ta là tiến sĩ kiến trúc, rất chờ mong sau khi quả bom nổ tung, xung quanh bị nổ đến nhão nhoẹt.
Khu kiến trúc của bọn họ lại vẫn giữ hoàn chỉnh.
Ngươi có thể tưởng tượng lúc ngươi đứng trong biển lửa mênh mông, hút xì gà nhìn tia lửa nổ tung.
Đứng trong lực lượng đinh tai nhức óc, cảm nhận sóng âm đánh thẳng vào mặt.
Cảm nhận sự rung động trong ánh mắt của mọi người!
Chỉ nghĩ thôi đã thấy rất kích thích, Huyết quỷ vô thức lấy ra một điếu xì gà đặt ở bên môi.
Nhưng còn chưa chờ hắn ta tỉnh táo lại từ trong nghệ thuật nổ tung, chỉ nghe...
"Khốn kiếp, cút ngay, đừng lại gần lão tử!"
Tiếng gầm gừ của Kim Văn càng ngày càng gần, tất nhiên giọng nói cũng to hơn trước đó mấy phần.
Lại một lần nữa bị cắt ngang suy nghĩ khiến Huyết quỷ không nhịn được trợn trắng mắt.
Có thể nghe được tiếng hàm răng của hắn ta đang nghiến vào nhau.
Loại cảm giác này khiến hắn ta sắp phát điên.
Ngươi có thể tưởng tượng lúc ngươi đang ngồi trước máy vi tính, đối mặt với ánh mắt ngây thơ của Aso Nozomi trong ảnh.
Đang định cách thời gian và không gian cùng thảo luận, không nói tình cảm, không nói tiền tài, chỉ tiến hành một lần giao tiếp tinh thần sâu sắc.
Một tràng tiếng gõ cửa dồn dập cắt ngang tinh thần giao lưu mà ngươi vất vả tạo dựng lên.
Đúng! Không sai, cảm giác dừng gấp đó là cảm nhận của Huyết quỷ vào lúc này, khiến hắn ta hận đến ngứa răng.
"Phanh!"
Lúc này, chỉ thấy Kim Văn lao tới một bước đụng mở cửa phòng, nhanh chân lao đến.
Trên cái trán màu đen đầy mồ hôi.
Trong nháy mắt thấy Yuri, ánh mắt Kim Văn sáng lên, thở hổn hển nói: "Đi mau, có... Có..."
Kim Văn không thể nói hết câu.
Huyết quỷ quay đầu nhìn chằm chằm Kim Văn, răng nanh bén nhọn nhô ra từ trong miệng
"Ngươi có nghi ngờ gì với nghệ thuật của ta!"
"Nghệ thuật của ngươi??"
Kim Văn ngơ ngác cả nửa ngày, trong đầu không khỏi nghĩ đến vẻ mặt bỉ ổi của cai tù cùng ánh mắt nhìn chằm chằm cái cằm của hắn ta.
Trong chốc lát cả người Kim Văn thấy ghê tởm, ánh mắt nhìn về phía Huyết quỷ trở nên kỳ quái.
"Kim Văn! Hoàn thành nhiệm vụ chưa!"
Lúc này, Yuri mở miệng cắt ngang hai người đang đọ mắt với nhau.
"Nhiệm vụ?"
Kim Văn ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng hiểu rõ câu hỏi của Yuri.
Trên khuôn mặt đen sì xuất hiện vẻ hoảng sợ, muốn nói Yuri lập tức rời đi, bởi vì tên kia sắp chạy tới.
Trên thực tế, Kim Văn hận không thể xoay cai tù kia thành bánh quai chèo.
Nhưng lúc hắn ta ra tay, chỉ thấy trên người cai tù đột nhiên lóe ra một điểm sáng màu xanh.
Dựa vào ánh sáng màu xanh đó, Kim Văn mới nhìn rõ trên người tên này treo đầy bom!
Hơn nữa trên quả bom lấp lóe ánh sáng xanh, có nghĩa bom đã bị kích hoạt.
Lúc đó tâm trạng của Kim Văn... Cứ như cơn giận của hắn ta nổ tung, cảm giác mình là máy ép không gì không làm được.
Không quan tâm ngươi là kim cương hay vàng, đều có thể nghiền ép ngươi.
Kết quả, ai biết, con hàng trước mắt mẹ nó lại là một bình gas!
Có thể không sợ à?
Lúc ấy Kim Văn quan sát từ trên xuống dưới, đợi đến khi thấy trên đầu con hàng này cũng treo lít nha lít nhít quả bom, khuôn mặt hắn ta cũng tái nhợt.
Hắn ta không có chỗ để ra tay, chỉ sợ không cẩn thận sẽ đập nổ quả bom!
Thấy thế, Kim Văn quyết đoán xoay người bỏ chạy, một khi con hàng này nổ tung, người nào tới gần người đó xong đời!
Đáng hận hơn là, hắn ta quay người chạy, con hàng này lại đuổi theo sau mông hắn ta.
Hắn ta cũng phải tốn sức chín trâu hai hổ mới có thể cắt đuôi được.
"Không, hắn có..."
Chữ bom còn chưa nói ra khỏi miệng, chỉ thấy ánh mắt Yuri hơi híp lại thành một đường thẳng.
"Phốc!"
Theo một tiếng xương cốt vỡ nát, chỉ thấy đầu Kim Văn im hơi lặng tiếng bị xoay thành một đoàn bánh quai chèo.
"Tinh thần nghiền ép!"
Tinh thần hai tên quỷ Cốt, Huyết rung lên, Yuri là cao thủ hệ tinh thần, cách giết người của hệ tinh thần càng là vô tung vô ảnh.
Giết chết Kim Văn cũng là đang cảnh cáo bọn họ, thể hiện ra thực lực của mình.
"Ha ha, chuyện gì cũng từ từ, sao hơi một tí đã giết người."
Cốt quỷ đi lên trước, bắt đầu ba phải.
Yuri không nói chuyện, khuôn mặt đen sì hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua sáu người sau lưng.
Hắn ta xoay người lại, khẽ nói: "Nhìn cái gì, phế vật nên chết!"
Sáu tên Cận Vệ quân cúi đầu, không ai dám nhìn Kim Văn lấy một cái.
Ngược lại là Huyết quỷ nhếch mũi khẽ ngửi, nhìn chằm chằm bóng lưng Yuri, nếu không có mùi máu tươi, cho dù Yuri ngụy trang tốt cũng không lừa được mũi của hắn ta.
"Thoạt nhìn là đang gắng gượng chống đỡ!"