Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 900 - Chương 900. Ngươi Là Của Ta! (2)

Chương 900. Ngươi là của ta! (2) Chương 900. Ngươi là của ta! (2)

Không ngờ sự phân biệt của đối phương có thể toàn diện như vậy, ngay cả cân nặng cũng nằm trong phạm vi phân biệt.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách thật sự không biết nên nghĩ về Yuri như thế nào, tên này tuyệt đối là một người mắc chứng ảo tưởng bị hại cao độ.

Có lẽ không có việc gì, sẽ chuẩn bị thêm mấy thủ đoạn giữ mạng cho mình, chỉ sợ ngày nào đó sẽ có người ra tay với mình.

Trên thực tế, Yuri có thể sống đến bây giờ, cũng vì sự cảnh giác quá đáng của hắn ta.

Ở trong liên minh Tinh tế, người muốn xử lý hắn ta đã đến mức độ đếm không hết, hoặc nói theo một ý nghĩa nào đó, chứng ảo tưởng bị hại của Yuri có một bộ phận cũng do bị người ta lặp đi lặp lại ám sát, tinh thần chịu kích thích, sinh ra bệnh tinh thần.

Triệu Khách mở ra vỏ thao tác của Hồ Ly, hệ thống thiết lập tin tức rất phức tạp.

Dù là Rayne cũng nhìn đến vẻ mặt mờ mịt.

Cũng may Triệu Khách đã thôn phệ linh hồn của tiến sĩ Alder, có được bộ phận trí nhớ của hắn ta.

Triệu Khách còn có thể học theo hoàn thành một số thao tác đơn giản, ghi lại số liệu vân tay của mình vào trong hệ thống của Hồ Ly, đồng thời xóa đi tất cả tin tức số liệu của Yuri.

Triệu Khách gỡ lớp mặt nạ da người trên mặt, cẩn thận cất đi, sau này hắn vẫn phải dùng thứ này.

"Hắc hắc! Từ hôm nay trở đi, ngươi là của ta!"

Bàn tay Triệu Khách vuốt ve cơ ngực kiên cố của Hồ Ly, hơi híp mắt lại, vẻ mặt thoả mãn như đang vuốt ve da thịt của mỹ nữ nào đó, không hề che giấu ánh mắt tham lam.

Hắn phải tốn rất nhiều công sức, cuối cùng đã đạt được thứ mình muốn, nhưng nơi này không phải chỗ để hắn kiểm tra thu hoạch.

Trước đó, tiếng súng máy hạng nhẹ lớn như vậy, chắc chắn sẽ có người chú ý đến nơi này.

Điều Triệu Khách phải làm là dẫn Yuri nhanh chóng rời đi.

"Ta đi trước, khi nào rảnh ngươi tìm đến ta, ta sẽ làm đồ ăn ngon cho ngươi."

Vừa nghe đến ăn, cả người Rayne lập tức mừng rỡ, hắn ta rất nhớ những món ăn mà Triệu Khách làm cho hắn ta, vừa nghĩ tới mùi vị kia, Rayne đã thèm chảy nước miếng, liên tục gật đầu nói: "Tốt tốt tốt, ta xử lý xong chuyện bên này sẽ đi."

Hai người cẩn thận hẹn thời gian.

Sau đó Triệu Khách dẫn theo Hồ Ly, cùng Yuri đã bị Triệu Khách chẻ thành gậy người, nhanh chóng chuẩn bị rời đi.

"Cẩu tử, không! Vương ca!!"

Ngay lúc Triệu Khách sắp đi, Rayne đột nhiên nghĩ đến cái gì đó vội vàng gọi, nhưng sau khi gọi tên của Triệu Khách mới phát hiện cái tên này thật sự rất khó nghe, chỉ có thể vội vàng đổi giọng gọi họ của Triệu Khách.

Triệu Khách lại thấy không sao cả, hắn đã nói cái tên này ra, vậy không sợ người khác gọi.

Hắn quay đầu, vô cùng nghi ngờ nhìn Rayne.

"Ta muốn ăn xương sườn!!"

Triệu Khách nghe vậy nhếch miệng cười một tiếng, không trả lời mà nhanh chóng ẩn nấp vào trong bóng đêm, vội vàng rời đi.

"Hắc hắc, sườn kho, xương sườn hấp, sườn chua ngọt, ha ha ha!"

Trong đầu Rayne hiện ra đủ loại xương sườn, dùng sức nuốt nước miếng, hồn nhiên không chú ý tới một hình bóng lặng yên bỏ chạy từ trong bóng tối.

Cái bóng này rất kỳ quái, trông giống như hư vô.

Dù là cây cỏ tảng đá dòng nước đều không thể sinh ra ngăn cản với hắn ta, rất nhẹ nhàng xuyên qua những trở ngại này, cứ như một cái bóng không hề tồn tại.

Đừng nói là Rayne, ngay cả Triệu Khách có cảm giác kinh người như vậy, cũng không phát hiện đối phương.

Cho đến khi bóng dáng đi tới góc tường đầu đường Vương đô, bóng dáng mới rõ ràng.

Kính sát tròng trong veo sáng ngời khiến con mắt trông có thần, trong suốt, lông mày cong cong đã trải qua sự trang điểm tỉ mỉ, vẽ ra một đường cong quyến rũ, cộng thêm màu mắt như ẩn như hiện.

Chỉ một ánh mắt, từ trong ra ngoài đã để lộ ra sự quyến rũ khiến nữ nhân cũng phải đỏ mặt.

Da thịt trắng nõn không tì vết lộ ra màu phấn hồng nhàn nhạt, đôi môi thật mỏng như cánh hoa hồng mềm mại ướt át dưới màu son môi đỏ chót số 36.

Đứng ở đầu đường, cộng thêm thành tường cổ xưa sau lưng, đơn giản cũng là một bức tranh kinh diễm.

Thế nhưng, khi đôi môi đỏ kia hé mở phun ra giọng nói, lại là giọng nam mang theo từ tính khàn khàn.

"Vương cẩu tử!"

Ngón tay siết chặt thành nắm đấm, phát ra tiếng rung động rắc rắc rắc.

Chỉ thấy Lộ Hạo thở sâu, nhìn sắc trời đã càng ngày càng sáng, giậm chân một cái, thở phì phò quay người nhanh chóng biến mất ở đầu đường.

"Bàn 36 gọi đồ ăn, Hương vị mùa xuân!"

Tiểu nhị đứng bên ngoài nhà bếp, báo tên món ăn phía trước gọi cho Triệu Khách.

Vốn chỉ là một đĩa thái quỳ xào, nhưng từ khi lão bản thưởng thức hương vị món thái quỳ này, đã đổi tên món ăn này thành Hương vị mùa xuân.

Ở trong hiện thực, có lẽ đây không tính là gì, có vài nhà hàng không có lương tâm, còn đặc biệt đặt một số cái tên lãng mạn cho món ăn này.

Ví dụ gì mà “Khoảng đỏ ngày hè”, “Rau trộn cà chua”, “Nghiêm hình tra tấn”, “Măng xào thịt”, “Giết chồng”, “Đập dưa leo”, “Khu đèn đỏ”, “Gà xào ớt”, ngươi sẽ phát hiện mẹ nó đều là lừa cả!

Nhưng ở vị diện này, đây thật sự là khai sáng khơi dòng sáng ý.

Bình Luận (0)
Comment