Trong con mắt hiện ra sự nóng bỏng, nhanh chóng khóa chặt một tên phân thân của Triệu Khách.
Phân thân của Triệu Khách gần như là thái độ không nghe không thấy với Hồ Ly chạy như bay tới, ánh mắt toàn tâm toàn ý khóa chặt vào Triệu Khách.
Chỉ thấy cái đuôi của Hồ Ly quét qua, một cái đầu ùng ục ục lăn ra từ trong bụi cây.
Những tay súng này như không biết phản kháng, bị Hồ Ly đánh chết rất nhẹ nhàng.
Nhưng không có những tay súng này kiềm chế, tốc độ của Triệu Khách cũng bắt đầu tăng tốc.
Chỉ thấy sau khi Triệu Khách bước vào rừng cây, tốc độ nhanh chóng tăng lên một cấp bậc.
"Thật nhanh!"
Yuri chú ý tới cây cối trước mắt đột nhiên nhanh chóng thoáng qua xung quanh, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lập tức xuất hiện sự thay đổi.
"Tốc độ của tên này hoàn toàn khác với trước đó, có phải hắn cố ý giả vờ ngây ngốc không?"
Không thể không nói, tuy chứng ảo tưởng bị hại của Yuri là bệnh tinh thần, nhưng có đôi khi trực giác vẫn vô cùng chính xác.
Thấy Triệu Khách càng chạy càng nhanh, dự cảm trong lòng Yuri càng ngày càng mãnh liệt.
"Dừng lại!"
Hắn ta rít lên một tiếng, một tay rút ra một cây chủy thủ từ khe ngầm trên dây lưng, nhắm thẳng vào gáy Triệu Khách đâm xuống.
Chỉ là lần này, Triệu Khách ngừng thật, hai tay thả lỏng, thân thể cúi xuống thật mạnh.
Lực quán tính to lớn trực tiếp khiến Yuri bay ra từ trên lưng, thân thể đâm vào một gốc cây.
"Cạch" một tiếng nặng nề, cả cái cây đều bị đụng đến lắc lư.
Yuri trợn mắt lên, suýt nữa bị đụng đến hôn mê.
Yuri chật vật ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Triệu Khách như một dã thú muốn cắn nuốt người.
"Ồ! Đại nhân, ngươi không sao chứ!"
Vẻ mặt Triệu Khách đần độn, ánh mắt nhìn chằm chằm Yuri.
"Ta... Có sao!"
Đôi mắt Yuri đỏ hồng nhìn chằm chằm Triệu Khách, đã hận Triệu Khách đến tận xương tủy.
Nhưng thấy Triệu Khách nhanh chóng tìm kiếm ở trên người, vừa tìm vừa nói thầm: "Kỳ quái, bình thuốc đại nhân cho ta trước đó đâu?"
Dáng vẻ ngu xuẩn này khiến Yuri do dự.
"Chẳng lẽ... Là ta nghĩ nhiều?"
Ngay lúc trong lòng Yuri đang suy đoán, có phải trong này có sự hiểu làm gì đó hay không.
Hắn ta lại liếc mắt đánh giá Triệu Khách, chỉ có điều lần này nhìn lên, trong lòng Yuri đột nhiên siết chặt, thấy lạnh cả người.
Không biết động tác đần độn của Triệu Khách đã ngừng lại từ lúc nào, đang híp mắt lạnh băng nhìn hắn ta chằm chằm.
Đôi môi hồng nhuận phơn phớt đầy đặn kia hơi nhếch lên, lộ ra một hàm răng trắng noãn chỉnh tề, nụ cười quỷ dị cho người ta một loại cảm giác không diễn tả được, lại đã biến thành một người khác.
Loại thay đổi này không chỉ đơn giản xé toang lớp ngụy trang, lộ ra dáng vẻ nguyên hình.
Đây là sự thay đổi từ trong ra ngoài, dù là khí chất hay thần thái, thậm chí là ánh mắt.
Thậm chí Yuri có thể cảm nhận được, ánh mắt không trên không dưới, không ngừng đánh giá hắn ta.
Khiến Yuri cảm giác, đối phương đang dùng ánh mắt đánh giá một miếng bò bít tết để đánh giá hắn ta.
Trong lòng Yuri lập tức không nhịn được lạnh run.
"Có phải tên này... Bị bệnh không?"
Lúc này, chỉ thấy Triệu Khách chậm rãi lấy ra một thứ từ trong ngực hắn, nhưng đây không phải thuốc mà Yuri cần, mà là một cây búa dính máu!
"Ngươi muốn làm gì!"
Yuri nhìn chằm chằm cây búa trên tay Triệu Khách, nghiêm nghị hét lên, trên khuôn mặt chịu đủ tàn phá kia xuất hiện vẻ sợ hãi.
Tuy trong lòng đã sớm đoán trước, nhưng lúc Triệu Khách cất bước đi về phía mình, Yuri vẫn không nhịn được cảm thấy cả người rét run, không nhịn được bắt đầu run rẩy.
"A! Thật xin lỗi, cầm nhầm!"
Triệu Khách nhìn thiết chùy trên tay, không khỏi ngạc nhiên, hơi cảm thấy ngại ngùng.
Trong khoảng thời gian này, không hiểu sao hắn luôn thích dùng cây búa này, dẫn đến tạo ra thói quen thích lấy cây búa này ra.
Hiện tại còn không phải lúc để Yuri chết, tiếp theo hắn còn có rất nhiều chỗ cần dùng đến hắn ta.
Chỉ thấy Triệu Khách cất cây búa đi, lục lọi trong sách tem một lúc lâu.
Ngay sau đó lại thấy Triệu Khách ngước mắt, bình tĩnh nhìn về phía nhà giam ở sau lưng.
Trong đôi mắt hơi híp lại thoáng qua tia sáng sắc bén, nhưng chẳng mấy chốc đã bị che giấu.
Chỉ thấy Triệu Khách lấy ra bình thuốc mà Yuri cho hắn từ trong sách tem.
"Tìm được!"
Thấy bình thuốc trên tay Triệu Khách, cả người Yuri đều trở nên hoảng hốt, hoảng sợ, ngờ vực vô căn cứ, không hiểu rốt cuộc tên này muốn làm gì?
"Sạt sạt sạt!"
Ngay lúc này, tiếng bước chân vang lên cách đó không xa, là Hồ Ly và Tả Nhĩ đã giải quyết xong trận chiến.
Dường như bọn họ phát hiện tinh thần của Yuri vô cùng căng thẳng, lập tức chạy đến bên này.
Phát hiện Hồ Ly, Tả Nhĩ càng ngày càng gần, dường như không lâu nữa sẽ chạy tới.
Yuri như ăn một viên thuốc an thần, trái tim căng cứng cũng chợt thả lỏng xuống, lại nhìn về phía Triệu Khách đang cầm bình thuốc đi tới, trong lòng nặng nề thở hắt ra.
Con người là như vậy, lúc bản thân có đủ cảm giác an toàn, sự cảnh giác khi đối mặt với nguy hiểm sẽ nhanh chóng giảm đi rất nhiều.
Yuri cũng không ngoại lệ, tuy biểu hiện của Triệu Khách rất khả nghi.
Nhưng lúc này, hắn ta tin tưởng hai vị Cận Vệ quân này chạy đến, Triệu Khách không dám làm gì hắn ta.