Bí mật thành thần của Ma Quân (4)
Chu Phân Phương muốn đánh người.
"Ngươi nói ta không đứng đắn?"
"Sự thật còn mạnh hơn lời hùng biện."
"Cái này tuyệt đối không có khả năng. Mọi người đều biết, bản thánh là một người đứng đắn."
"Trên thế giới này nào có chuyện gì tuyệt đối không có khả năng? Nhị ca cũng bị vợ hắn nện chết, thần tượng tốt cũng sập phòng*, càng đừng nói là phi thần tượng không chất lượng như lão sư."
(*Idol bị dính quả phốt nào đó hoặc có người yêu bị gọi là sập phòng)
"Nhị ca là ai?"
"Lão Vương cách vách."
Chu Phân Phương thành công bị Ngụy Quân dẫn dắt trật khỏi trọng điểm chú ý.
Ngụy Quân cũng nhân tiện chuyển đề tài đến chuyện đàng hoàng: "Lão sư, ngươi đi trị liệu cho bọn hắn là được, hiện tại trong cơ thể ngươi đã có hương vị của ta, trị liệu cho bọn hắn rất dễ."
Chu Phân Phương: "…"
Thời điểm Chu Phân Phương chưa có mở miệng, Ngụy Quân cảm giác Nhất Hiệt Thư của mình đang rung.
Hắn dùng tâm cảm ứng một chút, là cuộc gọi đến từ Trần Già.
Sau khi nhận, Trần Già đã nói rõ mục đích gọi cho Ngụy Quân.
"Ngụy huynh, Nguyên Minh Chủ hy vọng huynh thực hiện lời hứa, bảo huynh thuyết phục Ma Quân tặng toàn bộ tâm đắc thành thần cho Nguyên Minh Chủ."
Ngụy Quân nhíu mày.
Hắn đúng là đã quên mất chuyện này.
Là đã đáp ứng với Nguyên Minh Chủ.
"Không thành vấn đề." Ngụy Quân là một người đã hứa là làm, cũng không muốn quỵt nợ, hỏi thẳng: "Nguyên Minh Chủ là muốn dạy trực tiếp hay là dạy trực tuyến? Ta đều có thể bảo Ma Quân phối hợp."
Trần Già hỏi Nguyên Minh Chủ một chút, sau đó trả lời: "Nguyên Minh Chủ nói dạy học trực tuyến."
Đương nhiên phải dạy trực tuyến.
Bằng không chỉ với thực lực của Ma Quân, treo Đao Thần lên đánh cũng không có vấn đề, huống chi là Nguyên Minh Chủ.
Cho dù Nguyên Minh Chủ thành thần, hắn cũng không chắc chắn ở trước mặt Ma Quân thoát khỏi đằng trời.
Dù sao Ma Quân giết thần cũng không ít.
Cho nên thật sự không phải lo lắng Nguyên Minh Chủ sẽ phản bội, còn có một Ma Quân bán manh gây kinh hoàng đang ở chỗ này đấy.
Chẳng qua Ma Quân bán manh đã thành thói quen, ngay cả lúc Ngụy Quân suy xét vấn đề cũng cũng xém nữa là bỏ qua nàng.
Nếu hiện tại Nguyên Minh Chủ vội vàng muốn biết bí truyền thành thần của Ma Quân, vậy Ngụy Quân cũng không nhử Nguyên Minh Chủ nữa, về thẳng nhà tìm Ma Quân rồi đưa Ma Quân vào trong ảo cảnh của Nhất Hiệt Thư.
Bên kia Trần Già cũng đã dẫn Nguyên Minh Chủ vào.
Ngụy Quân ra hiệu nói: "Tiểu…Khụ khụ, Ma Quân đại nhân, dựa theo ước định của chúng ta, ngươi hãy truyền thụ tâm đắc thành thần của mình cho Nguyên Minh Chủ đi."
Ánh mắt của Nguyên Minh Chủ nóng bỏng nhìn về phía Ma Quân.
Ma Quân cao ngạo gật đầu, sau đó nói: "Thành thần thật ra không có gì huyền bí, cũng không cần cố gắng cái gì, chỉ cần ngươi bình thường tu luyện đến trình độ sương sương là có thể thành thần. Sau đó độ kiếp, phi thăng, thành công, chính là đơn giản như vậy. Tiểu Nguyên, ngươi hẳn là nghe hiểu chứ?"
Trần Già: "…"
Ngụy Quân: "…"
Nguyên Minh Chủ: "…"
Thấy ba người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn mình chằm chằm, Ma Quân nóng nảy.
"Đây chính là lĩnh ngộ tâm đắc và kinh nghiệm thành thần của bổn tọa, bổn tọa thề với trời là đã tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn*."
(*không biết thì thôi, biết thì không giấu giếm)
Nguyên Minh Chủ yên lặng lấy ra một cây đao.
"Ta vẫn là tự sát đi." Nguyên Minh Chủ buồn bã nói.
Hắn đã nhìn ra, Ma Quân thật đúng là không lừa hắn.
Ma Quân chính phi thăng thành công như vậy đấy.
Không có phí chút hơi sức nào.
Lần này là hắn đã ngây thơ.
Vậy mà hắn lại muốn đi học phương pháp của Ma Quân cơ đấy.
Ma Quân đó là hạng yêu nghiệt nào?
Một người bình thường như hắn học không nổi.
Trần Già cũng bị Ma Quân đả kích không nhẹ.
Thuỷ tổ làm màu.
Hắn lựa chọn cùng Nguyên Minh Chủ lặng lẽ logout.
Hai người đi rồi, Ma Quân kinh ngạc gãi gãi đầu, nghi hoặc hỏi: "Ngụy Quân, hai người bọn họ làm sao vậy?"
Ngụy Quân: "Bị ngươi khoe khoang khiến trong lòng khó chịu."
Ma Quân: "Ta không khoe với bọn họ mà, ta chỉ là đang trần thuật sự thật. Thành thần vốn dĩ rất đơn giản, còn cần phải tốn tâm tư à?"
Ngụy Quân gật đầu: "Quả thật, thành thần vốn dĩ rất đơn giản, căn bản không cần phải tốn tâm tư. Thật giống như chữa thương cho ngươi cũng rất đơn giản, căn bản không cần phải tốn tâm tư."
Ma Quân: "…"
Bỗng nhiên tự luyến.
Giờ khắc này, nàng đã cảm nhận được cảm giác của Nguyên Minh Chủ và Trần Già trước đó.
Mình khoe khoang rất sướng.
Bị người khác khoe khoang thì thật sự rất muốn đấm vào mặt.
"Ngụy Quân."
"Ơi?"
"Mọi người đều là người một nhà, ngươi có thể đừng làm màu như vậy không?"
"Ai là người một nhà với ngươi? Ta là chủ nhân của ngươi."
"Xí, ta mới là boss của ngươi."
Ngụy Quân nhìn Ma Quân kiên định vững vàng, tay phải chớp mắt đã ngưng tụ ra một đoàn Hạo Nhiên Chính Khí có nồng độ cực cao.
"Mèo nhỏ, ta thích thấy dáng vẻ kiên cường vững chãi của ngươi. Nào, lần này kiên trì năm giây đừng bổ nhào qua đó."
"Ta không, mới không cần nghe lời ngươi nói."
Ma Quân nhảy lên xoay tròn một cái liền khôi phục chân thân, một đầu cắm vào trong lòng Ngụy Quân.
Sau đó ôm lấy đoàn Hạo Nhiên Chính Khí khổng lồ vào trong lòng, phát ra một tiếng than thở tự đáy lòng: "Chủ nhân, con mèo nhỏ thật thoải mái."
Ngụy Quân hài lòng gật gật đầu.
Rất tốt, thú cưng này đã bị dạy dỗ thành hình thái của mình.