Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1121 - Chương 1121. Chẳng Qua Chỉ Là Một Giấc Mộng Hoàng Lương (3)

Chương 1121. Chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoàng lương (3) Chương 1121. Chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoàng lương (3)

Chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoàng lương (3)

Dù sao tình huống mà Nguyên Minh Chủ phải đối mặt gian nan của hắn nhiều.

Trần Già cảm thấy mình phải tận lực chi viện một phần từ ngoài cho Nguyên Minh Chủ.

Nghĩ đến đây, Trần Già khởi động Nhất Hiệt Thư liên hệ với Ngụy Quân, nói qua một lần chuyện đã trải qua cho Ngụy Quân.

Ngụy Quân lại gọi Chu Phân Phương lên, cùng nhau bày mưu tính kế cho Trần Già.

Nghe Trần Già nói xong tiền căn hậu quả, Chu Phân Phương trực tiếp vỗ đùi Ngụy Quân, kích động nói: "Đã! Gã Trần Trường Sinh kia cuối cùng đã chết. Thời điểm Chiến tranh vệ quốc, lão nương đã nhìn hắn không vừa mắt rồi."

Đối với lời của Chu Phân Phương, Ngụy Quân không thấy kỳ quái.

Thời kỳ Chiến tranh vệ quốc, Trường Sinh tông và quân đội Đại Càn đặc biệt là Dương đại soái có rất nhiều xung đột.

Con của Trần Trường Sinh chính là chết khi làm bộ hạ của Dương đại soái.

Đối với chuyện này, bên ngoài đã có rất nhiều đồn đãi, nhưng mà Ngụy Quân từng đích thân điều ta, thật ra nguyên nhân rất đơn giản:

Chính là con trai của Trần Trường Sinh không nghe hiệu lệnh của Dương đại soái, chây lười tiêu cực, lại hành động một mình, dẫn đến hắn đi vào trong vòng vây của quân đội lục địa Tây.

Sau đó đã bị đối phương quyết đoán giết chết.

Ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không cho hắn.

Trên chuyện này, Dương đại soái căn bản không có cố ý nhằm vào đối phương.

Nhưng mà ở trong mắt rất nhiều người, nhất là ở trong mắt người tu hành của Liên minh người tu chân, Dương đại soái đã phát thi hiệu lệnh với Trần Trường Sinh, bản thân chuyện này chính là một loại sai lầm.

Bọn họ vẫn cho rằng người tu hành tài trí hơn người.

Con trai của tông chủ Trường Sinh tông đã chết, cái nồi này đương nhiên đội lên đầu Dương đại soái.

Thời kỳ Chiến tranh vệ quốc, Đại Càn và Liên minh người tu chân trên danh nghĩa vẫn là chung sức hợp tác, nhưng mà thậm chí có một lần Dương đại soái bị Trường Sinh tông ám sát.

Chỉ là vì đại cục, Dương đại soái cuối cùng lựa chọn ẩn nhẫn.

Những chuyện này trước đây vẫn luôn bị đè xuống, cho đến khi Ngụy Quân điều tra mới công khai những tư liệu này.

Nóng tính như Chu Phân Phương đương nhiên rất khó sinh ra hảo cảm với Trường Sinh tông và Trần Trường Sinh.

Trần Trường Sinh đã chết, Chu Phân Phương cảm thấy rất hả giận, Ngụy Quân cũng rất hiểu.

Điều Ngụy Quân không hiểu là:

"Lão sư, ngươi tỏ vẻ kích động vỗ đùi không sao, nhưng ngươi vỗ đùi ta làm gì?"

Đau đó.

Lực tay của Chu Phân Phương ghê gớm thật.

Chu Phân Phương ho nhẹ một tiếng, trực tiếp dời đề tài: "Tiểu Già Tử, ngươi vừa rồi nói Nguyên Minh Chủ lần này vì phục sát Trần Trường Sinh mà Thái Hư Huyễn Cảnh từ trong tay Huyễn Nguyệt?"

"Đúng! Lần đầu tiên ta liền trực tiếp trúng chiêu rồi."

Nhắc tới khi đó, Trần Già vẫn còn có hơi sợ hãi trong lòng.

May mắn lần đó hắn không có bại lộ nhiều bí mật, nếu không hiện tại hắn sẽ rất khó đứng ở trước mặt Ngụy Quân và Chu Phân Phương, tuy lúc này chỉ là không gian giả tưởng của Nhất Hiệt Thư.

Chu Phân Phương dậy lên hứng thú, chủ động hỏi: "Thái Hư Huyễn Cảnh là cái gì? Ai cũng nói Thái Hư huyễn cảnh thần kỳ dị thường, có thể so với Thư Sơn, không biết khoa trương quá hay không?"

Thư Sơn cũng có ảo cảnh khảo nghiệm.

Sau khi Ngụy Quân đạu Trạng Nguyên, lần đầu tiên gây chấn kinh tứ tòa chính là ở trong khảo nghiệm của Thư Sơn. Đột phá liên tiếp hai mươi mốt ảo cảnh, đăng đỉnh bảng Thư sơn, sáng lập kỷ lục trèo lên Thư Sơn mới.

Mà kỷ lục hắn phá vỡ lúc ấy chính là của Chu Phân Phương.

Có điều tuy nhìn như Ngụy Quân chỉ đi nhiều hơn Chu Phân Phương một ảo cảnh, nhưng sở dĩ Ngụy Quân chỉ phá hai mươi mốt ảo cảnh, là vì lúc ấy tài nguyên Đại Càn bỏ ra chỉ đủ ủng hộ Ngụy Quân phá vỡ ảo cảnh thứ hai mươi mốt, sau đó thì chống đỡ không nổi.

Mà ở trong ảo cảnh thứ hai mươi mốt Chu Phân Phương xông quan thất bại, là vì năng lực của nàng chỉ tới đó.

Đối với nội dung khảo nghiệm ảo cảnh thứ hai mươi mốt của Thư sơn, ký ức của Chu Phân Phương vẫn còn mới mẻ.

"Lúc ấy Thư sơn ảo cảnh thứ hai mươi mốt là khiến ta nghĩ rằng mình đã xông quan thành công. Thế cho nên ta hoàn toàn đắm chìm vào trong ảo cảnh, vẫn cứ xông quan, tu luyện, thành thánh, mãi đến khi Thư sơn đóng cửa, ta mới thanh tỉnh lại."

Chu Phân Phương vừa dứt lời, trái tim Ngụy Quân bỗng nhiên thịch một cái, trực tiếp mở Thiên Nhãn ra nhìn về phía Trần Già.

Phản ứng của Trần Già chậm hơn Ngụy Quân một giây.

Nhưng cũng chỉ có một giây.

Sau đó, sắc mặt Trần Già liền biến vô cùng tái nhợt, thân thể cũng run nhè nhẹ.

"Đáng chết!"

Mồ hôi lạnh nháy mắt xâm nhập toàn thân Trần Già.

Lúc này Chu Phân Phương cuối cùng cũng đã phản ứng trở lại.

"Không phải chứ?"

Ngụy Quân mắt như có điện, nhìn thấu hết thảy, hắn thở dài xa xăm: "Nào có Đấu Đế Tiêu Viêm gì đâu? Chẳng qua chỉ là ảo tưởng của một cậu ấm bất tài trong một gia tộc sa sút ở cái trấn nhỏ sau khi bị từ hôn mà thôi.

"Nào có thánh thể diệp phàm gì đâu? Chẳng qua chỉ là mồt hồi đại mộng của một thanh niên trước khi qua đời bởi trận động đất Thái Sơn mà thôi.

"Nào có độc đoán vạn cốt hoang thiên đế? Chẳng qua chỉ là một giấc mộng hoàng lương của thiếu niên trước khi chết bị đào chí tôn cốt mà thôi.

"Mưu đồ Thái Hư huyễn cảnh, Nguyên Minh Chủ, giả nghĩ thành thật, thật cũng giả.

"Không hổ là người đứng đầu Liên minh người tu chân, thủ đoạn hay, thủ đoạn hay!"

Ngụy Quân vỗ tay.

Bình Luận (0)
Comment