Ta đã đoán được dự đoán của ngươi (10)
Trong khi Ngụy Quân và Chu Phân Phương đang mưu đồ "giết chết" Trần Già, cao tầng Trường Sinh tông cũng đang thương thảo kịch liệt.
Cục diện trước mắt đối với bọn họ mà nói đã dần dần rõ ràng.
Nhưng mà độ khó xử lý lại tăng thêm.
Vân Trưởng lão phản ứng rất kịch liệt:
"Luận thực lực Trường Sinh tông chúng ta so với Nguyên Minh Chủ quả thật ở thế hạ phong, nhưng mà chúng ta tuyệt không thể mặc Nguyên Minh Chủ muốn làm gì thì làm được, bằng không Trường Sinh tông mãi không có ngày an bình."
"Ta đồng ý với quan điểm của Vân Trưởng lão. Họ Nguyên muốn cho tiểu tử Thanh Hạo làm tông chủ tiếp theo của Trường Sinh tông chúng ta, quả thực là chuyện cười trong thiên hạ. Hắn rõ ràng cũng là coi trọng Thanh Hạo là đồ phế vật, chọn Thanh Hạo làm tông chủ Trường Sinh tông để có thể cậy vào Thanh Hạo kiểm soát triệt để Trường Sinh tông. Chuyện này chúng ta tuyệt đối không thể chấp nhận."
"Thanh Hạo quả thật không được, năng lực của hắn quá kém. Nhưng đệ tử có năng lực tiếp chưởng Trường Sinh tông đều bị Nguyên Minh Chủ phục sát, hơn nữa thái độ của Nguyên Minh Chủ rất rõ ràng: Ngoại trừ Thanh Hạo, ai làm tông chủ Trường Sinh tông kẻ đó chết. Những người có tư cách làm tân nhậm tông chủ Trường Sinh tông cũng chưa chắc dám tiếp củ khoai lang nóng phỏng tay này."
"Có tư cách làm tông chủ, lại còn ở tông môn mà không bị ám sát còn lại mấy người?"
"Không nhiều lắm, chỉ còn ba người."
"Vừa mới nhận được tin tức, chỉ còn lại hai người. Trần Già ngay vừa nãy đột nhiên bị chú sát, hiện tại đã hấp hối."
"Trần Già? Đệ nhất bảng thiên kiêu, hắn có tiềm lực sánh vai cùng tông chủ thậm chí vượt qua tông chủ."
"Chú sát? Chết tiệt, Trần Già không phải ở nội bộ tông môn chúng ta sao? Sao lại còn bị độc thủ?"
Bình thường mà nói nội bộ tông môn đều có biện pháp bảo hộ, có thể bảo vệ đệ tử tông môn không chịu xâm hại.
Nhưng mà cái này cũng có một giới hạn.
Nếu người ra tay là đại năng, lại nắm giữ một vài điểm trí mạng của đệ tử, như loại thuật pháp chú sát. Chỉ cần nắm giữ tóc hoặc là tinh huyết của đệ tử là có thể phát động chú thuật.
Nếu người thi chú tu vi tinh thâm, hoàn toàn có thể nguyền rủa đối phương đến chết.
"Để giết Trần Già, e rằng Nguyên Minh Chủ đã mời một cao thủ chú thuật cảnh giới Độ Kiếp."
"Không, không phải Nguyên Minh Chủ. Ta vừa nhận được tin tức, là Chu Phân Phương thả tiếng gió muốn giết Trần Già. Đại Càn hận Quốc sư, cũng hận Trần Già sâu sắc. Hiện tại Chu Phân Phương và Nguyên Minh Chủ hợp tác với nhau, Trần Già liền vào danh sách buộc phải giết của bọn chúng."
Vân Trưởng lão vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói: "Trần Già không thể chết được. Trường Sinh tông chúng ta nếu ngay cả ngày thiên kiêu đứng đầu đều không bảo vệ được, tông môn sao mà có sức đoàn kết? Ta lập tức đi cứu Trần Già."
"Trần Già xác thực không thể chết. Có điều hắn rất nổi bật, Chu Phân Phương và Nguyên Minh Chủ đều muốn hắn chết, cảnh ngộ của hắn quả đáng lo âu."
"Không bị người đố kị là kẻ tầm thường. Cái này mới chứng tỏ Trần Già là một nhân tài."
"Vẫn là đi hỏi hai ứng cử viên còn lại đi. Nếu chúng ta chọn Trần Già tiếp nhận chức vụ tông chủ, tương đương với việc đưa Trần Già lên đoạn đầu đài."
Những trưởng lão này cũng không hoài nghi lập trường của Trần Già.
Bọn họ là lo lắng cho an toàn của Trần Già.
Cho nên bọn họ càng ưu tiên chọn hai đệ tử còn lại lớn tuổi hơn, thực lực mạnh hơn, lý lịch cũng lâu năm hơn Trần Già.
Chỉ là tình hình hiện tại của Trường Sinh tông không phải bí mật.
Bắt đầu từ khi Trần Trường Sinh chết bất đắc kỳ tử, đệ tử cốt cán có tư cách tiếp chưởng tông chủ Trường Sinh liên tiếp bị ám sát.
Mãi cho tới hôm nay, Trần Già ngay tại Trường Sinh tông thế mà cũng thiếu chút bị chú sát.
Như vậy có thể thấy, vị trí tông chủ Trường Sinh tông đã trở thành một củ khoai lang phỏng tay.
Hơn nữa Trường Sinh tông tương lai ở Liên minh người tu chân sẽ đi đến đâu cũng rất thử thách trí tuệ của tông chủ kế nhiệm.
Một trong số bọn họ không muốn làm tông chủ, chỉ muốn chuyên tâm tu hành.
Còn có một người muốn làm, nhưng với đủ loại tình huống trước mắt đã thành công dọa lui hắn.
Vì an toàn sinh mệnh mình, hắn cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ.
Cứ như vậy, người ứng cử tông chủ—— cuối cùng chỉ còn lại có hai người:
Trần Già và Thanh Hạo.
Các trưởng lão nhìn hai ứng cử viên, người này còn xui xẻo hơn kẻ kia.
Trần Già, bọn họ là muốn bảo vệ, để cho hắn dốc lòng tu hành. Dựa vào thiên phú đệ nhất bảng thiên kiêu của Trần Già, tương lai khẳng định có thể trở thành trụ cột vững vàng của Trường Sinh tông, bọn họ không muốn để cho Trần Già trải qua nguy hiểm.
Mà Thanh Hạo, bọn họ căn bản chướng mắt.
Chọn một trong hai người kia, các trưởng lão kêu một tiếng khó chịu.
"Chỉ có thể chọn Trần Già."
"Hỏi trước ý kiến Trần Già một chút đi. Hiện tại loại cục diện này, hắn chưa chắc đã bằng lòng làm tông chủ."
Cổ Tinh Văn và Vân Trưởng lão với tư cách là đại diện của các trưởng lão, hỏi thăm Trần Già lúc này vẫn đang bị thương nằm trên giường.
Hơn nữa nói rõ quan hệ lợi hại trong đó, không chút giấu diếm.
Sau khi Trần Già nghe xong, kích động trực tiếp đứng dậy từ trên giường bệnh, được Cổ Tinh Văn vội vàng ngăn cản.
Trần Già rất kích động: "Trưởng lão, từ sau khi sư phụ ta chết, ở trong tông môn chính là tông chủ che gió chắn mưa cho ta. Hiện tại tông chủ cũng đã chết, lại còn bị kẻ gian hãm hại, Trần Già tuyệt sẽ không khoanh tay đứng nhìn."