Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 970 - Chương 970. Vạn Cổ Đan (2)

Chương 970. Vạn cổ đan (2) Chương 970. Vạn cổ đan (2)

E rằng bản thân cái hộp đã có phong ấn cường đại.

Không hề nghi ngờ, đồ vật trong hộp chắc chắn là một thứ khó lường, điều này khiến Triệu Khách cảm thấy nghi ngờ.

"Tam Lang là ai? Lão bản là ai? Một người đường đường là trưởng lão Liễu Tương gia, trong hoàn cảnh hiện tại, e rằng có rất ít người là kẻ địch, vì sao hắn lại e ngại lão bản như thế?"

"Chẳng lẽ lão bản này không phải người bình thường? Nếu thật sự là như thế... Sao hắn lại không biết việc Lý Đại Chủy??"

"Còn có Quỷ hoặc của hắn? Nếu hắn thật sự không giống người thường, sao có thể chịu ảnh hưởng "

Chẳng lẽ...

Lúc này, trong lòng Triệu Khách lạnh lẽo, cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân vọt tới đỉnh đầu, da đầu cũng tê dại.

Trong lòng Triệu Khách bắt đầu nghi ngờ, tất cả chuyện trước đó có phải lão bản cố ý giả vờ hay không.

Nếu đúng... Vậy người này thật sự đáng sợ.

Phải biết rằng, giả ngu không khó, khó ở chỗ làm cho tất cả mọi người đều coi ngươi là ngu ngốc.

Lần này, cả người Triệu Khách cũng không tốt, cảm giác như mình bị người khác đùa nghịch xoay quanh.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, Triệu Khách không tin là như thế, nếu thật sự là thế, toàn thế giới đều nợ lão nhân này một giải ảnh đế.

Trong đầu Triệu Khách suy nghĩ miên man, trong nháy mắt nghĩ đến đủ loại khả năng.

Thật ra không chỉ hắn nghi ngờ như vậy, ngay cả người bên cạnh cũng là như thế, bao gồm cả Rayne, lúc đầu tất cả mọi người không coi một lão bản khách sạn mỗi ngày so đo đến so đo đi, gảy bàn tính này ra gì.

Bách Lý đứng ở bên cạnh, trong lòng lặp đi lặp lại suy nghĩ.

Tam Lang là ai?

Đây chắc chắn không phải tên, mà là một cái nhũ danh.

Hài tử Đại Hạ không có tên, sau khi trưởng thành đến lễ gia quan mới có tên của mình.

Ầy, cái tên này cũng không phải ai cũng có thể có.

Như đám người Bách Lý, tên chữ đều là sau khi bọn họ đạt được quân công, tự đặt tên cho mình.

Trước lúc này, đều là ông A bà B, Vương Ngũ Triệu Lục đủ loại.

Tam Lang... Ta nhớ hình như Hình Thiên Ly từng nhắc đến gia gia của hắn ta là lão tam, chẳng lẽ Tam Lang là Hình Thiên Ách.

Nghĩ đến đây, Bách Lý lại cảm thấy rất hoang đường.

Hình Thiên Ách trấn thủ Hắc hải nhiều năm như vậy, là một kẻ điên sát phạt quyết đoán.

Hơn nữa, ở trong Hình Thiên gia, ngoại trừ lão tổ Hình Thiên gia đã biến mất trong đại tế, ai dám gọi hắn ta là Tam Lang, còn ở ngay trước mặt đại quân.

"Ha ha, thế này có khác gì muốn tìm chết? Trừ khi..."

Trong đầu Bách Lý đột nhiên nhanh trí, không biết nghĩ tới điều gì, con mắt nhìn chằm chằm lão bản, vẻ mặt như gặp quỷ.

Chỉ thấy lão bản để Liễu Tương Đồ mở hộp ra, sau khi mở hộp ra bên trong là một viên thuốc màu vàng.

Trông hơi giống An cung ngưu hoàng hoàn từ trước đó, bề ngoài bọc một lớp hoàng kim, vô sắc vô vị.

Dù cho là mũi Triệu Khách cũng không thể ngửi ra ngoài hương vị gì.

Chỉ thấy lão bản đưa viên thuốc đến bên miệng Triệu Khách: "Ăn!"

Tuy không biết là cái gì, nhưng Triệu Khách có thể nghe được giọng điệu tiếc hận đau đớn của Liễu Tương Đồ bên cạnh.

Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là bảo bối.

Lúc này Triệu Khách một phát ăn hết viên thuốc.

Một lúc lâu, Triệu Khách không có chút phản ứng cái rắm gì.

Ngay lúc Triệu Khách nghi ngờ có phải Liễu Tương Đồ cho hắn thuốc giả hay không.

"Oanh!"

Triệu Khách suýt nữa phun ra một ngụm máu, cảm giác trong bụng như có một đám lửa, ầm một cái đốt tới đỉnh đầu hắn.

Triệu Khách há hốc mồm muốn kêu, kết quả căn bản không kêu được, thậm chí hít thở cũng thấy khó khăn.

Ngọn lửa nhanh chóng lan đến tay chân hắn, thậm chí Triệu Khách có thể nghe được xương cốt của hắn vang lên tiếng rắc rắc như củi bị đốt trong đống lửa.

"Vương ca!"

Rayne đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Triệu Khách, một mùi thịt nồng nặc tản ra từ trên người Triệu Khách, bên ngoài thân thể Triệu Khách đã bốc lên một làn khói trắng, hoàn toàn như tự thiêu.

Rayne suýt nữa nhào tới liều mạng với lão bản.

Cũng may lúc này Bách Lý kéo Rayne lại, hô: "Đừng nhúc nhích, đó là đặc tính của Vạn cổ đan, bên trong có bảo huyết dị thú, mới có phản ứng kịch liệt như vậy, đợi chút nữa là tốt!"

"Rắm chó, lão tử ít đọc sách, ngươi đừng lừa ta, ngươi nhìn người đã sắp chín, chỉ thiếu rải chút cây thì là, vậy có thể thành thịt nướng được rồi, ngươi nói ta đợi chút nữa là tốt??"

Rayne nghe được lời nói của Bách Lý, quay đầu nện một đấm vào trên mặt Bách Lý.

Cũng khó trách hắn ta lại kích động như vậy, dù sao cũng là chiến sĩ liên minh, trị liệu công nghệ cao gì đó, thậm chí chữa trị người máy như thế nào, hắn ta đã thấy hết.

Nhưng chưa từng thấy làm người bốc cháy để chữa bệnh.

Vậy khác gì ngươi thấy có người bệnh nặng trong những sơn thôn, kết quả không đưa đi bệnh viện, ngược lại mời lão thái bà nhảy quanh như quỷ kéo.

Bách Lý cũng giận, hai người đều nóng tính, là loại có thể ra tay tuyệt đối không nói nhảm.

Lúc này một quyền nện trở về, đập Rayne chảy máu mũi.

Hai người xoay đánh kịch liệt, hai người Hắc Báo, Nhục quỷ đứng sau nhìn không còn gì để nói.

Bọn họ còn chưa ra tay, mục tiêu đã bị đốt chết, hai người còn lại đánh thành một đoàn, dường như không coi bọn họ ra gì?

Bình Luận (0)
Comment