Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 968 - Chương 968. Ai Xào Đồ Ăn Khét? (2)

Chương 968. Ai xào đồ ăn khét? (2) Chương 968. Ai xào đồ ăn khét? (2)

Hơn nữa tuyệt đối không phải những binh lính giáp trắng của Hạ vương, tuy những binh lính giáp trắng đó có thực lực không tệ.

Một người còn mạnh hơn dã nhân hạ đẳng rất nhiều, nhưng bọn họ không coi kỷ luật như sắt thép.

Đội quân trước mặt cho Triệu Khách cảm giác chỉnh tề như một người, ngay cả nhịp thở cũng cùng một tần suất.

Lúc này cản ở phía trước khiến Triệu Khách cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có, ngay cả không khí xung quanh cũng trở nên mỏng manh.

"Là ai?"

Triệu Khách giật mình, không ngờ vào lúc xảy ra rất nhiều chuyện này, lại có một thế lực khác chạy đến.

Triệu Khách muốn mở to mắt nhưng ánh mắt lại chết sống không mở ra được, miễn cưỡng mở ra cũng là một đoàn mơ hồ.

Điều duy nhất mà Triệu Khách biết là vị trí hiện tại của hắn đang ở cửa chính khách sạn, bởi vì hắn ngửi được mùi đồ ăn cháy khét trong phòng bếp khách sạn.

"Ừm... Là thái quỳ? Kẻ lỗ mãng kia xào lửa quá lớn!"

Đây là bệnh nghề nghiệp của Triệu Khách, lúc Triệu Khách ngửi được mùi này biết rõ trường hợp hiện tại rất nghiêm túc, nhưng vẫn không nhịn được chửi mắng.

"Chạy đi! Sao các ngươi không chạy! Lão tử..."

Nhục quỷ tùy tiện chạy tới, lời vừa nói ra miệng, cũng hơi nói không được nữa.

Hắc Báo chạy theo bên cạnh cũng đứng tại chỗ, duy trì một khoảng cách lớn với đám người Triệu Khách.

Không phải là không muốn động đậy, mà là không dám động đậy.

Chỉ thấy trước mặt ba người Triệu Khách đều là chiến mã màu đen, những chiến mã này cũng không phải là ngựa trong hiện thực, mà là cùng loại với ngựa.

Nhưng dù là thể trạng hay hình thái đều hoàn toàn khác với ngựa, kích cỡ lớn hơn con ngựa hai vòng, có thể thấy đường cong cơ bắp rõ ràng trên bắp đùi thon dài.

Mấu chốt là, những con ngựa này không có móng, mà là móng vuốt giống như hổ báo.

Chiến mã màu đen đeo giáp nặng trên người, không biết nặng bao nhiêu, nhưng giáp đen kịt, lúc người ta nhìn thấy, ấn tượng đầu tiên là nặng!

Về phần binh lính trên người chiến mã.

Hắc Báo nhìn một cái đã thấy trong lòng lạnh lẽo.

Cả người bao trùm trong chiến giáp màu đen, ngay cả con mắt cũng không lộ ra, tay cầm trường mâu, không nhìn ra làm bằng vật liệu gì nhưng xung quanh trường mâu ngưng kết một đoàn sương máu.

Nhìn kỹ, có thể thấy trong những sương máu này thỉnh thoảng trồi lên từng mặt người vặn vẹo.

Dường như sau khi bị trường mâu đánh giết, ngay cả linh hồn cũng không được siêu sinh.

Đây cũng là người thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như một người hai người, Hắc Báo sẽ không để ở trong lòng, nhưng trước mắt mẹ nó đen nghịt một đám.

Ngay cả loại người ngu xuẩn không thích động não như Nhục quỷ, cũng có thể phát hiện sự khủng bố của đội quân này, chứ đừng nói đến Hắc Báo.

Ngay sau đó hai người bọn họ đứng ở chỗ đó, phía trước không đi được, phía sau cũng không chạy được.

Không trên không dưới khiến áp lực của hai người còn lớn hơn ba người Triệu Khách.

"Ồ! Trông tên này khá giống tên mọi rợ đã giết oa nhi nhà ta!"

Đúng vào lúc này, một tiếng cười lạnh khiến trong lòng Triệu Khách hơi hồi hộp: "Là Liễu Tương gia??"

Trong thoáng chốc, Triệu Khách đột nhiên nhớ tới.

Trước đó hắn giết Liễu Tương Kỳ dẫn đến mấy vị trưởng lão Liễu Tương gia đi ra quan ngoại, tìm kiếm khắp núi.

Bọn họ đi ra ngoài, vừa hay tránh thoát tai nạn đại tế này.

Lần này, trong lòng Triệu Khách đã lạnh lẽo một nửa.

Trước có hổ, sau có sói.

Bây giờ hắn thiếu tay cụt chân, sợ là chắp cánh cũng chưa chắc có thể chạy được, thật sự kêu trời, trời không biết, gọi lão bà, lão bà cũng mất linh.

Triệu Khách biết lần này hắn thật sự ngoẻo.

"Không... Không... Không... Đại gia, ngài nhìn kỹ một chút, một thân thịt ba chỉ này của ta, ngài thích cầm đi nhắm rượu cũng được, đừng hắt nước bẩn lên người ta!"

Nhưng điều bất ngờ là, người nói chuyện lại là Rayne.

Chỉ thấy Rayne nhìn chằm chằm lão đầu trước mặt, lắc đầu như đánh trống lúc lắc, thịt mỡ trên mặt đều giật lên theo.

Bách Lý đứng bên cạnh nuốt nước bọt, cúi đầu, ngay cả cái rắm cũng không dám thả.

Hắn ta có quen biết lão đầu tử thoạt nhìn bề ngoài xấu xí, lưng còn hơi còng này, chính là một vị trưởng lão Liễu Tương gia, Liễu Tương Đồ.

Bời vì Liễu Tương Kỳ đã chết, vị trưởng lão này còn chạy đến đại doanh Huyền Vũ quân, đánh nhau với trưởng lão Hình Thiên gia.

Đáng tiếc, thực lực không địch lại, bị trưởng lão Hình Thiên gia đè ở trên mặt đất đánh.

Lần đánh đó rất thảm, vốn không có mấy cái răng, lại bị đánh gãy mất hai cái, sau đó cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hình Thiên Ly bị trưởng lão Hình Thiên gia đưa đi.

Cho nên đã khắc sâu ấn tượng với người vị Bách Lý này.

Nhưng thảm thì thảm, cũng không phải những lính quèn bọn họ có thể so sánh.

Hiện tại những lão tổ tông và đại trưởng lão kia đã lật xe, rơi trong khe, trong núi không lão hổ, hầu tử xưng đại vương.

Liễu Tương Đồ nghe vậy, cẩn thận đưa mặt lại gần, quan sát tỉ mỉ khuôn mặt Rayne.

Lúc này Rayne mới phát hiện, con hàng này hóa ra bị viễn thị?

"Hắc hắc, không giống lắm, nhưng thịt trên thân thể này cũng không tệ!"

Lời nói của Liễu Tương Đồ dọa thân thể Rayne cứng đờ, suýt nữa nhảy dựng lên, hận không thể tát mình một cái.

Hắn ta đúng là ăn no rảnh rỗi, nói nhiều cái gì!

Bình Luận (0)
Comment