Hoa mai tam lộng (4)
Hắn nghi hoặc hỏi: "Ngụy đại nhân, ngươi không sợ sau khi ta thành thần rồi trở mặt không nhận người sao? Đến lúc đó ta đã thành thần, Đại Càn cũng chả còn cách gì với ta."
Ngụy Quân bật cười: "Nguyên Minh Chủ là một người thông minh, ta sẽ làm cho Nguyên Minh Chủ ý thức được —— thật ra thành thần cùng lắm chỉ là là một điểm xuất phát mà thôi. Từ con kiến biến thành một con kiến cường tráng, trên bản chất cũng chẳng khác gì nhau. Ở trước mặt rồng lớn cũng không chịu nổi một kích. Hơn nữa ta tin Nguyên Minh Chủ sẽ không đi làm chuyện nhàm chán như vậy, ngươi muốn thành thần, chứ không phải muốn trở mặt với Đại Càn."
Kỳ thật theo Ngụy Quân, loại người mang chủ nghĩa vị kỷ cực độ này khá dễ giao tiếp.
Chỉ cần ngươi mò đúng mạch của đối phương là có thể khiến đối phương hoàn toàn dựa theo tiết tấu của ngươi.
Nguyên Minh Chủ chính là như vậy.
Hắn cảm khái nói: "Quả nhiên là tự cổ anh hùng xuất thiếu niên, Ngụy đại nhân hôm nay cho ta xem thế là đủ rồi. Nhưng đề nghị của ngươi ta tạm thời không thể nói đáp ứng, Nguyên mỗ chỉ có thể nói chúng ta đạt được một loại ăn ý —— các ngươi bày ra thành ý của các ngươi, Nguyên mỗ bày ra thành ý của Nguyên mỗ."
"Nguyên Minh Chủ thể hiện thành ý như thế nào?" Ngụy Quân hỏi.
Nguyên Minh Chủ liếc nhìn Trần Già một cái, trầm giọng nói: "Ta cam đoan, thân phận Trần Già sẽ không tiết lộ từ chỗ ta. Ở trong mắt người tu hành của Liên minh người tu chân, hắn vẫn là để tự nòng cốt của Trường Sinh tông, thiên kiêu đệ nhất bảng xếp hạng thiên kiêu."
"Rất tốt! Nguyên Minh Chủ, ta cũng bảo đảm, những điềm xấu mà hồng mao đại diện trong hôm nay sẽ hóa thành hư ảo." Ngụy Quân hứa hẹn.
Đây chính là thành ý thể hiện ra cho nhau.
Nguyên Minh Chủ là một người rất văn minh lễ nghĩa.
Hắn tiếp tục nói: "Ta có thể phối hợp với các ngươi, tiếp tục dựa theo kế hoạch ba đầu, giết chết Trần Trường Sinh."
Lần này Chu Phân Phương chen một câu: "Không thể nào? Trần Trường Sinh vẫn chưa chết?"
Trần Già cười khổ.
Trong nhận thức của hắn, hắn đã đích thân giết chết Trần Trường Sinh hai lần.
Nhưng mà Nguyên Minh Chủ đã nói cho hắn tình hình thực tế, Trần Trường Sinh xác thực chưa chết.
Nguyên Minh Chủ giải thích: "Ta mược Thái Hư Huyễn Cảnh từ chỗ Huyễn Nguyệt. Lần đầu tiên làm thí nghiệm là chọn Trần Già. Vốn không nghĩ dùng Thái Hư Huyễn Cảnh để khảo nghiệm Trần Già, chỉ là dùng Trần Già dùng thử một chút, không nghĩ tới dính dáng đến nhiều bí mật như vậy."
Nguyên Minh Chủ nói đến vô tâm.
Nhưng mà hắn liên tiếp thử Trần Già hai lần, trong một lần còn để cho Trần Già cho rằng mình đã thoát khỏi ảo cảnh.
Này đương nhiên không phải vô tâm.
Chỉ có thể nói đây là tố dưỡng chuyên nghiệp của Nguyên Minh Chủ.
Đối với loại chuyện gì cũng cẩn thận giữ nghề, cảm giác trực quan của Ngụy Quân rất mạnh.
Hắn cũng không rối rắm về vấn đề này, mà là nói thẳng: "Trần Trường Sinh phải chết, bất luận là vì Dương gia hay là vì Đại Càn, Trần Trường Sinh cũng không đáng tiếc. Nếu Nguyên Minh Chủ có thể dựa theo kế hoạch ban đầu triệt để giết chết Trần Trường Sinh, thế sẽ giảm bớt được rất nhiều phiền toái cho Đại Càn chúng ta. Đổi lại, chúng ta cũng sẽ tặng cho Nguyên Minh Chủ một món quà vừa ý. Liên minh người tu chân khác người tu hành, chúng ta có thể sẽ không cứu chữa."
"Không, ta cho ngươi một phần danh sách, có cứu hay không, cứu thế nào, Chu Tế tửu phải nghe ta." Nguyên Minh Chủ nói.
Rất rõ ràng, Nguyên Minh Chủ là muốn tương kế tựu kế, lợi dụng Chu Phân Phương và mối nguy lần này để tăng cường sự kiểm soát của mình đối với Liên minh người tu chân.
Lựa chọn này rất tham lam.
Nhưng Ngụy Quân đã đáp ứng rồi.
Có điều Ngụy Quân đã đánh mốc thời gian: "Tất cả những thứ này sẽ bắt đầu có hiệu lực sau khi Trần Trường Sinh chân chính tử vong."
"Không thành vấn đề, chờ sau khi Trần Trường Sinh chết, chúng ta lại đàm phán hợp tác sâu hơn." Nguyên Minh Chủ nói.
Hắn cũng cần thời gian để cân nhắc kỹ lưỡng, rốt cuộc làm thế nào để kiểm soát mối quan hệ với Đại Càn.
Cùng với nếu thật sự đi cùng Đại, rốt cuộc hắn nên huỷ hoại Liên minh người tu chân như thế nào?
Đây đều là kỹ thuật sống.
Không phải dễ làm như vậy.
Sau khi Nguyên Minh Chủ và Ngụy Quân đã đàm phán tương đối, hắn liền chủ động mở miệng cáo từ.
"Giữa các ngươi chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói, Nguyên mỗ sẽ không quấy rầy. Cáo từ, chúng ta lần sau lại gặp."
Chờ Nguyên Minh Chủ đi rồi, Chu Phân Phương thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghĩ lại mà sợ nói: "Ta bị thằng nhãi họ Nguyên này dọa thành bóng ma tâm lý mất. Chỉ lo hiện tại vẫn là ảo cảnh."
Ngụy Quân xa xôi nói: "Nào còn là Bán Thánh Chu Phân Phương bỏ y theo Nho nữa? Chỉ là huyễn tưởng của một thầy thuốc trước cận kề cái chết trên chiến trường vệ quốc mà thôi."
Chu Phân Phương giật mình một cái, nhấc chân lên muốn đá Ngụy Quân.
Nhưng đã bị Ngụy Quân bắt được, điềm tĩnh nói: "Lão sư, đừng kích động, mới nãy ta gạt ngươi đấy."
"Ta biết." Chu Phân Phương không vui nói.
Khoé miệng Ngụy Quân cong lên, tiếp tục nói: "Lão sư khẳng định sẽ không chết vì chiến tranh vệ quốc, thật ra lão sư hiện tại vẫn còn đang ở trong ảo cảnh cửa hai mươi mốt trong Thư Sơn, đến nay đã qua mười bảy năm rồi. Lão sư, ngươi nên tỉnh lại đi."
Chu Phân Phương cảm giác mình đang nổi da gà khắp người.
"Ngụy Quân, ta nói… ngươi chết chắc rồi."
Chu Phân Phương miệng cọp gan thỏ uy hiếp, hiển nhiên là đã bị dọa sợ.