Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 897 - Chương 897. Thay Đổi Kế Hoạch

Chương 897. Thay đổi kế hoạch Chương 897. Thay đổi kế hoạch

Chờ Hồ Ly, Tả Nhĩ chạy đến, hắn ta chỉ cần tìm một chỗ an toàn, lại điều chỉnh, nghỉ ngơi một đoạn thời gian, tin tưởng thương tổn sẽ nhanh chóng khôi phục.

Đến lúc đó...

Vừa nghĩ tới, chỉ cần hắn ta khôi phục nguyên khí, dựa vào Tinh Thần lực cường đại của hắn ta, cộng thêm trọn bộ thiết bị trên người Hồ Ly, hoàn toàn có thể để hắn ta Đông Sơn tái khởi.

"Đại nhân, trên mặt ngươi bị thương, ta phun chút thuốc cho ngươi."

Lúc này, suy nghĩ tự kỷ của Yuri đột nhiên bị Triệu Khách cắt ngang.

Chỉ thấy trên mặt Triệu Khách lộ ra nụ cười thật thà, hai tay cầm thuốc xích lại gần, nụ cười ngu ngốc ngây ngô, khiêm tốn, hèn mọn, khiến trong lòng Yuri rất nghi ngờ.

Con hàng trước mặt và người mà hắn ta vừa nhìn thấy, thật sự là cùng một người?

Vừa nghĩ tới vừa rồi Triệu Khách mỉm cười nhìn mình chằm chằm, cả người Yuri đều không nhịn được rùng mình một cái.

Lúc này, tiếng ma sát máy móc phát ra khi Hồ Ly chạy đã càng ngày càng gần.

Tin tưởng hắn ta sẽ chạy đến trong vòng một phút, nên Yuri cũng không suy nghĩ nhiều.

"Hừ!"

Hắn ta hừ lạnh một tiếng, cướp lấy bình thuốc trên tay Triệu Khách, phun lên mặt mình một cái.

Lúc trước mặt hắn ta đã ma sát thân thiết với vỏ cây thô ráp, da mặt đã vàng vọt, đặc biệt là xương mũi nóng bỏng đâm nhói, đau đến mức thỉnh thoảng hắn ta lại chảy nước mắt, không thể để người thứ ba nhìn thấy dáng vẻ chật vật này.

Trong nháy mắt ngón tay ấn nút phun sương.

"Phụt!"

Cảm giác đâm nhói nóng bỏng trên mặt khiến Yuri không khỏi cắn chặt răng,

Nhưng chẳng mấy chốc cảm giác nhói nhói cũng không biến mất như Yuri đã nghĩ, ngược lại càng ngày càng đau, hơn nữa cảm giác đâm nhói kia như thiêu đốt, đau đến mức Yuri nghiến chặt hàm răng muốn chảy ra máu.

"Chẳng lẽ bị thương quá nặng, không thể khôi phục?"

Nghĩ đến đây, Yuri lại cầm bình phun sương trên tay, phun hai cái lên mặt mình, nhưng thuốc chữa trị được phun ra từ bình phun sương, chẳng những không xoa dịu cảm giác đâm nhói của Yuri.

Ngược lại khiến đau đớn của Yuri tăng vọt.

"A!"

Cuối cùng, cho dù là Yuri nghị lực hơn người, lúc này cũng không nhịn được kêu lên thảm thiết.

Hắn ta cưỡng ép mở to mắt, nhưng con mắt vừa mở ra, hai con ngươi đều đâm nhói như bị kim đâm, không thấy rõ cái gì, nước mắt chảy ào ào ào xuống theo gò má.

Hắn ta há miệng, vị quả ớt dày đặc khiến Yuri đột nhiên nhận ra, hình như bình thuốc chữa trị này không thích hợp.

Cẩn thận nhìn, thuốc do bình phun sương phun ra ngoài lại là màu đỏ!

"Đây không phải thuốc chữa trị!"

Ngay lúc Yuri ngạc nhiên, trong tầm mắt mơ hồ lại thấy một cái tay đột nhiên kẹp lấy cổ họng của hắn ta.

Loại lực lượng không thể ngăn cản kia xoay tay của hắn ta lại, nhắm thẳng bình thuốc vào cổ họng hắn ta.

"Xoẹt!"

Chỉ thấy nước ớt nóng đỏ tươi phun vào cổ họng của hắn ta, cảm giác nóng bỏng thiêu đốt khiến hai chân Yuri bắt đầu điên cuồng đá lung tung loạn xạ.

Trong tầm mắt mơ hồ, khuôn mặt kia càng ngày càng gần, nhưng hình ảnh khiến Yuri cảm thấy hoảng sợ lại xuất hiện!

Theo đối phương tới gần, khuôn mặt mơ hồ kia dần rõ ràng.

Khuôn mặt trung niên, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc thận trọng, mái tóc màu vàng nhạt hơi mỏng, thậm chí có thể thấy da đầu bóng loáng dưới tóc.

Hắn ta thấy lạnh cả người như một con rết đang bò lên theo sống lưng.

Người trước mặt lại là hắn ta!

"Không! Đây không phải ta! Hồ Ly! Tả Nhĩ! Các ngươi mau trở lại!"

Sau sự ngây người ngắn ngủi, Yuri muốn hét lên.

Lúc này, bàn tay che miệng hắn ta đã buông hắn ta ra, nhưng lúc hắn ta há mồm muốn la lên, giọng nói kêu ra đơn giản như biến thành người khác, khàn khàn, mơ hồ, thậm chí không thể nghe được hắn ta đang hô cái gì.

Trước mắt đã trở nên mơ hồ, căn bản không mở mắt ra được, nhưng hắn ta có thể nghe được xung quanh phát ra tiếng kêu kỳ quái và tiếng súng máy ầm vang.

"Bọn họ bị bao vây? Là ai?"

Yuri muốn chạy, giãy giụa nhào về phía trước, nhưng chẳng mấy chốc một tảng đá lớn trước mặt lại khiến Yuri đụng đến đầu rơi máu chảy.

Tiếng bước chân xung quanh càng ngày càng nhiều, nhưng Yuri không nhìn thấy cái gì hết.

"Ta sắp chết?"

"Ta không muốn chết? Ta còn muốn báo thù, ta không thể chết, không thể chết..."

Yuri không quan tâm vết rách ở trên trán, tiếp tục bò về phía trước, không ai ngăn cản hắn ta, cũng không ai tổn thương hắn ta.

Nhưng hắn ta có thể nghe được tiếng bước chân to khoẻ xung quanh.

Thậm chí có thể cảm giác được một cái chân giẫm lên mặt đất cuốn lên tro bụi, đập mạnh vào mặt hắn ta.

Dường như cái chân này giẫm ngay trước mặt hắn ta, chỉ thiếu một chút nữa sẽ giẫm vỡ đầu hắn ta.

Điều này khiến Yuri sắp phát điên.

Hắn ta không nhìn thấy cái gì, nhưng hắn ta muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao lại có một khuôn mặt giống hắn ta như đúc.

"Tên khốn kia đâu?"

"Hắn đang làm cái gì?"

"Đều là hắn làm hại ta! Ta muốn giết hắn! Giết hắn!"

Vừa nghĩ tới kẻ gây họa Triệu Khách, Yuri tức hổn hển nắm lấy tảng đá trên mặt đất, điên cuồng ném ra xung quanh như một người điên.

"Đi ra, mả mẹ ngươi, tên súc sinh nhà ngươi!"

Hắn ta dồn hết sức hét lên.

Đáng tiếc, ngoại trừ Yuri thì không ai nghe hiểu rốt cuộc hắn ta đang hô hào cái gì.

Hắn ta hối hận!

Bình Luận (0)
Comment