Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ

Chương 72

Quý Nam Uyên đảo khách thành chủ, nhiệt tình ngậm lấy môi lưỡi Dư Ôn mà mút cắn, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve lên gương mặt cô.

Dư Ôn thở hổn hển, giọng nói có chút không ổn định, “Phía trước có bãi đỗ xe.”

Đương nhiên là Quý Nam Uyên nghe hiểu lời này có ý gì, anh nâng tay giữ cằm cô lại hôn sâu một lúc mới thả người ra, dây an toàn cũng không thèm cài, lập tức khởi động xe chạy vào bãi đỗ.

Quý Nam Uyên vừa mới tìm được một nơi hẻo lánh để dừng lại, còn chưa kịp động đậy thì Dư Ôn đã nhào qua cưỡi lên người anh, ngón tay thon dài cởi từng cúc áo, gấp gáp cắn môi anh.

Quý Nam Uyên ôm eo cô, ngẩng mặt đáp lại nụ hôn nồng nhiệt này.

Dư Ôn vội vội vàng vàng cởi bỏ quần áo trên người anh, sờ soạng dương v*t đang ngẩng đầu qua lớp quần lót.

Một lúc sau cô kéo lớp vải mỏng manh đó xuống, trực tiếp cầm lấy côn th*t đã cương cứng, năm ngón tay vuốt ve trên dưới, hàm răng nhẹ nhàng cắn vào hầu kết gợi cảm của anh.

Quý Nam Uyên dựa lưng vào ghế, bấm nút bên dưới để nó lùi về phía sau tạo thành một khoảng trống phía trước, Dư Ôn trượt xuống quỳ giữa hai chân anh, cúi đầu ngậm lấy côn th*t cứng rắn.

Trên cổ Quý Nam Uyên đã nổi lên gân xanh, anh đặt tay sau đầu cô, thoải mái đến mức thở dài một hơi.

Dư Ôn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên mã mắt, bờ môi bao bọc lấy thân gậy, từ từ nuốt vào nguyên cây. Kích thước của đồ vật này thật sự quá kinh người, hai má cô căng ra, nỗ lực ngậm từng chút một cho đến khi vào tận cổ họng.

dương v*t bị kích thích đến mức giật giật vài cái trong cổ họng Dư Ôn.

Hạ thân Quý Nam Uyên căng cứng, anh thở phì phò rồi xoa xoa đầu cô.

Dư Ôn ngậm côn th*t bắt đầu phun ra nuốt vào.

Quý Nam Uyên kéo khóa kéo sau lưng cô xuống, lột váy ra rồi cởi luôn áo ngực, bàn tay to xoa nắn lên đầu v* hồng nhạt đứng thẳng.

Dư Ôn hơi hé môi rên rỉ.

Phía dưới cô đã ướt đẫm.

Quý Nam Uyên kéo Dư Ôn lên, xé toạc quần lót của cô ra, để cô ngồi trên đùi mình, đỡ dương v*t chậm rãi cắm vào bên trong.

Dư Ôn dùng cả hai tay ôm lấy bả vai anh, cả người không kìm được mà run rẩy. Cô khẽ cắn môi dưới, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ.

Khi dương v*t thô to đỉnh vào nguyên cây, cô ghé vào người anh, mở to miệng thở phì phò.

Quý Nam Uyên bóp chặt eo Dư Ôn rồi động thân, tư thế này cắm vào rất sâu làm cô run rẩy kêu thành tiếng, bộ ngực cũng theo động tác cắm rút bên dưới mà lắc lư.

Quý Nam Uyên không nhịn được mà cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ thịt trắng nõn, vừa mút vừa cắn, một tay khác lại sờ soạng đến nhũ thịt bên kia, khảy khảy lên đầu v* phấn nộn.

“Quý Nam Uyên…” Cô thở dốc kêu tên anh.

“Ừm.” Quý Nam Uyên ngẩng đầu mút môi cô.

“Chúng ta kết hôn đi.” Dư Ôn bị anh hôn đến mức thở không thông, âm thanh hơi nghẹn ở cổ họng.

Quý Nam Uyên dừng động tác.

côn th*t chôn trong cơ thể Dư Ôn giật giật kịch liệt.

Cô khó chịu vặn vẹo cơ thể, sợi dây chuyền cá vàng đeo trên cổ theo động tác phập phồng bên dưới mà lắc qua lắc lại. Cô hơi cúi đầu tới gần Quý Nam Uyên, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt bỗng nhiên ửng đỏ của anh.

Ghế dựa ngã ra sau, Quý Nam Uyên đột ngột xoay người lại đè cô dưới thân, mạnh mẽ thúc vào hoa huy*t mấy chục cái. Dư Ôn bị cắm đến mức chịu không nổi mà hét lên.

Bụng nhỏ của cô run rẩy, d*m thủy liên tục phun ra.

Quý Nam Uyên dừng lại thở dốc, eo hông chậm rãi đưa đẩy, thong thả mà thọc vào rút ra, sau đó anh cúi đầu hôn lên môi cô.

“Không đi nữa sao?” Anh hỏi.

Cả khuôn mặt Dư Ôn toàn là nước mắt, âm thanh phát ra mang theo chút rên rỉ, “Không đi nữa.”

Quý Nam Uyên cắm nguyên cây côn th*t vào trong cơ thể Dư Ôn, lúc này mới vùi đầu vào vai cô, thở phì phò nói.

“Được! Vậy chúng ta kết hôn.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bình Luận (0)
Comment