Ba Dư đã sớm nghe qua danh tiếng của Quý Nam Uyên.
Tuy rằng hai người làm việc ở hai lĩnh vực khác nhau, nhưng nhân duyên của Quý Nam Uyên khá tốt, biết cách kết giao và làm quen với người khác, nên thường được sếp lớn trong công ty đưa đến các buổi giao lưu, trong ngành không ít người biết tới anh.
Ba Dư cũng từng thấy Quý Nam Uyên ở một buổi tiệc rượu, nhìn phong thái điềm tĩnh và trầm ổn của anh, ông liền cảm thấy chàng thanh niên này sẽ có một tương lai chói lọi.
Nhưng ông không biết rằng, con gái nhà mình đã sớm quen biết Quý Nam Uyên, thậm chí còn có một đoạn tình cảm trong quá khứ, càng không biết phu nhân của mình từng dùng tiền ép Quý Nam Uyên chia tay với Dư Ôn.
Sau khi biết mọi chuyện, ông đã cho rằng hai người sẽ không bao giờ quay lại với nhau nữa.
Nhưng không nghĩ tới, Dư Ôn vừa mới từ Pháp trở về liền đi tìm người ta, chưa đầy một tuần đã ra cục dân chính lĩnh chứng, triển lãm cũng dọn về nước, ngay cả ngày cưới cũng đã quyết định xong xuôi.
Kể cả có thích ứng nhanh đến mấy thì đây cũng là lần đầu tiên ông chính thức gặp mặt Quý Nam Uyên.
Ba Dư đặt hai tờ giấy chứng nhận bất động sản, hai chìa khóa nhà và hai chìa khóa xe lên bàn rồi nhìn Quý Nam Uyên nói, “Đây là quà cưới cho hai đứa.”
Không đợi Quý Nam Uyên lên tiếng, ông lại nói tiếp, “Nhà không ở thì cứ để đó, đợi sau khi giá đất tăng lên thì bán, xe cũng vậy, mấy món quà này chỉ là muốn biểu lộ một chút tâm ý, không dùng cũng không sao cả.”
Quý Nam Uyên: “… Cảm ơn.”
Dư Ôn nhìn logo trên chìa khóa xe, đều là xe cả trăm vạn, cô lại mở chứng nhận bất động sản ra, hai căn đều nằm ở trung tâm thành phố, vị trí rất đẹp, còn có gác mái và sân thượng.
Thấy Dư Ôn nhìn chằm chằm vào mấy thứ trên bàn, ba Dư vội vàng lấy ra một tấm thẻ tín dụng, “Còn tấm thẻ này nữa, con muốn mua cái gì thì mua.”
Dư Ôn nhanh chóng cầm lấy, “Cảm ơn ba.”
Quý Nam Uyên: “…”
“Hai đứa mau ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi.” Mẹ Dư ngồi bên cạnh nói.
Lúc này Dư Ôn mới kéo kéo cánh tay Quý Nam Uyên, Quý Nam Uyên lại nghiêng đầu hỏi ba mẹ Dư, “Chú dì cũng ăn cùng đi?”
Dù sao thì hai người cũng chưa từng ăn đồ do con gái nấu, nhất thời đều gật đầu.
Dư Ôn nở một nụ cười rồi vào bếp lấy thêm hai bộ chén đũa.
Mẹ Dư nếm thử vài món, “Không tồi nha”
Dư Ôn đắc ý nhướng mày, “Đương nhiên rồi.”
Ba Dư gật gật đầu theo, “Rất ngon, ngon hơn mấy món ba ăn ở Duke.”
Duke là khách sạn 5 sao, nơi đó có rất nhiều đầu bếp hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới.
Dư Ôn cười cười gắp đồ ăn cho bọn họ, “Vậy ba mẹ ăn nhiều một chút.”
Quý Nam Uyên múc chén canh đặt trước mặt Dư Ôn.
Cô húp vài miếng rồi cầm đũa gắp tôm bỏ vào miệng, sau đó lại gắp thêm một con để bên môi Quý Nam Uyên, “Hình như lần này xào hơi mặn?”
Quý Nam Uyên nếm thử, “Cho nhiều muối quá.”
Dư Ôn trực tiếp gắp con tôm từ trong miệng anh ra rồi bỏ vào miệng mình, “Vậy thì đừng ăn nữa.”
Quý Nam Uyên ngại ba mẹ Dư ngồi đối diện nên không cướp về, chỉ nhướng mày nhìn cô một cái.
Dư Ôn nhai nhai con tôm trong miệng, còn cười khoe khoang với anh.
Ba mẹ Dư thật sự không nhìn nổi nữa, vội vàng ăn cho xong rồi rời đi
Cửa vừa đóng lại, Quý Nam Uyên liền cởi áo thun, kéo quần xuống đi vào nhà bếp.
Không có ai hết.
Dư Ôn đã sớm trốn mất rồi.
Anh mở cửa phòng ngủ, vẫn không có ai ở đây.
Vừa bước vào toilet liền thấy Dư Ôn đang khỏa thân đứng trước bồn rửa mặt, hai tay tự xoa nắn nhũ thịt trắng nõn của mình, ánh mắt quyến rũ nhìn về phía anh.
Quý Nam Uyên lập tức cương lên.
Anh vội cởi quần lót xuống, hung hăng cầm “súng” xông tới kéo hai chân Dư Ôn ra, cắm thật mạnh vào.
Dư Ôn hét lên, “A, nhẹ một chút!”
“Đang ăn cơm mà dám câu dẫn anh.” Quý Nam Uyên ngậm lấy vành tai mẫn cảm của cô, hơi thở nóng bỏng phun ra, “Xem đêm nay anh thao khóc em như thế nào!”
Anh bóp eo cô, mạnh mẽ thọc vào rút ra, thẳng đến khi Dư Ôn nức nở.
“Ông xã… Nhẹ thôi…”
Đêm còn rất dài, trong khu chung cư cũ kỹ lại truyền đến tiếng rên rỉ của phụ nữ.
Cảm giác rất đau đớn, mà cũng rất sung sướng.
Giống như những đêm dài trước đó, vang lên mãi không dứt.