Cho nên hắn ta càng nóng lòng muốn biết chân tướng.
"Bì quỷ, ngươi đi đi!"
Nhục quỷ đã không được, đổi thành người khác cũng được.
Tuyết Nữ nghe vậy, vẻ mặt lại dịu đi rất nhiều, không nói thêm gì nữa, coi như chấp nhận.
Hai đội chia binh hai đường.
Lúc tách ra, Bì quỷ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay đầu nhìn Cốt quỷ và Nhục quỷ dặn dò.
"Đúng rồi, đừng giết, tiện... Dù sao tên kia đã thỏa thuận sẽ tới cứu hắn, đánh gần chết là được!"
"Có cần phải như vậy không?"
Cốt quỷ cảm thấy đây thật sự là chuyện bé xé ra to, ngay từ đầu hắn ta đã phản đối chuyện này.
Huyết quỷ chết không rõ ràng, dù thế nào cũng phải bắt tiểu tử này nghiêm hình khảo tra, lột sạch tất cả con tem trên người hắn mới được.
"Cứ nghe ta không sai, năng lực hệ linh hồn của tên kia quá quỷ dị, đừng trêu chọc hắn!"
Tuy dáng vẻ của Bì quỷ như hài tử, nhưng lúc nói chuyện hay cau mày, suy nghĩ sâu xa hơn đám người Cốt quỷ, cũng trưởng thành hơn.
Vào lúc hạ cấp, hệ linh hồn chỉ là đồ bỏ đi.
Chỉ khi nào bước vào trung cấp, loại năng lực này mới khiến người ta nhức đầu.
Hiện tại tình huống nhiệm vụ chính tuyến của bọn họ còn không rõ, đừng đắc tội hắn ta thì hơn.
"Tốt!"
Cốt quỷ suy nghĩ cũng cảm thấy điều này có lý.
Dù sao có thể làm rõ cái chết của Huyết quỷ từ trong miệng Yuri.
Sau khi hai người lên kế hoạch thật tốt liền cẩn thận tách ra, thật ra đối với bọn họ, lần này cẩn thận hơi quá đáng.
Thật sự là một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, được chứng kiến thực lực của những lão bất tử kia, bọn họ thật sự không muốn gặp được lần thứ hai.
Bì quỷ đi theo Tuyết Nữ đến thẳng nhà bếp.
Đối với hai người, khóa cửa phòng bếp không mạnh hơn lớp cửa sổ giấy là bao, hai người gần như không chút trở ngại đi vào trong.
"Đơn giản như vậy??"
"Ách? Có thể hắn cảm giác chúng ta không tìm thấy hắn."
Bì quỷ suy nghĩ, thật ra nếu không có tiện nhân kia báo tin cho bọn họ, bọn họ muốn tìm được Yuri bị giấu ở chỗ này, e rằng khó như lên trời.
Huống hồ Huyết quỷ khá am hiểu tìm kiếm trong số bọn họ đã chết, khiến đoàn đội bọn họ xuất hiện một khiếm khuyết rất lớn.
Về phần Tuyết Nữ, tuy thuộc về nửa hệ không gian thêm hệ cảm giác, nhưng nói thật theo ý của Bì quỷ, nữ nhân này cũng là một người nửa vời.
Trông cậy nàng tìm tới Yuri, còn không bằng trông cậy vào việc nàng đến Hồng Yên quán bán thịt kiếm tiền.
"Cộc cộc!"
Ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ cái vạc đất trước mắt, chỉ thấy Tuyết Nữ hơi nhíu mày, vẻ mặt không khỏi hưng phấn: "Không sai, bên trong có người sống!"
Bì quỷ gật đầu, nhẹ nhàng mở nắp vạc ra một cái khe, mùi máu tươi nồng nặc gay mũi lập tức bay ra theo mép vác khiến Tuyết Nữ không khỏi nhíu mày.
Hai người nhìn vào trong theo khe hở, tuy bên trong rất tối nhưng đối với hai người cũng không phải vấn đề.
Nhìn kỹ, một người đã máu thịt be bét đang nằm ở bên trong, đúng là Yuri mà bọn họ muốn tìm.
"Tìm được!"
Trong nháy mắt thấy Yuri, Bì quỷ kích động muốn mở nắp vác ra.
"Đợi chút!"
Đúng vào lúc này, Tuyết Nữ đột nhiên giữ chặt tay Bì quỷ.
"Sao thế??"
Bì quỷ hoang mang ngẩng đầu, chỉ thấy đôi môi Tuyết Nữ xám trắng, không còn chút máu, như hai mảnh lá liễu hơi rung động, dáng vẻ gấp đến độ có chuyện không nói ra được.
Bì quỷ cũng bị vẻ mặt của Tuyết Nữ dọa giật mình, thấy Tuyết Nữ không nói lời nào, trên trán Bì quỷ đổ mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy Tuyết Nữ ngừng thở, sau khi để Bì quỷ cẩn thận buông tay mới hơi thở dài.
Trên đầu ngón tay ngưng ra một đoàn huỳnh quang yếu ớt, huỳnh quang chiếu xuống, chỉ thấy ở mép nắp vạc có một sợi tơ tinh tế tỉ mỉ, còn mảnh hơn sợi tóc, gần như không thấy được bằng mắt thường.
Dưới huỳnh quang, chiết xạ ra một đạo ánh sáng lạnh màu bạc.
Bì quỷ nhìn lên theo sợi dây này, sắc mặt lập tức đen hơn phân nửa.
Chỉ thấy trên cùng góc trái nhà bếp, mấy quả bom đang nối liền với sợi dây này.
Chỉ sợ, nếu mở nắp vạc ra thật, hai người không chết cũng phải tàn phế, mấu chốt nhất là Yuri chết chắc.
"Ầm!"
Ngay lúc hai người thở phào một hơi, một tiếng nổ tung mãnh liệt khiến hai người như con mèo bị dọa sợ.
Trái tim như động cơ điện nhảy lên 'thịch thịch' thật mạnh, hai người gần như kích hoạt tem năng lực của bản thân trước tiên.
Chỉ là tiếng nổ tung này không phải tới từ quả bom, mà là ở bên ngoài.
Chỉ thấy trong một mảnh bụi mù, một bóng đen chật vật đứng lên, cả người bao trùm khải giáp kim loại, trong nháy mắt bò dậy từ dưới đất, chỉ thấy không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo một trận.
Một vết nứt vỡ ra trên không gian, trong vết nứt màu đen, bóng dáng Hắc Báo nhanh chóng lóe lên trước mặt Triệu Khách.
Lúc xuất hiện lần nữa, đã ở bên cạnh Triệu Khách không xa, móng tay màu đen vẫn rất chói mắt trong đêm tối.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm móng tay của mình, nhẹ nhàng thổi một hơi, "xoẹt" một tiếng, tiếng vỡ tan chói tai.
Chỉ thấy ở ngực Quỷ hổ bị chém ra một lỗ hổng rộng khoảng bàn tay, dài chừng một thước, lộ ra Triệu Khách mặt mũi tái nhợt ở bên trong.
Khôi giáp của Quỷ hổ rất cứng rắn.