Tả Nhĩ thuộc về chiến sĩ nửa cơ giới, mấy chỗ trái tim đại não đều giữ lại, ngay cả bộ phận sinh dục cũng thuộc về trạng thái có thể sử dụng.
Nhưng huyết dịch trên người nhất định phải đảm bảo đồng thời vận chuyển cơ giới và cơ thể người, vì vậy đã đổi thành bán hợp thành huyết tương.
Làm một cái so sánh không thích hợp, Tả Nhĩ tương đương với T-800 đời cũ trong phim điện ảnh “Terminator”, còn Hồ Ly cao cấp hơn một chút, tương đương với T-1000.
Cho nên đạn rút máu không có hiệu quả với hắn ta cũng là chuyện đương nhiên.
"Có mai phục!!"
Sau khi Triệu Khách nghiêm nghị hét lên một tiếng, đột nhiên đưa tay ôm chặt lấy Yuri, chạy nhanh đến một bên khác.
"Đáng chết, ngu xuẩn thả ta xuống!"
Sự thay đổi vội vàng không kịp chuẩn bị khiến Yuri tức giận đến thở hổn hển, giãy giụa muốn leo xuống từ trên người Triệu Khách.
Nhưng lúc này hắn ta mới phát hiện, tuy tên trước mắt trông hơi ngu xuẩn, sức lực lại mạnh đến kinh người, hắn ta lại không tránh được đối phương.
Ngay lúc Yuri do dự có lên ra lệnh cho Hồ Ly đánh chết Triệu Khách hay không, lại thấy hai viên đạn chạy như bay qua bên cạnh.
Viên đạn gần như sượt qua da đầu Yuri, theo đó là mùi thối khét lẹt của tóc cháy.
Yuri rụt cổ lại, cảm giác da đầu hắn ta nóng bỏng thiêu đốt, đưa tay sờ lại phát hiện tóc của mình bị đốt rụi hơn phân nửa.
Đối với người trung niên đã bắt đầu rụng tóc như Yuri, tóc là nơi rất quý giá, viên đạn lần này khiến đầu hắn ta sớm biến thành Địa Trung Hải, Yuri thật sự không thể chấp nhận đả kích như vậy.
Nhưng từng phát đạn đột nhiên thay đổi phương hướng, gần như tất cả viên đạn đều đang nhắm vào Triệu Khách, hơn nữa viên đạn cũng không phải đạn rút máu, mà là đạn lửa.
"Ầm!"
Chỉ thấy một phát đạn lửa nổ tung trong không khí, ngọn lửa nóng rực nhào tới khiến mí mắt Yuri cuồng loạn.
Đột nhiên cảm giác hắn ta lựa chọn kết đội với thằng ngu này, là một quyết định sai lầm.
Nhưng lúc này, Yuri cũng không dám ra tay với Triệu Khách.
Đối mặt với viên đạn lít nha lít nhít, Triệu Khách lộn nhào trực tiếp lăn một vòng sang bên cạnh, sống lưng to khỏe đập Yuri suýt ngất đi.
Nhưng không thể không nói cách chạy không có kết cấu gì của Triệu Khách thật sự rất hiệu quả.
Viên đạn sượt qua xung quanh Triệu Khách, chạy như bay đi vô cùng nguy hiểm.
Hiện tại, Yuri đâm lao phải theo lao, ghé vào trên lưng Triệu Khách không dám động đậy, càng không dám ra lệnh cho Hồ Ly xử lý thằng ngu này, để hắn dừng lại.
Nhưng vấn đề là, không biết cố ý hay vô tình, động tác lăn bò qua lại của Triệu Khách hơi quá khoa trương.
Lúc thì cho ngươi lộn mèo một cái, lúc lại cho ngươi lăn lông lốc, vừa đụng vừa bò.
Những động tác này không thể tránh khỏi, khiến Yuri bị coi như đệm thịt.
Nếu không phải xương cốt trên người hắn ta đủ rắn chắc, e rằng bây giờ không chết trong những viên đạn chạy như bay tới này, cũng bị Triệu Khách đập chết tươi.
"A!"
Trong nháy mắt ngây người, chỉ thấy Triệu Khách áp người vào một gốc cây đại thụ, một cái xoay người tiêu chuẩn.
Thậm chí Yuri không thể kịp phản ứng, khuôn mặt rất chú trọng bảo dưỡng mỗi ngày đã thân thiết dính vào vỏ cây thô ráp trước mắt.
Trong nháy mắt Triệu Khách xoay người, "cạch" một tiếng, Yuri cảm thấy xương mũi đã sắp vỡ nát!
"Khốn kiếp!"
Yuri che mặt, cả khuôn mặt đau rát, hận không thể rút dao găm ra ngay lập tức, hung hăng đâm mấy dao vào gáy Triệu Khách.
Nhưng trong nháy mắt hét lên, một viên đạn rút máu sượt qua trước mặt hắn ta, viên đạn tạo ra một vết thương rất dài trên mu bàn tay của hắn ta.
Nhưng chỉ một đường vết rách này, lại khiến máu trên nửa bàn tay của Yuri suýt bị rút sạch.
Yuri đau đến mức sắc mặt lúc xanh lúc trắng, đáng hận nhất là, lúc này Triệu Khách còn đang hỏi hắn ta.
"Có sao không? Không sao chứ!"
Yuri ghét nhất những lời nói nhảm không hề dinh dưỡng như vậy.
Cũng như ngươi ngã sấp xuống có người hỏi ngươi.
Khi ngươi bị xe đâm vào bệnh viện, người tới thăm ngươi cũng hỏi ngươi như vậy.
Dù ngươi vừa rời khỏi phòng phẫu thuật, người chỉ còn sót lại sức lực.
Những người đến thăm ngươi vẫn tỏ ra quan tâm hỏi "có sao không, có nặng lắm không" vân vân... Đủ loại lời nói ngu xuẩn.
Mấu chốt là, trong lòng ngươi mẹ nó đang chảy máu, trên mặt còn phải tỏ ra thoải mái, đáp lại: "Không có việc gì."
Lúc này Yuri rất muốn nói, lão tử đau muốn chết, đều là tên khốn nhà ngươi làm hại, nhưng lời đến khóe miệng, Yuri chỉ có thể đen mặt nói: "Không có việc gì."
Lúc câu nói này ra khỏi miệng, thậm chí Triệu Khách có thể nghe được tiếng nghiến răng của Yuri.
Triệu Khách vẫn cúi đầu, sau khi nghe được câu nói này của Yuri, khóe miệng nở một nụ cười không dễ phát hiện.
Cứ như một gợn sóng nhanh chóng lướt qua trên khuôn mặt hắn, sau đó lại ngưng tụ thành hai đám lửa trong mắt, thoáng qua biến mất ở sâu trong sóng mắt.
Đối mặt với Triệu Khách, hiện tại Yuri là đâm lao phải theo lao, chỉ có thể trút cả chậu lửa giận này lên những tay súng đó.
Hắn ta quay đầu nhìn về phía Hồ Ly sau lưng: "Giết chết tất cả những tên này đi!"
Sau khi nhận được mệnh lệnh, phản ứng của Hồ Ly còn nhanh chóng hơn Tả Nhĩ, lao ra mấy bước tấn công vào rừng cây.