Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1104 - Chương 1104. Liên Minh Người Tu Chân: Nội Gián Là Ai? (4)

Chương 1104. Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (4) Chương 1104. Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (4)

Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (4)

Dừng một chút, Ngụy Quân lại tiếp tục nhắc nhở: "Tốt nhất là ngươi nói thêm một câu, chưa chắc là nội bộ Liên minh xuất hiện vấn đề, rất có thể là Chu Phân Phương nhận được tin tức từ nơi khác. Đương nhiên, giọng điệu của ngươi phải lưỡng lự không quá xác định."

Trần Già: "…Đã hiểu."

Đây là ưu tiên giúp Nguyên Minh Chủ loại bỏ một lựa chọn đúng đắn.

"Ta nên nói nguồn gốc thông tin của mình sao đây?"

"Trước kia quốc sư ở kinh thành cày cấy nhiều năm, ngươi lại là đệ tử chân truyền của Quốc sư, trong tay có mấy người có thể dùng cũng là bình thường. Cứ nói ngươi ở Quốc Tử Giám có người, ở chỗ Chu Phân Phương quả thật cũng sẽ giúp ngươi sắp xếp một người, ký ức của hắn sẽ bị động tay động chân. Cho dù là bị cao thủ của Liên minh người tu chân điều tra cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."

Trần Già có thể nói cái gì?

Hắn chỉ có thể dâng đầu gối của mình: "Chuyên nghiệp!"

Ngụy Quân: "Quả đúng là chuyên nghiệp, ta cũng không ngờ Chu Phân Phương lại am hiểu chuyện này như thế…"

"Lấy giả tráo thật, hư hư thực thực, sau đó tin đồn thành sự thật, những chuyện này vẫn luôn là sở trường của Nho gia. Năm đó Nho gia bị văn võ toàn triều kiêng kị cũng không phải không có lý do." Trần Già cảm khái nói.

Ngụy Quân tán đồng gật đầu.

Hiện tại hắn đã hơi hơi hiểu Tiên đế.

Làm Hoàng đế chỉ hy vọng thần tử giỏi giang mẫn cán.

Nhưng thần tử quá giỏi giang sẽ uy hiếp đến chính mình.

Nho gia của thế giới này còn quá tài giỏi.

Trừ phi gặp phải kiểu người có đẳng cấp cao hơn rất nhiều như Ngụy Quân, có thể không cần để ý.

Những người giống như tiên đế, tiền Thái tử, ngay cả kiểu ‘rồng trong biển người’ như tam đầu sỏ Thượng Quan Thừa tướng, Cơ Soái, Lục Khiêm, thật ra năm đó cũng cố ý hay vô tình tham dự tiêu giệt Nho gia.

Điều này có nghĩa là đối với vấn đề Nho gia, thái độ của bọn họ đều nhất trí.

Ngụy Quân và Trần Già không có rối rắm quá lâu về sự nguy hiểm của Nho gia. Sau khi Trần Già nhận được thông tin cùng với kiến nghị từ Ngụy Quân liền lập tức hành động.

Hắn nằm vùng lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên trong đời cảm nhận được lợi ích của việc dựa vào tổ chức.

Quá là yên tâm.

Và cuối cùng hắn cũng có thể mượn sức từ người nhà mình rồi.

Trước kia hắn vẫn luôn chiến đấu anh dũng một mình.

Trần Già có chút cảm động.

Lần hành động này, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại.

Cũng may điều này cũng cũng không quá khó.

Bởi vì Chu Phân Phương không đi đến nơi hẹn, đó vốn chính là sự thật.

Trần Già chỉ cần dựa vào sự thật này kể ra đôi chút gì đó là được.

Trần Già lặng lẽ liên lạc với Nguyên Minh Chủ, bắt đầu mách lẻo.

"Minh chủ, không phải mấy người đang lén lút tính kế Chu Phân Phương đấy chứ?"

"Sao ngươi biết?"

Nguyên Minh Chủ nhìn Trần Già chăm chú, trong ánh mắt toàn là nghi hoặc.

Dựa vào địa vị hiện nay của Trần Già thì hắn vẫn chưa có tư cách tham dự Hội nghị cấp cao của Liên minh người tu chân.

Đáng lẽ hắn không biết chuyện này.

Trần Già sắc mặt không đổi, nhịp tim bình thường, kiếp sống nằm vùng nhiều năm đã rèn luyện cho hắn một tố chất tâm lý rất vững vàng. Mà thực lực tu vi mạnh mẽ, cũng có thể giúp hắn kiểm soát thân thể một cách rất tự nhiên.

Muốn nhìn ra điều bất thường từ ngoài mặt hoặc là phản ứng sinh lý của Trần Già là không có khả năng.

Nếu như Trần Già vẫn còn vấn đề ở phương diện này thì đã sớm đã chết hàng trăm nghìn lần.

Trần Già điềm tĩnh hồi đáp: "Sư phụ ta đã sắp xếp một quân cờ* ở Quốc Tử Giám, chưa từng dùng đến bao giờ. Sau khi ông cụ qua đời, người duy nhất có thể liên hệ đến kẻ đó chính là ta. Là quân cờ đó đã chủ động liên hệ với ta, nói Chu Phân Phương đã nhận ra âm mưu của chúng ta, cho nên sẽ không tới chỗ hẹn."

(*Gốc là闲棋冷子: nghĩa là quân cờ trông vô dụng ở vị trí đó, nhưng nó có thể phát huy sức mạnh lớn vào thời điểm quan trọng.)

"Quân tốt của quốc sư?"

Nguyên Minh Chủ bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Nhưng hắn vẫn là hỏi một vài thông tin về kẻ đó, sau khi nhớ kỹ sẽ chuẩn bị phái người âm thầm kiểm chứng.

Loại người có dã tâm này sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác.

Nhưng hắn nhất định sẽ không ra tra được gì.

Ở phương diện lấy giả tráo thật, chỉ hươu bảo ngựa không chỉ mình Ty an toàn chuyên nghiệp, Nho gia cũng rất chuyên nghiệp.

Cho nên ngay cả chức trách của Lục Khiêm… đệ tử Nho gia cũng hoàn toàn có thể làm dùm.

Lần nữa cảm khái, Nho gia bị văn võ toàn triều kiêng kị quả đúng là có lý do.

Nguyên Minh Chủ thuận lợi tiến vào tiết tấu mà Chu Phân Phương đã định sẵn cho hắn.

Hắn có chút nghi hoặc.

"Vậy sao Chu Phân Phương lại biết được?"

Trần Già muốn nói lại thôi.

Loại phản ứng này hiển nhiên không thể gạt được Nguyên Minh Chủ, hắn nhíu mày nói: "Có gì ngươi cứ nói."

Trần Già cắn răng nói: "Ta xác thực đã nhận được một vài thông tin, nhưng mà không xác định có phải thật hay không. Minh chủ, ta hơi nghi ngờ quân cờ này có phải đã phản bội không, có thể hắn đang cố ý truyền đạt tin tức giả cho ta, châm ngòi nội loạn của Liên minh người tu chân chúng ta."

Sói tự sát, sau đó được phù thuỷ hồi sinh, qua mặt nhà tiên tri.

Đây luôn là cách tốt nhất để dành được sự tin tưởng từ những người chơi không biết gì.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Bình Luận (0)
Comment