Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 955 - Chương 955. Ngươi Sơ Suất (2)

Chương 955. Ngươi sơ suất (2) Chương 955. Ngươi sơ suất (2)

Con mắt Bách Lý dần híp thành một đường thẳng, gật đầu thật mạnh, lấy ra một cây chủy thủ từ bên hông, nhìn trên thanh chủy thủ lóe ra tia sáng lạnh.

Chỉ thấy trong ánh mắt Bách Lý bùng lên sát cơ, sau khi bước ra nửa bước, thân thể đột nhiên xoay người.

Con mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong giọng nói âm trầm mang theo sự hưng phấn khó tả: "Bắt được ngươi rồi!"

"Xoẹt!"

Thanh chủy thủ đâm ra, đánh thẳng vào bụng dưới của Triệu Khách.

Ánh mắt Bách Lý lóe ra ánh sáng nóng rực, hưng phấn như một tên lưu manh đói khát khó nhịn hai mươi năm, đang vội vã không nhịn nổi muốn xuyên phá tầng màng mỏng manh của thiếu nữ trước mắt.

Hưng phấn đến mức đã bỏ qua vì sao một đao kia của mình lại đâm vào bụng Triệu Khách, chứ không phải lưng của hắn.

"Phốc!"

Cho đến khi lưỡi đao đâm một phát vào bụng dưới Triệu Khách, lưỡi đao chỉ đâm vào chưa đến một phần ba, đã bị cơ bắp kẹp chặt.

Một bàn tay lớn như chớp giật bắt lấy bàn tay Bách Lý.

Chỉ thấy trên mặt Triệu Khách cũng không có sự tức giận và ngạc nhiên như dự đoán.

Ánh mắt bình tĩnh khiến trong con mắt Bách Lý lộ ra chút lo lắng, vô thức muốn tránh thoát bàn tay Triệu Khách, lại phát hiện lúc này tay Triệu Khách như là vòng sắt.

"Ngươi sơ suất!"

Giọng nói Triệu Khách vang lên, đột nhiên có một cái đầu đập mạnh vào trên đầu Bách Lý.

"Ầm" một tiếng nặng nề, chỉ thấy trên trán Triệu Khách có một bàn tay nhỏ màu vàng đột nhiên nhô ra.

Ánh vàng sáng chói, một người nhỏ bé nhô ra từ trong trán Triệu Khách.

Dáng vẻ người nhỏ bé này giống Triệu Khách như đúc, cứ như là phiên bản thu nhỏ của Triệu Khách.

Trên mặt còn mang theo chút vẻ chất phác đáng yêu của trẻ sơ sinh.

Nhưng ra tay thật sự không qua loa chút nào, vung bàn tay thôi động Nhiếp nguyên thủ, một bàn tay đập vào trên trán Bách Lý.

Thủ ấn ánh vàng sáng chói mang theo một luồng ám kình âm u bá đạo của Nhiếp hồn thủ Đạo gia đánh tới, khiến Tinh Thần lực bám vào trên người Bách Lý chịu hoảng sợ.

Cả hai gặp nhau, hoàn toàn là sự khác biệt giữa trứng gà và đá.

Tinh Thần lực bám trên người Bách Lý gần như dùng tất cả lực lượng để đánh tới, nhưng bản thân Nhiếp nguyên thủ của Triệu Khách là bản sửa đổi của Nhiếp hồn thủ Đạo gia Mao Sơn.

Nhưng không biết vì sao do Triệu Khách thi triển ra, liền biến thành Nhiếp hồn thủ ban đầu.

Không huyền ảo như Nhiếp nguyên thủ, lại khôi phục sự tàn nhẫn của môn tuyệt học Đạo gia này.

Đối mặt với một sợi Tinh Thần lực của Yuri, cái tát này căn bản không có bất kỳ hồi hộp gì.

"Phốc!"

Thân thể Yuri đang lơ lửng giữa không trung trong căn phòng cách đó không xa lập tức chấn động, ngã xuống từ giữa không trung.

Có thể là góc độ ngã của Yuri không đúng, mất hết mặt mũi, ngã đến đầu rơi máu chảy.

Nhưng Yuri cũng không quan tâm những điều này, đôi mắt đỏ hồng thét to: "Đám rác rưởi các ngươi, làm thịt hắn cho ta!!"

Chỉ thấy tay nhỏ màu vàng lấy ra một đoàn bóng đen kích cỡ viên thuốc từ trong trán Bách Lý, bị chợt bị linh hồn Triệu Khách nuốt mất.

Đây chính là Tinh Thần lực tinh thuần, vật đại bổ, ăn chùa thì ngu sao mà không ăn.

Sau khi người tí hon màu vàng ăn hết, nhanh chóng độn về trong đầu Triệu Khách, dường như sau khi ăn một bộ phận Tinh Thần lực của Yuri, hiệu quả cũng không tệ lắm.

Lại khiến trạng thái tinh thần của Triệu Khách cũng chấn phấn theo.

Hắn có thể nghĩ đến thủ đoạn như vậy, hoàn toàn là bị ép bất đắc dĩ.

Hiện tại hắn chỉ có một cánh tay, cánh tay trái khác hoàn toàn là đồ trang trí, là cái loại lúc chạy đi còn bay ra sau.

Ách... Làm sao tung bay?

Từng xem Naruto rồi chứ, trong lúc chạy hai cánh tay lắc ở phía sau thân thể như thế.

Nhưng khác ở chỗ người ta là hai cánh tay, nhìn cũng khá đẹp trai, hắn lại khá đặc biệt, một cánh tay lại còn tư thế tung bay, không cần nói cụ thể là dáng vẻ gì nữa.

Động tác hơi mạnh, không cẩn thận đập vào mặt chỉ là chuyện nhỏ, nếu không cẩn thận còn nện vào đũng quần của mình...

Nghĩ lại về tai nạn này, mặc kệ nói thế nào cũng để Triệu Khách phát hiện thực lực linh hồn của hắn cũng không tệ lắm.

Trước đó không chịu dùng, vì Triệu Khách lo lắng linh hồn quá yếu ớt.

Đứt tay đứt chân trên nhục thể cũng không đáng là gì với Triệu Khách.

Nếu linh hồn bị thương mới gọi là rắc rối, cho dù có thể khôi phục, làm không tốt để lại hậu di chứng gì đó, cũng có thể khiến hắn không chịu nổi.

Nếu không phải hiện tại bị ép bất đắc dĩ, Triệu Khách không muốn thương tổn một trợ thủ tốt như Bách Lý, chỉ có thể nghĩ ra hạ sách này.

Nếu không Triệu Khách sẽ không tuỳ tiện vận dụng linh hồn của hắn đi công kích.

Chỉ có điều hôm nay dùng thử, Triệu Khách phát hiện khá tốt, hiệu quả mạnh hơn suy nghĩ của hắn rất nhiều.

Nhưng nếu phải sử dụng lại, Triệu Khách vẫn sẽ rất cẩn thận, dù sao thứ liên quan đến mạng sống của hắn, Triệu Khách cũng không thể làm ẩu được.

Cũng có thể coi đây như một đòn sát thủ để dùng.

"A!"

Bách Lý đưa tay che trán của mình, thần chí dần tỉnh táo lại.

Một chưởng này của Triệu Khách khống chế sức lực vừa vặn.

Bình Luận (0)
Comment