Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 919 - Chương 919. Thực Lực Nằm Thắng (2)

Chương 919. Thực lực nằm thắng (2) Chương 919. Thực lực nằm thắng (2)

Cũng may trả giá đắt, cuối cùng đã nhận được sự hồi báo nhất định.

Hiện nay, hắn thay mận đổi đào, di hoa tiếp mộc, đẩy nhiệm vụ đặc thù của mình cho những người đưa thư trung cấp này.

Mặc dù hơi không chính cống nhưng đây là cách tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến mà Triệu Khách nghĩ đến.

Hắn nằm xuống nghỉ ngơi một chút.

Triệu Khách được mấy thị nữ hầu hạ, dần chìm vào mộng đẹp.

Có lẽ tay nghề xoa bóp của những thị nữ này khá dễ chịu, hoặc là trong khoảng thời gian này Triệu Khách chịu đựng quá nhiều đau khổ và tra tấn, khiến Triệu Khách vẫn ở trong trạng thái tinh thần căng thẳng.

Lúc này bình tĩnh lại, chẳng mấy chốc đã chìm ngủ say.

E rằng sau một thời gian rất dài, đây là lần thứ nhất hắn ngủ thoải mái như vậy.

Giấc ngủ này, Triệu Khách ngủ thẳng đến buổi trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại, nhưng sau khi mở mắt ra, Triệu Khách lại nhận được tin tức truyền đến từ sách tem.

Nhiệm vụ chi nhánh 【 Quyền quý một phương 】 của hắn đã hoàn thành.

Điều này khiến Triệu Khách hơi dở khóc dở cười, đây tuyệt đối là nhiệm vụ mà hắn hoàn thành đơn giản nhất, không có cảm giác tồn tại nhất.

Toàn bộ quá trình hắn không phải ngất xỉu, cũng là đang ngủ.

Cảm giác như là ngươi chơi game, kết quả lại muốn đi vào nhà xí, thế là ngươi dùng ba giây suy nghĩ một chút, sau đó từ bỏ trò chơi, đi thẳng đến nhà vệ sinh.

Kết quả ngươi ngồi trong nhà vệ sinh xem điện thoại một chút, tâm sự QQ, đến khi về lại thấy, mả mẹ nó, 0 kill ăn gà??

Đây tuyệt đối là thực lực nằm thắng.

Đương nhiên, đây chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn với Triệu Khách, hắn biết rõ bản thân không thể nằm mãi như vậy.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách nửa nằm trên ghế, được mấy vị thị nữ hầu hạ ăn cháo.

Thỉnh thoảng lại liếc sang nhìn thị vệ từ trên xuống dưới, trong con mắt đen trắng rõ ràng không biết đang suy nghĩ điều gì.

Nhưng thỉnh thoảng sẽ lấp lóe đốm lửa nhỏ lạnh lẽo sắc bén.

"Này!"

Vừa ăn cháo xong không bao lâu, Lộ Hạo đã đi vào, xua tay để tất cả thị nữ xung quanh lui ra.

Hắn ta bắt chéo chân ngồi trước mặt Triệu Khách.

"Thế nào, tối hôm qua ngủ dễ chịu chứ?"

"Vẫn được!"

Triệu Khách gật đầu, không nhịn được nghiêng mặt qua.

Nói thật, tuy hai người đã đạt thành quan hệ hợp tác, nhưng lúc Triệu Khách đối mặt với Lộ Hạo thật sự cả người hơi mất tự nhiên.

"Ha ha, ngươi lại còn ghét bỏ ta, lại nói, còn phải cảm ơn ngươi, lúc trước là ngươi giúp ta mở ra cánh cửa thế giới mới."

Không nhắc đến chuyện này còn được, vừa nhắc đến Triệu Khách lại cảm giác Lộ Hạo đang có ý tính sổ.

"Khách sáo, khách sáo!"

Trong chốc lát Triệu Khách cũng không biết nên nói như thế nào, ngay lúc Triệu Khách nói xong.

Lộ Hạo ngồi trước mắt đột nhiên nhếch môi lộ ra răng nanh bén nhọn, đưa mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách.

Hắn ta đứng lên, từng bước một tới gần Triệu Khách, ngón tay đỡ cằm như đang tự hỏi cái gì đó, nói với Triệu Khách: "Bây giờ tứ chi của ngươi không động đậy được như phế nhân, ngươi nói nếu lúc này ta dùng chút xuân dược cho ngươi, bôi chút dầu, sau đó chúng ta cùng hắc hắc hắc, ngươi cảm thấy thế nào!"

"Hỏng bét!"

Trong lòng Triệu Khách đột nhiên trầm xuống, sắc mặt tối đen, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

"Ta đảm bảo ngươi sẽ phải hối hận!"

"Hối hận? Ngươi tiếp nhận đầu hàng lệnh của ta, ngươi không thể gây ra thương tổn cho ta, ngươi dự định sau khi rời khỏi không gian khủng bố này sẽ đuổi giết ta?"

Nụ cười của Lộ Hạo trở nên đắc ý, vẫn không quên bổ sung: "Ồ, hắc hắc hắc, có thể không tính là tổn thương!"

Hắn ta đi từng bước một về phía Triệu Khách, đặt nắm tay ở trên vai Triệu Khách, chờ đợi câu nói tiếp theo của Triệu Khách!

Chỉ thấy Triệu Khách ngẩng đầu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói với Lộ Hạo: "Tin tưởng ta, nếu ngươi làm như vậy, lão bà của ta sẽ vặn ngươi thành một cái bánh quai chèo."

Ánh mắt nhìn chằm chằm của Triệu Khách khiến Lộ Hạo ngẩn ngơ, ngón út móc lỗ tai của mình, nghi ngờ hắn ta có nghe nhầm hay không.

Nhưng ánh mắt chắc chắn của Triệu Khách nói cho hắn ta biết, không sai, hắn ta không nghe nhầm.

Nếu hôm nay Lộ Hạo dám đụng vào một cọng tóc gáy của hắn, Triệu Khách đảm bảo tiếp theo Lộ Hạo sẽ chết rất thê thảm.

Chỉ thấy Lộ Hạo im lặng một lát, đột nhiên: "Ha ha ha ha! Ngươi là người Tứ Xuyên à? Sợ lão bà? Cười chết ta."

Lộ Hạo cười đến mức sắp chảy nước mắt, nếu là người khác nói như vậy, có lẽ Lộ Hạo sẽ cười một tiếng cho qua.

Nhưng Vương cẩu tử trước mặt lại nói cho hắn ta biết, lão bà hắn sẽ trả thù thay hắn?

Câu nói này lại được nói từ miệng một tên cuồng đồ to gan lớn mật.

Người khác không biết Vương cẩu tử, hắn ta có thể không biết sao?

Một mồi lửa đốt Mạc phủ, một búa đập con quạ đen đang hấp hối có chứa đựng linh hồn Ashikaga Yoshiaki.

Vì đánh lén Ashikaga Ikki, lại chôn mình ở phía dưới hố lửa.

Một tên khốn giết người như giết chó, không hề chớp mắt, lại kéo lão bà của mình ra vào lúc này.

"Ha ha ha ha! Cái này... Cái này... Mẹ nó... Là trò cười hay nhất năm nay."

Lộ Hạo cười đến thở không ra hơi, cười đến cuối cùng, dứt khoát ôm bụng nằm dưới đất, thật sự cười đến đau sốc hông.

Bình Luận (0)
Comment