Hoa mai tam lộng (3)
Ngụy Quân bình tĩnh đáp: "Nguyên Minh Chủ, ngươi hiểu lầm một chuyện rồi. Đại Càn chân chính có thể giúp ngươi tuyệt đối không phải hoàng tộc, mà là ta. Chỉ cần ta nói ngươi có thể đạt được nguyên thần, thì xác suất lớn là có thể."
Ông trời cũng muốn nhận ta làm cha đấy.
Nguyên Minh Chủ ngươi ôm sai đùi rồi.
Rõ ràng rằng Nguyên Minh Chủ không coi lời của Ngụy Quân là thật, chỉ là lắc lắc đầu, nói: "Ngụy đại nhân, Nguyên mỗ không phải đứa trẻ lên ba, lời hứa hẹn của ngươi với ta mà nói không tính."
Được.
Boss thật ngay trước mặt ngươi, tự ngươi không bám chắc.
Nhưng với yêu cầu này của Nguyên Minh Chủ, Ngụy Quân cũng không khó để thỏa mãn.
Ngụy Quân thông qua Nhất Hiệt Thư, gọi thẳng Đại Hoàng tử tới đây.
Sự xuất hiện của Đại Hoàng tử lần nữa khiến cho Nguyên Minh Chủ ngơ ngác.
Hắn phát hiện Ngụy Quân thật sự mang đến cho hắn rất nhiều kinh hỷ, đổi mới nhận thức của hắn.
Ngụy Quân nói qua đớn giản chuyện xảy ra trước đó cho Đại Hoàng, vẻ mặt Đại Hoàng tử cũng giống như Nguyên Minh Chủ, toàn bộ quá trình đều há mồm trợn mắt.
Qua một hồi lâu, Đại Hoàng tử mới phản ứng trở lại.
Hắn nhìn Ngụy Quân bằng một ánh mắt như nhìn thần tiên trên trời.
Còn có Trần Già.
"Trần Già, thì ra ngươi là thành viên của hội Thiết huyết cứu quốc. Thất kính, thật sự thất kính!"
Đại Hoàng tử có chút kích động.
Hắn và Trần Già cũng coi như là huynh đệ đáng tin cậy của tiền Thái tử năm đó.
Nhưng ngay cả hắn cũng không biết thân phận thực sự của Trần Già.
Hôm nay biết được, Đại Hoàng tử chỉ cảm thấy vui mừng quá đỗi.
Hai người nhiệt tình ôn chuyện một phen, Ngụy Quân và Chu Phân Phương cũng không cắt ngang bọn họ.
Nguyên Minh lại càng không. Hắn luôn thờ ơ lạnh nhạt, xác định thân phận của Đại Hoàng tử.
Cuối cùng hắn xác nhận, Đại Hoàng tử này là thật.
Hắn chỉ có thể lần nữa đổi mới nhận thức của mình về Ngụy Quân.
Năng lượng của Ngụy Quân đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.
Đại Hoàng tử và Trần Già đều là người thông minh. Sau khi khôi phục lại cảm xúc từ trong cơn kích động, Đại Hoàng tử liền ý thức được nguyên nhân Ngụy Quân gọi hắn đến đây.
Tuy nhiên đối với ý nghĩ kỳ diệu của Ngụy Quân, Đại Hoàng tử cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, nhưng hắn đã lựa chọn toàn quyền ủng hộ Ngụy Quân.
"Nguyên Minh Chủ, ý của Ngụy đại nhân chính là ý của ta." Đại Hoàng tử quyết đoán nói: "Nếu như ngươi vẫn còn lo ngại, ta có thể hạ một thánh chỉ, đóng ngọc tỷ truyền quốc lên đó."
Cái này hoàn toàn không thể làm giả được.
Nguyên Minh Chủ động dung.
"Điện hạ thế mà tín nhiệm Ngụy đại nhân như thế?"
"Đúng. Nguyên Minh Chủ ngươi có thể coi Ngụy đại nhân thành ta. Bất luận hắn nói cái gì, bản cung đều có thể đáp ứng."
Lời của Đại Hoàng tử lại lần nữa làm mới nhận thức của Nguyên Minh Chủ.
Hắn không hiểu nổi.
Liên minh người tu chân vĩnh viễn sẽ không xuất hiện loại tín nhiệm này.
Hắn lại càng không.
Nhưng mà hắn chấp nhận.
Bởi vì loại chuyện này đối với bản thân hắn mà nói là có lợi không lỗ.
"Tốt, có đại điện hạ xác nhận, Nguyên mỗ đã tin, nhưng thánh chỉ và con dấu ngọc tỷ truyền quốc Nguyên mỗ đều cần."
Chữ chắc làm đầu.
Đại Hoàng tử sảng khoái đồng ý: "Không thành vấn đề. Chuyện còn lại ngươi tiếp tục thảo luận với Ngụy đại nhân, ta còn có việc khác. Đi trước nhé!"
Trước khi đi, Đại Hoàng tử cũng không quên ân cần thăm hỏi Trần Già lần nữa.
"Trần huynh, chờ một ngày nào đó ngươi khải hoàn hồi kinh, nếu ta còn ở Đại Càn, đích thân ta sẽ xuất thành mười dặm, đón ngươi hồi kinh."
Trần Già cười to: "Được, ta đợi điện hạ."
Đại Hoàng tử đi rồi, cục diện lần nữa quay lại tình trạng giằng co giữa Ngụy Quân và Nguyên Minh Chủ.
Nhưng hiện tại, quyền chủ động đã hoàn toàn bị Ngụy Quân nắm giữ.
Nguyên Minh Chủ nói: "Ngụy đại nhân, hiện tại ta đã có thể hoàn toàn tín nhiệm ngươi. Nhưng mà ta cũng không thể xác định ngươi thật sự có thể trợ ta thành thần hay không. Thành thần không phải một một chuyện dễ dàng, có lẽ nhìn như ta chỉ kém nửa bước, nhưng mà chính nửa bước này có thể ngăn trở ta cả đời. Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu thiên kiêu đều chết cứng ở trên ngưỡng cửa này."
"Thật ra không khó."
Ngụy Quân nói thật: "Ta nắm chắc trăm phần trăm trợ ngươi thành thần, ta biết ngươi không tin tưởng lắm. Như vậy đi, ta bảo Ma Quân truyền thụ lại toàn bộ kinh nghiệm thành thần cho ngươi, coi như là thành ý của chúng ta, tặng miễn phí."
Nguyên Minh Chủ mừng rỡ.
Hắn không ngờ rằng Ngụy Quân lại hào sảng như vậy.
Đó dù sao cũng là Ma Quân.
Ma Quân vô địch.
Trên thực tế, Ngụy Quân thật đúng là hào sảng như thế.
Giúp Nguyên Minh Chủ thành thần, Ngụy Quân là nghiêm túc.
Cái này hoàn toàn phù hợp với lợi ích của Đại Càn.
Con người đôi khi phải đem học cách suy nghĩ vấn đề trên nhiều góc độ, Liên minh người tu chân chắc chắn là kẻ địch, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người trong Liên minh người tu chân đều là kẻ địch, càng không có nghĩa là Minh chủ Liên minh người tu chân nhất định phải đối địch.
Đưa Nguyên Minh Chủ lên trời, bọn họ cũng có thể tiêu diệt Liên minh người tu chân, thậm chí còn nhanh hơn. Vậy cớ sao không làm?
Lên trời dễ dàng, xuống thì hơi khó.
Căn bản là không cần lo lắng sau khi Nguyên Minh Chủ thành thần sẽ mang đến uy hiếp cho bọn họ.
Thứ không tồn tại.
Nhưng bản thân Nguyên Minh Chủ không hiểu.