Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (5)
Nghe thấy Trần Già thậm chí đã tính đến khả năng tạo phản, Nguyên Minh Chủ quả thật đã sinh ra hoài nghi với quân cờ đó, nhưng những nghi ngờ về bản thân Trần Già đã hoàn toàn biến mất.
Hắn cười cười an ủi: "Không sao, ngươi cứ nói hết ra, ta giúp ngươi cùng xem xét cặn kẽ."
"Ngộ nhỡ là đánh lạc hướng thì sao đây?" Trần Già lo lắng nói.
Nguyên Minh Chủ nở nụ cười tự tin: "Bổn tọa tung hoành thiên hạ nhiều năm như thế cũng không phải dạng dễ bị lừa gạt như vậy."
Trần Già cảm thấy mình diễn kịch cũng gần như hoàn hảo rồi.
Nếu Nguyên Minh Chủ đã tự tin như thế, vậy hắn cũng không cần chần chừ gì nữa, lập tức tung ra thông tin bom tấn của mình: "Tin tức ta nhận được là người trong nội bộ Liên minh người tu chân chúng ta mật báo cho Chu Phân Phương, hơn nữa mũi dùi lại chỉ thẳng vào minh chủ ngài."
"Chỉ thẳng vào ta?"
"Đúng, có phải trước đó ngài đã từng đặt bẫy phục kích Chu Phân Phương không?"
"Đúng."
"Lần này hình như có người bán đứng ngài để giành tín nhiệm của Chu Phân Phương và hy vọng cho Chu Phân Phương có thể ra tay giúp hắn trị liệu thương thế. Cho dù Chu Phân Phương không thể giúp hắn chữa thương thì đối với hắn cũng không bất cứ tổn thất gì, bởi vì người Chu Phân Phương hận chính là minh chủ ngài.
"Chu Phân Phương cũng thả lời ra ngoài, nói chỉ cần ngài đã, toàn bộ những điều kiện cô ta đặt ra trước đó sẽ xoá bỏ và trị thương vô điều kiện cho tu hành giả cấp cao của Liên minh chúng ta."
Nguyên Minh Chủ nghe thấy thế sắc mặt cuối cùng cũng thay đổi, không còn duy trì bình tĩnh được nữa.
Chỉ cần hắn chết, Chu Phân Phương không cần lợi ích gì nữa mà sẽ chữa bệnh từ thiện cho những người cấp cao trong Liên minh người tu chân.
Chiêu này quá hiểm độc.
Hoàn toàn đánh vào tâm.
Cũng có thể nói là dương mưu.
Đánh cược xem Liên minh người tu chân có đủ đoàn kết không.
Nhưng trong Liên minh người tu chân rốt cuộc có đoàn kết hay không?
Trong lòng Nguyên Minh Chủ thừa rõ ràng.
Trần Già lại nhắc nhở: "Minh chủ, ta cho rằng việc này còn phải đợi bàn bạc, chưa chắc đã là thật."
Trần Già vừa nói xong liền nhìn đến tai phải Nguyên Minh Chủ khẽ động.
Một lát sau, vẻ mặt Nguyên Minh Chủ trở nên vô cùng khó coi.
"Thật đáng tiếc, chuyện này là thật. Chu Phân Phương đã liên hệ với chúng ta và nói giống như ngươi nói vậy. Chỉ cần ta chết rồi, cô ta sẽ trị liệu miễn phí cho những người khác. Hơn nữa lần này cô ta rất thẳng thắn thành khẩn, nói rõ với mọi người cô ta chưa hẳn có thể trị hết thương cho chúng ta, nhưng chắc chắn sẽ dốc hết sức lực. Cô ta lấy danh nghĩa của Thánh nhân ra thề."
Trong lòng Trần Già cho Chu Phân Phương một cái like to bự.
Không hổ là nữ nhân nhận được chân truyền của Thánh Nhân.
Lần ra tay này —— chắc - chuẩn - độc.
Đánh thẳng vào điểm trí mạng của kẻ địch.
Rất hiểm độc.
Nhưng ngoài miệng Trần Già vẫn nghi ngờ: "Minh chủ, đề phòng đây là kế ly gián."
"Ta biết, nhưng có một vấn đề —— Làm sao Chu Phân Phương biết được chúng ta muốn giết cô ta?"
"Có lẽ là biết được từ nguồn bên ngoài."
Giọng điệu Trần Già rất không chắc chắn.
Hoàn toàn phô bày ra thái độ của mình.
Khóe miệng Nguyên Minh Chủ căng chặt: "Quả thật không thể phủ nhận loại khả năng này, nhưng mà cũng không thể phủ nhận tin tức có khả năng là do nội bộ chúng ta tiết lộ ra."
"Minh chủ, ta cho rằng không thể. Chuyện này ngay cả ta trước đó cũng không biết, người tham dự chắc chắn đều là cấp cao của liên minh chúng ta. Mọi người đều là người một nhà, ai lại làm kẻ phản bội? Sẽ không đâu, chắc chắn không đâu."
Ngoài miệng Trần Già thì nói sẽ không đâu, nhưng mà trong giọng điệu rõ ràng rất không nắm chắc.
Nguyên Minh Chủ vỗ vỗ bả vai Trần Già, nói sâu xa: "Trần Già, ngươi còn quá non trẻ, không biết mọi thứ trên thế giới này đều có cái giá của nó. Trung thành không quan trọng, chỉ xem xem cái giá cho sự phản bội có đủ hay không."
Suy bụng ta ra bụng người.
Nguyên Minh Chủ hoàn toàn có thể hiểu vì sao có người bán đứng mình.
Nếu như hắn có cơ hội có thể cũng sẽ làm chuyện tương tự.
Một khi mầm mống hoài nghi đã được gieo xuống thì ngăn cách và mâu thuẫn cũng đã sinh ra, hơn nữa còn không thể loại bỏ.
"Minh chủ, dựa vào phán đoán của ngài về bọn họ, thật sự có phản đồ thật sao?" Trần Già hỏi.
Nguyên Minh Chủ không trả lời vấn đề này mà nói với Trần Già: "Trần Già, ngươi không có tham dự hội nghị ngày đó, ngươi cũng không biết nội dung bàn bạc của chúng ta, cho nên ngươi không có khả năng là phản đồ."
Trần Già ngẩng đầu ưỡn ngực, trịnh trọng nói: "Xin chỉ thị của minh chủ."
"Chính như ngươi nói, bên trong liên minh chúng ta không thể có phản đồ, cho nên Chu Phân Phương nhất định đã biết được tin tức này từ các nguồn bên ngoài."
"Minh chủ anh minh."
"Cho nên ta muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ, tìm một người thuộc Lục địa Tây, không cần là nhân vật quan trọng, nhưng cũng không thể là tiểu lâu la. Sau đó ngươi sẽ biết được trừ trong miệng hắn, sở dĩ Chu Phân Phương biết được tin tức này chính là vì Tây đại lục tiết lộ bí mật."
"Đã rõ, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Trần Già nghiêm nghị trả lời.
Nguyên Minh Chủ vui mừng nói: "Giỏi lắm, liên minh có người nối nghiệp rồi. Ngoài ra, quân cờ của ngươi nhất định phải che dấu cho tốt, nếu có tin tức về phản đồ thì lập tức báo cáo cho ta."