Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 927 - Chương 927. Đại Tế (2)

Chương 927. Đại tế (2) Chương 927. Đại tế (2)

Nơi này, rồng rắn lẫn lộn, là đại tế mười năm một lần, sẽ có cao thủ Đại Hạ tọa trấn, để người ta nghe được sẽ rắc rối.

Hắc Báo cũng biết mình hơi ngạc nhiên thái quá.

Một đoàn người ngồi trên khán đài chờ đợi, nhờ phúc của Lộ Hạo, bọn họ mới có thể trà trộn vào.

Lúc này, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn chỗ ngồi của đám quyền quý ở phía đối diện.

Ánh mắt nhìn sang, chỉ thấy phía trên ngồi đầy các tộc trưởng lão quyền quý.

Lộ Hạo cũng ngồi trong một đám quý phụ như chuyện đương nhiên, chỉ có điều khí chất của hắn ta đặc biệt, cộng thêm quần áo bó hở ngực.

Ngồi ở bên trong, thật là có chút nổi bật quái dị, mặc kệ ai cũng có thể liếc mắt liền thấy hắn.

"Kỳ quái, không phải nói, nữ nhân kia cũng tới sao? Sao không thấy nàng đâu?"

Cốt quỷ híp mắt, không thấy tung tích nữ nhân kia, trong lòng luôn cảm thấy hơi bất an.

"Gấp cái gì, không phải Hạ vương cũng chưa tới sao? Bình tĩnh chờ đợi đi."

Tuyết Nữ vừa nói xong, nhưng ngay sau đó đã thấy vẻ mặt đám người Tuyết Nữ lập tức trở nên khó coi tới cực điểm.

Chỉ thấy một thanh niên bị kéo vào, trên người còn mang theo hai tầng còng tay.

"Là Tiểu Cam!"

Chỉ thấy Tuyết Nữ đứng bật dậy, trước đó bọn họ có một đồng đội bị bắt sống, không rõ sống chết.

Nghe nói bị Huyền Lê gia bắt được, sau đó không có tin tức gì, không ngờ lại nhìn thấy hắn ta ở đây.

"Bình tĩnh một chút!"

Cốt quỷ vừa kéo mũ rơm trên đầu xuống, đồng thời một phát bắt được Hắc Báo sắp nhảy dựng lên, ra hiệu bọn họ bình tĩnh, nơi này chưa phải chỗ bọn họ có thể ra oai.

Khuôn mặt hai người Tuyết Nữ và Vương Chiêu đỏ lên, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

Chỉ gặp thanh niên bị bọn họ gọi là Tiểu Cam bị nâng lên trước, cạy mở miệng, một bát canh nồng bị rót ọc ọc vào cổ họng.

"Thêm một chén nữa!"

Trong phòng bếp, một đám thủ vệ thay ca quẳng bát sứ cầm trên tay lên bàn, đang ăn khí thế ngất trời.

Hiện nay trời đã càng ngày càng nóng, một bát canh nóng hôi hổi.

Đổi lại là ngày xưa, tuyệt đối sẽ không được hoan nghênh, nhưng hôm nay canh lại khác.

Một bát canh thịt này như được trao cho ma lực vô tận, không so được với sơn hào hải vị nhưng lại có mùi vị khác biệt với người khác.

Chỉ thấy đám thái giám phục vụ xung quanh vội vàng bưng chậu gỗ, đưa canh ra.

Đáng tiếc, dường như ghét bỏ động tác của tiểu thái giám quá chậm.

Chỉ thấy một tên thủ vệ đoạt lấy chậu gỗ trên tay hắn ta, đưa tay lấy ra một tảng thịt mỡ từ bên trong, thả ở trong miệng gặm.

Những miếng thịt này đã được nấu nhừ, ăn một miếng trong miệng, đầu lưỡi cuốn một cái, thịt đã được nghiền nát ở trong miệng.

Thêm một ngụm canh thịt, dường như cảm giác mỏi mệt trên người cũng biến mất, trên dưới cả người thoải mái.

Nước canh đầy đặn mang theo một mùi vị giống với thịt dê, nhưng chẳng những mùi vị không ảnh hưởng đến hương vị nước canh.

Ngược lại khiến hương vị của nước canh có một sự nguyên trấp nguyên vị đặc biệt.

"Nhanh lên, chúng ta đang bị đói đây."

Thủ vệ phía sau không thể cướp được, vỗ bàn, lớn tiếng thúc giục, toàn bộ căn tin rối bời.

Đối mặt với đồ ăn do đầu bếp khác làm, quả thực là khó mà nuốt xuống, dường như tất cả mọi người đều mong chờ một nồi canh thịt này.

"Ôi chao, vua đầu bếp của ta, ngài có thể nhanh lên không!"

Phía trước căn tin đã sắp làm loạn, thái giám phụ trách quản sự, vội vàng tiến đến thúc giục.

Chỉ thấy Triệu Khách mặc tạp dề, quay đầu cười một tiếng, nụ cười thật thà hơi híp mắt lại, một tay lặng lẽ lấy một bình chất lỏng màu xanh đậm, đổ vào trong nồi đun nước.

Một nồi canh thơm nồng bị ăn không còn một mảnh.

Thời tiết nóng bức khiến những thủ vệ này ăn đến mồ hôi đầm đìa, nhưng cảm giác thỏa mãn trên mặt có thể nhìn bằng mắt thường.

Một số đầu bếp bắt đầu không phục, kết quả một ngụm canh thơm nồng vào miệng, con mắt trợn to, vẻ mặt hung tợn, lúc nói với Triệu Khách lại là: "Thêm một chén nữa."

"Đây là thịt dê đi!"

Ăn uống no đủ, mấy đầu bếp lười biếng nằm trên ghế nằm đặc chế ở nhà bếp, bàn tán món thịt hôm nay là thịt gì.

Chỉ thấy bụng của mấy vị đầu bếp này béo ục ịch, sau khi bọn họ nằm xuống cứ như rùa đen lật người, cử động một chút cũng trở nên khó khăn.

Nhưng nói đến món ngon hôm nay, trên mặt mỗi người bọn họ đều sinh ra cảm giác hạnh phúc dày đặc.

Không ngừng suy đoán là thịt gì lại có thể ngon như thế, mang theo mùi vị nhàn nhạt.

Hương vị rất đặc biệt, chất thịt rất mềm mại nhưng cũng không đầy mỡ như thịt dê.

Một miếng thịt vào miệng, hương vị hơi già, có thể liên quan đến chất thịt nhưng cũng không ảnh hưởng đến cảm giác.

Phối hợp một bát canh thơm nồng, cộng thêm một miếng bánh nướng.

Ừ! Cho dù là thời tiết nắng nóng, cũng ăn rất thoải mái, thoải mái như một nồi lẩu siêu cay vào lúc giữa hè, thật sự thoải mái phát điên.

"Này, người mới tới, ngươi là do người kia... Ồ, Cẩu quản sự mang tới, không vội, hiện tại đã thay ca xong, tiếp theo đều đi xem đại tế, ngươi còn dọn dẹp cái gì."

Là lão đại trong nhà bếp, một vị lão sư phụ tay cầm muôi nhiều năm, cân nặng nặng nhất, hắn ta rất thưởng thức người mới tới trước mắt.

Bình Luận (0)
Comment