Chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoàng lương (2)
Một khi bọn họ chết, mệnh bài cũng sẽ lập tức vỡ vụn, tông môn lập tức sẽ biết bọn họ đã xảy ra điều bất trắc.
Cho nên trên vấn đề sống chết căn bản không thể gạt được các đại tông môn.
Sau khi người của Trường Sinh tông phát hiện Trần Trường Sinh tử vong lập tức liền loạn thành một đoàn.
Là tông môn sáng lập của Liên minh người tu chân, Trường Sinh tông ở giới tu hành vẫn luôn là thế lực đệ nhất thê đội.
Thế mà tông chủ Trường Sinh tông lại chết một cách im hơi lặng tiếng như vậy.
Chuyện này không thể không khiến cho rất nhiều người cảm nhận được không rét mà run.
Từ trên xuống dưới Trường Sinh tông đã hoàn toàn rối loạn.
Sau khi tin tức truyền ra ngoài, toàn bộ Liên minh người tu chân cũng bắt đầu cảm thấy bất an.
Nhất là những người trước kia từng được Trần Trường Sinh mời.
Bọn họ đã đoán được chân tướng.
"Là Nguyên Minh Chủ chăng?"
"Động tác quá nhanh rồi."
"Lão Trần không phải dễ đối phó như vậy. Rốt cuộc Nguyên Minh Chủ đã làm như thế nào?"
"Xem ra Nguyên Minh Chủ đã biết kế hoạch của chúng ta."
"Tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?"
…
Rất nhiều người lén lút họp riêng, kinh hoàng vì cái chết của Trần Trường Sinh, cũng lo lắng cho tương lai cả mình.
Mà Trần Già - hung thủ chân chính phía sau màn đang bảo đảm chắc chắn không có ai phát hiện Trần Trường Sinh là chết trong tay hắn - cũng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trên dưới Trường Sinh tông bây giờ vẫn đang trong cơn kinh hãi, tuy có người hô phải lùng bắt hung thủ, điều tra rõ chân tướng, nhưng vấn đề này đã định trước không phải có thể giải quyết trong khoảng thời gian ngắn.
Việc cấp bách trước mắt của Trường Sinh tông là phải chọn ra tông chủ tiếp theo.
Mà nội bộ Trường Sinh tông, người biết Trần Trường Sinh muốn động thủ với Nguyên Minh Chủ cũng không phải không có.
Sau khi bọn hắn để lộ ra tin tức này, trên cao Trường Sinh tông càng rối loạn.
Thậm chí đối với cái chết tông chủ bọn họ có muốn tra tiếp hay không cũng có chút không chắc chắn lắm.
Dù sao thì người bị "Đao Thần" làm bẩn, trong cơ thể đã sinh ra hồng mao chẳng lành là Trần Trường Sinh, những người còn lại trong Trường Sinh tông không có chuyện gì cả.
Cho nên trên thực tế, bọn họ và Nguyên Minh Chủ căn bản là không có quan hệ lợi ích.
Rất hiển nhiên, bọn họ cũng không cần phải đối địch với Nguyên Minh Chủ.
Nhưng thời gian Trần Trường Sinh đảm nhiệm tông chủ của Trường Sinh tông rất dài, tất nhiên cũng không thể không có thân tín.
Những thân tín này kiên trì điều tra rõ chân tướng, nghiêm trị hung thủ. Mà một bộ phận khác thì đục nước béo cò, trước chọn ra tông chủ kế nhiệm tiếp theo.
Bên trên vì thế mà ầm ĩ cả lên.
Trần Già vui vẻ nhẹ nhõm.
Tìm một cơ hội, Trần Già lén lút chủ động tiếp kiến một thân tín của Trần Trường Sinh lúc sinh thời, tỏ thái độ mình sẽ vẫn âm thầm điều tra cái chết của tông chủ.
Trần Già nói đến hết lòng thật dạ:
"Trưởng lão, từ sau khi sư phụ ta chết, ở trong tông môn chính là tông chủ che gió chắn mưa cho ta. Hiện tại tông chủ cũng đã chết, còn bị kẻ gian hãm hại, Trần Già tuyệt sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
"Ta cam đoan với ngài, bất luận là ai giết tông chủ, ta cũng sẽ tra đến cùng, tuyệt không nhân nhượng, nhất định báo thù vì tông chủ.
"Bất luận đối phương là ai.
"Ta xin thề."
Trần Già nói xong lời cuối cùng, hốc mắt cũng đỏ bừng.
Trưởng lão bị cảm động đến rối tinh rối mù.
"Gió mạnh mới biết cỏ cứng, hoạn nạn thấy chân tình. Trần Già, thật không ngờ rằng sau khi tông chủ chết, ngươi lại là đệ tử trẻ tuổi duy nhất tỏ thái độ nguyện ý báo thù cho tông chủ.
"Ngay cả đệ tử thân truyền của tông chủ sau khi biết được hung thủ có khả năng là Nguyên Minh Chủ, cả đám đều duy trì im lặng.
"Trần Già, ngươi thật sự rất hiếm có."
Trần Già nghiêm nghị nói: "Dù cho là Nguyên Minh Chủ cũng không thể tùy ý sát hại tông chủ Trường Sinh tông chúng ta. Trường Sinh tông có tôn nghiêm của Trường Sinh tông, chúng ta không phải kẻ nhu nhược mặc Nguyên Minh Chủ gây khó dễ."
"Nói rất đúng, nếu trong Trường Sinh tông mỗi người đều giống như ngươi, vậy thì Trường Sinh tông sao phải lo lắng không vui?"
Trưởng lão nhìn Trần Già lòng đầy căm phẫn, càng nhìn càng thích.
Nhưng hắn cũng biết nặng nhẹ, nghiêm túc nhắc nhở: "Trần Già, những chuyện này ngươi nói với ta là được rồi, ở trước mặt người ngoài tuyệt đối không được nói lung tung, bằng không rất dễ mang đến nguy hiểm cho sinh mạng của ngươi."
"Trần Già hiểu rõ, chỉ là ta không cam lòng. Trường Sinh tông chúng ta là tông môn sáng lập Liên minh người tu chân, chưa từng bị ai bắt nạt như thế?"
Trần Già nắm chặt hai tay, cực kỳ giống một đệ tử tử trung của Trường Sinh tông.
Trưởng lão vỗ vỗ bả vai Trần Già, bất đắc dĩ thở dài một hơi.
"Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Nhưng cúi đầu tạm thời chỉ là ẩn nhẫn, hung thủ giết chết tông chủ của chúng ta, sớm muộn gì chúng ta sẽ khiến cho đối phương trả bằng máu."
"Ta tin, trưởng lão, ta cũng nhất định sẽ cố gắng vì mục tiêu này."
"Đứa nhỏ ngoan, những ngày này ngươi cũng mệt rồi, trở về nghỉ ngơi đi."
"Đệ tử cáo lui."
Trần Già từ biệt trưởng lão, thở phào một cái.
Tốt lắm, quét được độ hảo cảm một lần, tạm thời cũng không còn ai hoài nghi hắn.
Kế hoạch hết thảy đều thuận lợi.
Trần Già chỉ hy vọng Nguyên Minh Chủ bên kia cũng có thể thuận lợi mọi bề như mình bên này.
Nhưng hắn thật sự có hơi lo lắng cho Nguyên Minh Chủ.