Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 932 - Chương 932. Bối Rối (2)

Chương 932. Bối rối (2) Chương 932. Bối rối (2)

Vẻ mặt Triệu Khách trở nên khó xử, khẽ nói: "Cái đó... Không đến nhà thuốc báo cáo, có trả số tiền đã nói trước không?"

"Trả!"

Mấy binh lính giáp trắng lập tức bị dáng vẻ còn đang tính toán có thể lấy được tiền không của Triệu Khách chọc cho tức cười.

"Tốt tốt tốt, trả tiền là được, trả tiền là được."

Sắc mặt Triệu Khách lộ ra vẻ thật thà vui mừng, dường như trong mắt chỉ có tiền.

Lúc này rất là vui vẻ đi theo sau lưng binh lính giáp trắng, vẻ mặt quên hết tất cả, khiến ánh mắt những binh lính giáp trắng này nhìn về phía Triệu Khách, càng có vẻ khinh bỉ hơn.

Đương nhiên, loại nhân vật nhỏ nơi thế tục này, sao có thể so sánh với những người vẻ vang được tôn trọng như bọn họ.

Trong mắt đám binh lính giáp trắng, tên này buồn cười như một tiểu trùng không có ý nghĩa.

Triệu Khách đi theo thị vệ đến một bên đường nhỏ.

Triệu Khách để ý xung quanh, hiển nhiên con đường này đã được dọn dẹp, còn có thể thấy vết máu trong khe hở gạch men sứ trên mặt đất.

Về phần thành cung hai bên, nơi này được bôi một lớp sơn đỏ, trong không khí còn tràn ngập mùi chu sa nồng nặc gay mũi.

Rõ ràng màu sắc thành cung nơi này không giống với thành cung xung quanh.

Chỉ có điều sắc trời dần tối, không nhìn kỹ không thấy được khác biệt trong đó.

"Thật đầy đủ!"

Triệu Khách càng nhìn trong lòng càng lạnh, nghĩ đến xác thủ vệ bị xếp thành một đống, cửa cung nhanh chóng bị khống chế, bao gồm sự ngụy trang trên vách tường trước mắt.

Tất cả những thứ này không phải có thể hoàn thành trong lúc vội vã, đặc biệt là loại sơn đỏ này, chắc là dùng chu sa trộn lẫn một số thuốc nhuộm điều phối ra, e rằng cũng không phải rất phổ biến.

Đối phương đã suy tính cả điều này, có thể thấy đây là một cạm bẫy được tỉ mỉ chuẩn bị thật lâu.

Mấy thủ vệ dẫn theo Triệu Khách không ngừng đi vào chỗ sâu, chỉ thấy hai bên bắt đầu sáng lên.

Một số thủ vệ mặc khôi giáp màu đen đứng chỉnh tề hai bên, điều này khiến Triệu Khách cảm thấy nghi ngờ.

"Không phải dẫn ta đi một cái nơi hẻo lánh giết chết ta a?"

Dựa theo suy nghĩ của hắn, chỉ cần hắn không để lộ ra điều khác thường, những thủ vệ này sẽ không lập tức ra tay giết chết hắn.

Đây là một trận mưu kế được thiết kế tỉ mỉ, mỗi một chi tiết nhỏ đều phải lặp đi lặp lại thôi diễn, bắt đầu một trận âm mưu.

Dù sao cũng ở trước cửa cung.

Dù nằm trong sự khống chế tuyệt đối, cũng không phải mạo hiểm một chút.

Chọn đưa Triệu Khách đến một nơi khá an toàn, xử lý hắn như những xác chết này, dù không có thời gian tiêu hủy cũng có ném trong góc tường tầm thường nhất.

Nếu phải nói điểm sơ sót duy nhất, chỉ sợ là những con ruồi kia bị mùi máu tươi hấp dẫn, thật sự quá thu hút.

Nhưng bây giờ, những thủ vệ này lại đưa hắn đến nơi khá sáng sủa.

Điều này khiến Triệu Khách hơi nghi ngờ, nói cho cùng hắn chỉ là một phàm nhân.

Cuối cùng không phải Tam quốc diễn nghĩa, Gia Cát Lượng tính toán không lộ chút sơ hở nào.

Có một số việc, đến cuối cùng hắn cũng có thể sớm biết là thế nào.

Nhưng nhập gia tùy tục, Triệu Khách đi trên đường không những không căng thẳng, ngược lại tỏ ra tò mò và ngạc nhiên.

"Oa! Đó là dạ minh châu? Chậc chậc, còn lớn hơn cái nồi nhà ta."

Triệu Khách nhìn chằm chằm đình nghỉ mát phía trước, ngọn minh đăng bị lưu ly bao bọc, không khỏi phát ra một tràng tiếng than thở.

Điều này khiến ấn tượng của binh lính giáp trắng xung quanh với Triệu Khách, lại thêm nhãn hiệu đồ nhà quê.

Chỉ thấy Triệu Khách đi cả một đường như Lưu mỗ mỗ tiến vào đại quan viên, nhìn cái gì cũng thấy hiếm lạ.

Sau đó một đoàn người dẫn theo Triệu Khách đi đến trước một tòa cửa cung.

"Bẩm báo Đại vương, tìm được một thầy thuốc vừa ứng tuyển đến đây, nội tình rất sạch sẽ."

Triệu Khách đứng ở phía sau, sau khi nghe được câu này trong lòng không khỏi ngạc nhiên.

"Không đúng?"

"Không phải nói, trong lúc đại tế dù là Đại Hạ vương cũng phải có mặt sao??"

Triệu Khách hơi ngơ ngác, không nói đến việc Lộ Hạo đã kể lể tầm quan trọng của đại tế mấy lần.

Triệu Khách thôn phệ linh hồn Liễu Tương Kỳ, cũng từ trong trí nhớ của hắn ta biết được đại tế Đại Hạ có thể nói là tế tổ.

Không nói vị diện này, cho dù ở trong hiện thực, tế tổ cũng là một việc rất thần thánh.

Nếu nói người Trung Quốc không có tín ngưỡng, thật ra câu nói này cũng không đúng.

Không nói những vấn đề tông giáo kia, mặc dù có người tin Jesus.

Nhưng tết thanh minh hàng năm vẫn phải đến nghĩa địa viếng mồ mả nhà mình, với một vài tông tộc lớn hơn, tế tổ càng long trọng hơn.

Thật ra bản thân việc này là một loại tín ngưỡng, hơn nữa tín ngưỡng mà toàn dân giống nhau.

Thử hỏi, lúc ngươi viếng mồ mả, trong lòng không xin các lão tổ tông phù hộ lão tử phát tài đủ loại sao?

Tế tổ Đại Hạ càng long trọng hơn, đã trở thành việc lớn hàng đầu giống ăn tết.

Từ khi Triệu Khách bắt đầu tiến vào vị diện này, tin tức thứ nhất lấy được có liên quan với tế tổ, hắn và những tù binh bị mang về được coi là tế phẩm.

Ngoại trừ cái đó ra, còn có tế phẩm ép buộc bắt từ các tộc, cũng như Đại Hạ quanh năm suốt tháng không hề làm gì, còn bắt tế phẩm có một dịp long trọng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment