Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 907 - Chương 907. Không Thể Chọc!

Chương 907. Không thể chọc! Chương 907. Không thể chọc!

Trên bàn cơm, mọi người không nhịn được nói về một vài đề tài trong bữa cơm.

Nói thẳng ra cũng là khoác lác đánh rắm, giải trí nhiều chuyện.

Nhưng ở thời đại này không có tin đồn gì có thể hấp dẫn sự chú ý hơn Đại Vương nhà mình.

Có lẽ vì được tứ đại gia tộc nâng đỡ, khiến mọi người rất nghi ngờ địa vị chính thống của Hạ vương.

Cho nên, bây giờ nhắc đến Huyền Lê gia, mọi người sẽ câm như hến.

Nhưng nói đến đương kim Hạ vương, chậc chậc, đây đúng là nói ba ngày ba đêm cũng không chê phiền.

Chỉ thấy mấy người mặc quan phục ngồi trong góc tường, giọng nói không lớn nhưng người xung quanh đều nghe rõ ràng.

Thì ra, đoạn thời gian trước Hạ vương muốn thu hồi quân quyền Hắc hải đã chọc giận Hình Thiên Ách.

Kết quả dẫn đến Hình Thiên Ách trực tiếp làm cho Hắc hải chướng khí mù mịt.

Ngay cả Vương hậu Lê tộc cũng bị bắt lại, còn tuyên bố muốn tặng cho Hạ vương làm nha hoàn.

Nhưng Hạ vương vẫn không thấy được vị Vương hậu này, mọi người còn tưởng Hình Thiên Ách chỉ nói vậy mà thôi, không ngờ ngay tối hôm qua lại đưa người thật đến, nghe nói còn rất xinh đẹp.

Chỉ có điều đang... Mang thai, hình như là hài tử của Hình Thiên Ách.

Lần này lớn chuyện rồi, làm người ta mang thai còn đưa tới, mua một tặng một cũng không có lời như thế.

Cộng thêm trước đó, Hình Thiên Ách tuyên bố muốn cho Hạ vương hưởng dụng.

Bụng lớn như thế còn hưởng dụng thế nào?

Bị người của mình cách xa ngàn dặm, cứng rắn đội một cái mũ xanh lên đầu mình.

Hạ vương lại còn cắn răng, mỉm cười nhận lấy, trong lòng không giận điên lên, đó mới gọi là gặp quỷ.

Không hề nghi ngờ, từ khi vị Hạ vương này đăng cơ đã bị coi như trò cười.

Hiện tại chỉ vừa lộ ra một chút manh mối muốn tự lớn mạnh, đã bị người ta nâng mặt lên, đánh mấy bàn tay xuống, uy tín gì đó cũng bị mất.

"Lão bản, ngài nói, Hạ vương đội cái mũ này, chậc chậc, thật đúng là có duyên đưa mũ xanh ngàn dặm."

Tiểu nhị tiến đến bên cạnh lão bản, nói mỉa.

Chỉ là ngón tay lão bản đang gẩy bàn tính, trông có vẻ tâm trạng không tốt lắm, nghe được câu nói mỉa của tiểu nhị, khuôn mặt đen sì, mắng: "Xéo đi!"

Tiểu nhị bị chửi khó hiểu, cũng không dám nói lời nào, cúi đầu đi làm việc.

Cả đám vừa uống rượu vừa vui cười, đám tiểu nhị thì bận trước bận sau.

Trong phòng bếp không ngừng bưng ra đồ ăn, khiến mọi người ăn say sưa ngon lành.

Đương nhiên, tiếng thợ rèn xung quanh đập sắt cũng không ngừng vang lên bên tai.

Hình ảnh đơn giản như vậy kéo dài đến khi mặt trời ngả về tây, sau khi khách sạn đóng cửa một lần nữa mới dừng lại.

Sắc trời bắt đầu tối, chỉ thấy Triệu Khách lại ngồi trên nóc khách sạn giống tối hôm qua.

Vừa hút thuốc vừa ngắm nhìn ngôi sao đầu trời.

Sau khi phun ra một vòng khói liếc mắt nhìn quanh một vòng chung quanh, mặc dù là ban đêm nhưng có vài chỗ đèn đuốc sáng trưng, ví dụ như nhà lầu treo đèn lồng đỏ phía trước không xa.

Tuy cách xa nhưng vì hướng đầu gió, chỉ cần cơn gió thổi tới, thỉnh thoảng Triệu Khách có thể nghe được tiếng cười nói vui vẻ, cùng tiếng thở dốc to khỏe của nam nữ.

Triệu Khách cẩn thận sờ trên đùi mình.

Cách một vị diện, hiển nhiên Cơ Vô Tuế cũng không có cách nào với hắn.

Thậm chí, mất đi sự giám sát của nàng, hắn lại là một thân nhẹ nhõm, có đôi khi Triệu Khách còn đang suy nghĩ có nên nhân cơ hội này, thả lỏng một chút hay không.

Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, nếu thật sự đến đó, Triệu Khách cũng không có tâm trạng.

Tình hình hiện tại của hắn trông như nhẹ nhõm đánh xì dầu.

Trên thực tế, từ đầu đến cuối, Triệu Khách không hề thoải mái.

Thậm chí, tới trình độ này, mặc kệ bước tiếp theo hắn có thể tìm ra nữ nhân được nhắc tới trong nhiệm vụ đặc thù hay không, chỉ cần hắn bước sai một bước, cũng thua cả ván.

Dưới trời sao, bóng người mờ tối lắc lư trong rừng cây.

Chỉ thấy mấy người đi ra từ trong hẻm nhỏ, ngoại trừ Tuyết Nữ cùng hai đồng bạn, còn có Cốt quỷ chạy trốn lần trước, cùng Nhục quỷ, Bì quỷ trong nhóm tứ quỷ.

Sáu người đưa thư trung cấp tập trung trong ngõ tối ở đầu đường, ánh mắt nhìn nhìn chằm chằm khách sạn ở chỗ này, vẻ mặt dần trở nên nghiêm nghị.

"Tình báo của ngươi có chính xác không?"

Người nói chuyện là Tuyết Nữ, mặc dù trong đêm tối nhưng cũng không trở ngại việc nàng thể hiện ra dáng người uyển chuyển, làn váy thuần trắng hơi ngắn.

Lúc nói chuyện, Tuyết Nữ rất đề phòng Nhục quỷ xuất hiện ở sau lưng, đợi đến khi phát hiện ánh mắt Nhục quỷ nhìn về phía mình, lập tức theo bản năng đưa tay lôi kéo váy xuống, muốn che bắp đùi đẹp đẽ của mình càng nhiều hơn.

Ánh mắt đề phòng khiến Nhục quỷ cảm thấy khó hiểu, dường như bắt đầu từ lần hành động trước, Tuyết Nữ đã đề phòng hắn ta cao độ.

"Đương nhiên!"

Trong bóng tối, cái bóng mơ hồ dần rõ ràng, nếu Triệu Khách có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra đây là Lộ Hạo.

So sánh với quần áo của Tuyết Nữ, Lộ Hạo thật sự có thể dùng nóng bỏng để hình dung.

Quần da màu đen bó sát người, phối hợp với giày cao gót màu đen, không chỉ lộ ra đôi chân thon dài, còn có mông nhỏ đầy đặn hơi vểnh lên.

Đương nhiên, chỗ nào đó nổi lên cũng rất chướng mắt.

Bình Luận (0)
Comment