Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 908 - Chương 908. Phân Nhánh

Chương 908. Phân nhánh Chương 908. Phân nhánh

Tóc giả màu nâu, trang điểm đậm, ánh mắt câu hồn người ta không chút che giấu.

Ngón tay cầm kẹo que, thỉnh thoảng thè ra đầu lưỡi ngậm kẹo que vào trong miệng miệng, nhẹ nhàng mút.

Cả cây kẹo que đều bị ngậm vào trong miệng.

Theo khẩu hình nói chuyện của Lộ Hạo không ngừng linh hoạt xoay chuyển trong miệng.

Đám người Cốt quỷ nhìn thế mặt đỏ tới mang tai, đều là nam nhân thân kinh bách chiến, ngược lại đối mặt với nam nhân lại cảm thấy xấu hổ.

Về phần Tuyết Nữ, lại khẽ mắng ở trong lòng: "Biến thái!"

"Yuri ở bên trong! Bao gồm cả Cận Vệ quân thiếp thân kia, nhưng động tác của các ngươi phải nhanh!"

"Nói vậy, tiểu tử kia cũng ở đây!"

Cốt quỷ liếc mắt nhìn về phía Lộ Hạo.

Lộ Hạo gật đầu: "Đang ở đây, chính là tên đầu bếp kia, nhưng chúng ta đã bàn trước rồi! Ta nhất định phải tự tay giết hắn!"

Nhắc đến Triệu Khách, sau trong con ngươi Lộ Hạo chợt lóe lên vẻ tàn nhẫn dữ tợn.

Ánh mắt oán niệm khiến đám người Cốt quỷ có thể cảm nhận được oán khí của hắn ta với Triệu Khách lớn đến mức nào.

"Ngươi đã muốn giết hắn, vì sao không tự tay xử lý hắn, không phải ngươi nói hắn chỉ là một người đưa thư hạ cấp sao?"

Người nói chuyện là Bì quỷ, một người nhỏ bé trông như một hài tử còn vị thành niên.

Hắn ta mặc quần áo học sinh, còn đeo một cái túi sách, ánh mắt ngây thơ hỏi ra vấn đề này lại rất sắc bén xảo trá.

Lộ Hạo nghe vậy, quay đầu áp mặt vào mặt Bì quỷ, khẽ nói: "Các ngươi đi giết hắn, ta lại đi cứu hắn, ta muốn trả lại từng chút đau đớn mà ta phải nhận cho hắn, ví dụ như..."

Lộ Hạo khẽ nói mấy câu bên tai Bì quỷ, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ ngây thơ của Bì quỷ dần đỏ lên, kéo dài từ cổ đến vành tai.

Nhưng theo Lộ Hạo nói hết câu, ánh mắt Bì quỷ trở nên cổ quái, sự thay đổi khoa trương khiến mọi người tò mò.

Muốn biết Lộ Hạo đã nói cái gì?

Đợi Lộ Hạo nói xong, thuận tay nhét cây kẹo que ngậm trong miệng vào tay Bì quỷ, mới thấy vẻ mặt đờ đẫn của Bì quỷ dần tỉnh táo lại.

"Này! Hắn nói cái gì??"

Cốt quỷ đứng bên cạnh tò mò vặn hỏi, nhưng Bì quỷ lại không trả lời, mà liên tục lắc đầu nói: "Không thể chọc, không thể chọc!"

"Khò khè..."

Tiếng ngáy của tiểu nhị điếc tai nhức óc.

Mệt mỏi cả một ngày, bọn họ nằm ở trên giường, tuy bên ngoài có tiếng gió thổi vù vù cũng không ảnh hưởng giấc ngủ của bọn họ.

Lúc này, chỉ thấy một bóng đen như là con nhện nhẹ nhàng im ắng rơi vào trong phòng khách sạn.

Ánh mắt Bì quỷ nhìn hai bên, chỉ thấy lúc này lão bản đang gác chân, để lộ ra cái bụng trắng nõn của hắn ta.

Hắn ta nhắm chặt hai mắt, trong miệng khẽ lẩm bẩm chuyện hoang đường gì đó.

Bì quỷ tiến lên trước cẩn thận nghe, chỉ nghe thấy: "Đừng đi... Đừng đi tòng quân! Đã nói, ngươi sẽ tới cưới ta! Cưới hỏi đàng hoàng!"

"Ồ! Lại là một tên gay chết bầm!"

Trái tim nhỏ của Bì quỷ lập tức chịu đả kích, trên mặt xuất hiện vẻ buồn nôn, nhưng không biết vì sao hắn ta luôn nghĩ đến dáng vẻ lúc tiện nhân kia áp sát vào mặt mình, hơi thở mang theo mùi hương ô mai phả vào lỗ tai của hắn ta.

Có lẽ... Lớn lên đẹp mắt, không phải không thể chấp nhận.

Đương nhiên suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Bì quỷ, nhanh chóng bị Bì quỷ lắc đầu, hất ra khỏi đầu, nói thầm: "Thượng Đế! Ta mẹ nó vẫn là một hài tử! A Di Đà Phật!"

Xác định Triệu Khách không ở căn phòng này, Bì quỷ quay người bình tĩnh rời khỏi phòng.

Ngay lúc Bì quỷ ra khỏi phòng, lão bản xoay người lại, ôm chăn mền vào trong ngực, hai mắt nhắm chặt, nước mắt chảy ra theo hốc mắt.

Cũng không biết hắn ta mơ thấy cái gì, khẽ nghẹn ngào nói: "Ta cũng muốn sinh con cho ngươi!"

Trong góc tường, mấy bóng đen nhìn nhau xô đẩy, sau đó ánh mắt nhìn về phía nhà bếp.

Bọn họ không muốn làm ra hành động quá lớn, bài học lần trước đã khiến bọn họ đau tận xương cốt, sợ lại trêu chọc những lão bất tử tọa trấn ở Vương đô.

Huống hồ đối phó một người đưa thư hạ cấp, bọn họ tự tin sẽ không xảy ra chuyện gì, nói một câu khá nổi tiếng, đó là dễ như trở bàn tay.

"Các ngươi đến nhà bếp, xem Yuri đại nhân có ở đó không, chúng ta đi đối phó tiểu tử kia."

Cốt quỷ thương lượng với Tuyết Nữ một chút, để Tuyết Nữ và Nhục quỷ đến nhà bếp nhìn xem.

Hắn ta và Tuyết Nữ là đồng đội, một tên gọi là Hắc Báo cùng ba người Bì quỷ đến phòng ngủ của đầu bếp ở phía đông.

"Không! Ta không muốn đi cùng hắn!"

Nhưng ánh mắt Tuyết Nữ đầy ghét bỏ, quay đầu nhìn Nhục quỷ cao lớn thô kệch bên cạnh, kiên quyết không đồng ý.

Đối với điều này, Cốt quỷ không khỏi nhíu mày, có trời mới biết vì sao Tuyết Nữ lại bài xích Nhục quỷ như vậy.

Thật ra theo lý, Nhục quỷ không có hứng thú với nữ nhân (nam nhân), huyết thống của hắn ta đặc thù, trên cơ bản đã khiến hắn ta đánh mất dục vọng trên mặt sinh sản.

"Chẳng lẽ nàng thích người háo sắc??"

Nghĩ đến đây, trong lòng Cốt quỷ không khỏi cảm thấy rất tiếc hận, nếu tên Huyết quỷ kia còn ở đây, có lẽ sẽ rất tình nguyện nhận chuyện này.

Nghĩ đến Huyết quỷ đã chết, trong lòng Cốt quỷ phủ kín một tầng bóng ma, không nhìn thấy xác, tất nhiên bọn họ không biết rốt cuộc Huyết quỷ chết như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment