"Ầm!!"
Chỉ thấy Triệu Khách một chân đá văng cửa phòng Carrie, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị, lúc này lão bản Vương Mân Nhân vốn nên ngủ say, một tay nắm đao đè vào cổ họng Carrie, giương mắt lạnh lẽo nhìn Triệu Khách.
"Buông tay! Ngươi điên rồi!"
Triệu Khách vừa vào cửa, Rayne và Bách Lý cũng chạy vào theo, thấy cảnh này, hai người hơi ngạc nhiên.
Dường như Bách Lý đã hiểu ra nhưng Rayne vẫn chưa hiểu.
Có lẽ vì biết Carrie vừa cứu bọn họ một mạng, cộng thêm hai người cùng một vị diện, cũng coi như đồng hương.
Cho nên Rayne vẫn có thiện cảm với Carrie, tất nhiên vẻ mặt sẽ tỏ ra lo lắng hơn.
Lúc nói lời này đã giơ Phụ ma hỏa thương trên tay lên nhắm thẳng vào đầu lão bản.
Hắn ta tin tưởng, chỉ cần mình bóp cò, khoảng cách gần như thế nhất định có thể nổ đầu.
Chỉ là Rayne không hiểu vì sao lão nhân này lại ra tay với Carrie!
"Hắn là Yuri."
Triệu Khách đưa tay đè xuống họng súng của Rayne, lắc đầu giải thích.
Thật ra trong lòng Triệu Khách cũng rất ngạc nhiên, vốn tưởng Yuri vừa bị hắn đả thương tinh thần nặng nề, dù sao cũng phải cần một đoạn thời gian để khôi phục.
Không ngờ hắn ta sẽ khôi phục nhanh như vậy.
"Yuri?"
Rayne hơi bất ngờ, quay đầu nhìn về phía lão bản, không tin vặn hỏi: "Yuri? Ngươi là Yuri?"
Yuri không trả lời Rayne, dường như trong mắt hắn ta, Rayne còn không đáng để hắn ta trả lời cái gì.
Hắn ta nhẹ nhàng áp dao găm trên tay vào mặt Carrie, một tay khác thì chộp lấy cổ tay Carrie, cởi máy tính vệ tinh trên tay Carrie xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm mặt Carrie: "Ngươi là nữ nhân thông minh, nhưng người sống thật sự không thể quá thông minh."
Yuri nói xong, ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía Triệu Khách.
"Ngươi rất không bình thường, ngươi có thể chọc giận ta, rất nhanh thôi ta sẽ đưa cả vốn lẫn lãi mà ngươi cho ta, trả lại cho ngươi!"
Nói đến sau cùng, ánh mắt Yuri hận không thể xông lên đâm Triệu Khách mấy đao.
Vừa nghĩ tới mình bị tên khốn này chém đứt tay chân, bị nhét vào đồ ăn trong vạc đầy tuyệt vọng, Yuri không nhịn được bắp thịt cả người kéo căng, từng giọt máu theo lưỡi dao găm nhỏ giọt trên mặt đất.
"Phi! Ngươi là thứ hèn nhát! Ngươi không xứng trở thành chiến sĩ Tinh Minh."
Rayne thấy thế, cuối cùng hiểu rõ tên trước mắt thật sự là Yuri.
Tuy trước đó thấy dáng vẻ chật vật dữ tợn của Yuri khiến tam quan của Rayne bị đả kích, nhưng ở trong lòng hắn ta, Yuri vẫn là một vị cường giả có năng lực.
Nhưng trước mắt, hắn ta lại ra tay với nữ nhân mang thai và hài tử.
Thật sự khiến Rayne rất coi thường hắn ta, ấn tượng với hắn ta hoàn toàn sụp đổ.
"Chiến sĩ??"
Sau khi nghe được câu nói của Rayne, Yuri ngạc nhiên, ánh mắt đánh giá Rayne từ trên xuống dưới.
Dường như cuối cùng đã chịu nhìn thẳng vào Rayne, chỉ có điều với một nhân vật nhỏ nhoi như Rayne, ánh mắt Yuri chỉ có khinh bỉ và khinh thường.
Yuri nhìn vẻ mặt kích động của Rayne, gật đầu, mang theo giọng điệu giáo dục cười khẩy: "Ngươi nói đúng, ta không xứng là chiến sĩ."
"Nhưng ta cũng không muốn làm chiến sĩ, nói cho cùng chỉ là một đám sản phẩm pháo hôi mà thôi, vinh quang, tín ngưỡng chiến sĩ gì đó chỉ là công cụ tẩy não để các ngươi cam tâm đi chịu chết."
"Cho nên đến bây giờ, ngươi là chiến sĩ, mà ta là nhà thám hiểm vĩ đại nhất trong Tinh Minh, hạm trưởng mang sắc thái truyền kỳ, trên người mang vô số vầng sáng, truyền kỳ trong truyện cổ tích của trẻ nhỏ, Yuri!"
Nói xong lời cuối cùng, trong đôi mắt Yuri vẫn mang theo vẻ điên cuồng, thử nghĩ mà xem, tương lai của hắn ta vẫn tiền đồ vô lượng, vẫn vẻ vang chói mắt.
Những chiến sĩ kia liều mạng, những người yên lặng vô danh kia cũng chỉ có thể biến thành vai phụ để làm nổi bật sự vô tư, nhân từ của hắn ta khi diễn giảng.
Có lẽ, trong bài diễn giảng mang ý nghĩa trọng đại nào đó của hắn ta, bọn họ sẽ lưu danh sử sách nhưng vẫn lấy phương thức làm nổi bật cho hắn ta.
Nếu không, cũng như câu nói nhất tướng công thành vạn cốt khô, các lão tổ tông đã sớm nhìn thấu những vật này.
"Ngươi!"
Nghe đến cuối cùng, đầu tiên sắc mặt Rayne trở nên trắng bệch nhưng chẳng mấy chốc quả đấm của hắn ta siết chặt thành một đoàn, có thể thấy gân xanh nổi lên trên trán hắn ta.
"Một ngày nào đó! Ta sẽ làm thịt ngươi!"
"Ha ha, lão tử không có thời gian giải thích loại triết học thâm ảo này cho tên rác rưởi như ngươi!"
Yuri nói xong, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách: "Đưa Hồ Ly cho ta, nếu không ta sẽ giết nàng ngay bây giờ!"
Nói xong chỉ thấy dao găm trên tay Yuri lại gần sát một chút, cắt ra một vết máu trên cần cổ trắng nõn của Carrie.
Từ đầu đến cuối trên mặt Triệu Khách không có biểu hiện gì với sự uy hiếp của Yuri, im lặng một lát mới mở miệng nói: "Ngươi sẽ không giết nàng!"
"Hả!"
Vẻ mặt Yuri khẽ thay đổi nhưng chẳng mấy chốc lại khôi phục bình thường, gật đầu: "Không sai, ta sẽ không giết nàng, nhưng trên tay ta không chỉ có nàng."
Sau khi Yuri nói xong, nhanh chóng kề dao găm vào cổ họng của mình, một đôi mắt trở nên đỏ bừng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Triệu Khách: "Đưa Hồ Ly tới, nếu không ta sẽ cắt đứt cổ họng của hắn!"
Không sai, hắn ta sẽ không giết chết Carrie nhưng hắn ta có thể giết chết lão bản này.
Nếu đám người Hắc Báo nói không sai, thân phận của lão đầu này rất đặc biệt.