Ta đã đoán được dự đoán của ngươi (5)
Trước kia có Quốc sư ở đây, có Trần Trường Sinh ở đây, Trần Già cũng không lo lắng vấn đề này.
Hiện tại Trần Già bắt đầu lo lắng.
Một tông chủ đã chết, bất luận phía trên Trường Sinh tông có phản ứng gì cũng hẳn là bình thường.
Mà Nguyên Minh Chủ từng nói, nội tình Trường Sinh tông thậm chí còn vượt qua Huyễn Thần tông.
Hắn không chịu nổi khảo nghiệm của Thái Hư ảo cảnh, vậy ngộ nhớ không chịu nổi thẩm tra của Trường Sinh tông thì sao?
Ở loại chuyện này, cẩn thận dè dặt không bao giờ sai, Trần Già cũng không tự tin mù quáng.
Cho nên hắn quyết định làm một người hoàn toàn vô tội.
Ngay cả mình cũng không biết Trần Trường Sinh là do mình giết chết, vậy Trường Sinh tông còn tra kiểu gì?
Trước kia rơi vào Thái Hư ảo cảnh, nếu hắn không biết mình là nội ứng của Đại Càn, chặt đứt ký ức của mình về Đại Càn thì thân phận của hắn cũng sẽ không bại lộ.
Ở khía cạnh ẩu tả này, Trần Già vẫn là không trầm ổn bằng Lục Nguyên Hạo.
Hiện tại hắn đang tận lực học tập Lục Nguyên Hạo.
Ma Quân nghe hiểu ý đồ của Trần Già, nàng có chút khó xử.
"Trường Sinh tông am hiểu nhất không phải chiến đấu, mà là trường sinh. Cho nên trong tông môn có những lão cổ hủ thọ mệnh dài đến đáng sợ. Bọn họ đánh nhau chắc chắn không phải đối thủ của bổn tọa, nhưng ở phương diện khác cũng rất có chỗ độc đáo.
"Muốn qua mắt được tra xét của bọn hắn, ta có thể phải nặng tay một chút.
"Cứ như vậy, trong khoảng thời gian ngắn khả năng ngươi rất khó khôi phục ký ức."
Trần Già nhíu mày nói: "Ý của Ma Quân đại nhân là nói ta sẽ trở thành một đệ tử Trường Sinh tông chân chính trong khoảng thời gian dài sao? Vậy ta khi nào thì có thể khôi phục ký ức?"
"Rất khó có thời gian rõ ràng." Ma Quân nói: "Nhưng có thể dựa vào chấp niệm của ngươi mà giải trừ phong ấn."
"Chấp niệm của ta?"
"Đúng. Ví dụ như nói chờ ngươi hoàn thành chuyện gì là có thể tự động giải trừ phong ấn một phần ký ức này của ngươi."
Nghe Ma Quân nói tới đây, trong lòng Ngụy Quân khẽ động, bật thốt ra: "Vậy lấy chấp niệm trở thành tông chủ Trường Sinh tông của Trần Già đi. Trần Già một ngày không trở thành đệ tử Trường Sinh tông, hắn vẫn mãi là một thiên kiêu Trường Sinh tông đơn thuần. Mà đợi một ngày nào đó hắn trở thành tông chủ Trường Sinh tông, ký ức sẽ tự động hoá giải."
Ma Quân nghe vậy sắc mặt vô cùng cổ quái: "Ngươi xác định để ta thiết lập như vậy sao? Phải biết rằng bóp méo và phong ấn ký ức không phải chỉ đơn giản là phong ấn. Một khi ta xác định xong, ngộ nhỡ Nhất Trần già không trở thành tông chủ Trường Sinh tông, thì hắn cả đời đều không thể khôi phục ký ức bị phong ấn, ta cũng không giúp được hắn."
"Ta tin tưởng Trần Già. Hơn nữa ta bên này và Nguyên Minh Chủ bên kia đều sẽ giúp Trần Già." Ngụy Quân nói: "Chỉ có như vậy mới là bảo hộ tốt nhất đối với Trần Già. Trần Già, từ nay về sau ngươi hoàn toàn tiến vào ngủ đông, nhiệm vụ quan trọng nhất là trở thành tông chủ Trường Sinh tông, không có nhiệm vụ khác."
"Được."
Trần Già không chút do dự.
Không thành công liền xả thân.
Hắn không nắm chắc mười phần, nhưng mà hắn cũng tin tưởng mình, tin tưởng Ngụy Quân.
"Đúng rồi, Ngụy đại nhân, bên Đại Hoàng tử, xoá bỏ ký ức của hắn về ta luôn đi." Trần Già nhắc nhở: "Ngươi và Chu Tế tửu giữ lại ký ức về ta không có vấn đề, Ma Quân đại nhân thực lực cao thâm cũng không có ai có thể đủ uy hiếp đến nàng, cho nên nàng biết thân phận của ta cũng sẽ không mang đến nguy hiểm cho ta. Nhưng mà Đại Hoàng tử vẫn có nguy cơ để lộ bí mật, tốt nhất vẫn là làm cho hắn không nhớ rõ ta."
Đây không phải tuyệt đối cần thiết.
Trần Già cũng không cho rằng Đại Hoàng tử sẽ để lộ bí mật.
Nhưng mà để phòng ngừa vạn nhất.
Là một nằm vùng ẩn nấp cực sâu, người biết thân phận của hắn càng ít càng tốt.
Lần này nếu không phải hắn cho rằng thực lực của Ma Quân vượt xa Chu Phân Phương, để Ma Quân ra tay gian lận ký ức của hắn thì càng dễ gạt những trưởng lão của Trường Sinh tông hơn. Thậm chí hắn cũng không muốn cho Ma Quân biết thân phận của mình.
Đây là tu dưỡng bản thân của một nội ứng, không phải nói hắn thật sự không tin những người này.
Ngụy Quân hiểu sự thận trọng này của Trần Già, nội ứng vốn chính là như vậy. Hơn nữa nói một cách tương đối, mức độ thận trọng của Trần Già còn nhẹ hơn Lục Nguyên Hạo nhiều.
Ngay cả Lục Nguyên Hạo hắn cũng quen rồi, huống chi là Trần Già.
"Ta sẽ sắp xếp, ngươi yên tâm." Ngụy Quân đối với Trần Già gật gật đầu.
"Được."
Một lời nói của Ngụy Quân đáng giá ngàn vàng, nhận được lời hứa của Ngụy Quân, Trần Già quả thật yên tâm.
"Ma Quân đại nhân, ngươi có thể ra tay. Trần Già ta nợ ngươi một phần ân cứu mạng. Ngày sau nếu có cơ hội, Trần Già nhất định sẽ báo đáp. Nếu ta không có cơ hội, vậy đành phiền Ngụy huynh thay ta trả phần nhân tình này."
"Yên tâm."
Ngụy Quân đáp ứng rất sảng khoái.
Trần Già nói như vậy là không coi hắn thành người ngoài.
Hắn đương nhiên cũng sẽ không chối từ.
Mọi bàn bạc đã định, Ma Quân liền bắt đầu ra tay bóp méo và phong ấn ký ức Trần Già.
Loại thao tác này so với chỉ cắt bỏ ký ức cao cấp hơn nhiều, cũng may đây là Ma Quân đích thân ra tay.
Cũng may sau khi Ma Quân trải qua tẩm bổ của Hạo Nhiên Chính Khí của Ngụy Quân, thương thế đã bắt đầu hồi phục.
Cho nên nàng làm những chuyện này cũng không tốn sức.
Dù vậy, Ma Quân cũng tốn mất thời gian nửa canh giờ.