Trọng tài, ban giám khảo đều là người của ta, ngươi lấy cái gì mà đấu với ta (1)
"Yêu đình hiện tại đúng là đang hợp tác với Đại Càn, nhưng mà chân chính hợp tác với Đại Càn là phái Tuy Tĩnh coi Hồ Vương là sư phụ, không phải toàn bộ Yêu đình. Chư vị, chư vị chớ quên, hiện tại ở Yêu đình ngoại trừ một Hồ Vương còn có một Ưng Vương.
"Ưng Vương và Hồ Vương thù sâu như biển, cho nên hắn chắc chắn cũng ghen ghét căm thù Đại Hoàng tử.
"Hồ Vương coi Đại Càn là đồng minh, Ưng Vương sẽ coi Đại Càn thành kẻ địch.
"Cho nên chuyện Đại Càn phải làm, Ưng Vương nhất định toàn lực phản đối.
"Đây là cơ hội của chúng ta.
"Chư vị, chúng ta không cần phải thuyết phục toàn bộ Yêu đình, chỉ cần đúng bệnh hốt thuốc cho Ưng Vương là hoàn toàn có cơ hội giành được Ưng Vương đứng về phía mình.
"Đương nhiên, chúng ta cũng không thể từ bỏ việc đàm phán với Đại Càn. Để ổn thoả, chúng ta nên đạp chân hai thuyền, bất luận là Yêu đình hay là Đại Càn, chúng ta đều phải tận lực thuyết phục bọn họ đứng về phía chúng ta.
"Nếu tất cả thuận lợi, chúng ta thậm chí có thể cho Nguyên Minh Chủ một vố nặng nề. Sau đó nếu như chúng ta sắp đặt thoả đáng, với mối hận của Ưng Vương dành cho Đại Càn, chúng ta thậm chí có thể liên thủ với Ưng Vương xử lý phe Đại Càn."
Kế hoạch này của Vân Trưởng lão đã giành được sự reo hò của cả phòng.
Các trưởng lão của Trường Sinh tông đều nhất trí tán đồng kế hoạch của Vân Trưởng lão.
Hai tay đều phải vững, hai tay đều phải cứng, làm cho Trường Sinh tông đứng ở thế bất bại.
Kế hoạch thông qua!
…
Trường Sinh tông gặp phải đại nạn, cho nên đã thể hiện sức hành động kinh người.
Đại Càn và Yêu đình Ưng Vương bên kia gần như đồng thời nhận được vẻ thiện chí của Trường Sinh tông.
Đáng nói là sau khi ứng cử viên vị trí tông chủ của Trường Sinh tông Trần Già biết được việc này đã tỏ vẻ cực lực phản đối:
"Vân Trưởng lão, ta không phải nghi ngờ phán đoán của ngài. Trên thực tế từ quan điểm của Trường Sinh tông chúng ta, những đề nghị của ngài đều đúng, hoàn toàn hợp tình hợp lý. Nhưng mà Ưng Vương có thể nói chuyện, Đại Càn không thể."
"Vì sao?" Vân Trưởng lão nhíu mày hỏi.
Lời lẽ Trần Già gay gắt: "Vân Trưởng lão, ta và sư phụ hàng năm đều đóng giữ ở kinh thành, cho nên hiểu biết về Đại Càn sâu sắc hơn các ngươi rất nhiều. Nếu như Đại Càn hôm nay vẫn là Càn đế cầm quyền, vậy tất nhiên hết thảy đều dễ nói… Nhưng hiện tại lĩnh vực quân sự là Cơ Trường Không lĩnh hàm, người này thủ đoạn độc ác, hai tay dính đầy máu tươi, tuyệt đối không phải một người dễ sống chung. Đàm phán với ta, Trường Sinh tông chúng ta chỉ sợ mất nhiều hơn được."
Nói tới đây, Trần Già ngửa mặt lên trời thở dài: "Có những người, chỉ có mất đi mới biết cái tốt của hắn —— Càn đế chính là loại người này. Nếu Càn đế còn tại vị, Trường Sinh tông chúng ta há lại chịu sự suy hiếp đến từ Đại Càn?"
Ký ức của Trần Già hiện giờ đã bị Ma Quân bóp méo, hắn hiện tại chính là đệ tử thân truyền chính trực của Quốc, trung thành và tận tuỵ với Quốc sư, vô cùng quen thuộc với Trường Sinh tông, mà đối với Đại Càn thì tràn ngập hận thù.
Cho nên lời này của hoàn toàn phát ra từ tận đáy lòng.
Ngay cả chính Trần Già cũng bị lừa.
Huống chi là Vân Trưởng lão.
Vân Trưởng lão hoàn toàn tán đồng lời của Trần Già.
Nhưng nàng lắc đầu, khẽ thở dài: "Trần Già, không còn cách nào nữa. Lời của ngươi ta đều hiểu, nếu Càn đế còn sống, Trường Sinh tông chúng ta tất nhiên có thể thở phào một hơi. Đáng tiếc, Càn đế đã muốn hôn mê, chúng ta cũng hết cách."
"Đợi một chút…"
Trần Già bỗng nhiên bắt được trọng điểm: "Càn đế chỉ là hôn mê, hắn thật ra chưa có chết."
Vân Trưởng lão: "…Trước kia Nguyên Minh Chủ chắc hẳn đã phái Huyễn Nguyệt đi thức tỉnh Càn đế, nhưng mà cuối cùng lại thất bại. Ngươi muốn xuống tay từ chỗ Càn đế, rất khó."
"Vân Trưởng lão, Trường Sinh tông chúng ta hiện hiện giờ vốn đang đối mặt với cục diện rất gian nan, khó hơn nữa chúng ta cũng phải thử."
Trần Già kích động nói: "So với thức tỉnh Càn đế thì cái giả phải bỏ ra khi đàm phán với Cơ Trường Không lớn hơn. Nếu để ta chọn, ta chắc chắn vẫn lựa chọn Càn đế. Dù sao Càn đế là lão bằng hữu của chúng ta, chúng ta hoàn toàn có thể bắt bí hắn nhưng lại không thể bắt bí Cơ Trường Không. Ngài thấy sao?"
Vân Trưởng lão cân nhắc một hồi, chậm rãi gật đầu.
Nàng cho rằng điều Trần Già nói là đúng.
"Trần Già ngươi nói không sai, hiện giờ chúng ta không thể buông tha cho bất cứ khả năng nào. Nếu chúng ta có thể thức tỉnh được Càn đế thì có thể làm cho nội bộ Đại Càn rối loạn, cũng có thể trực tiếp miễn trừ uy hiếp của Đại Càn mang đến cho chúng ta. Nếu Đại Càn không tham dự mà chỉ có Liên minh tu chân giả, vậy Nguyên Minh Chủ cũng chưa chắc có dũng khi đến xâm phạm sơn môn chúng ta."
Vân Trưởng lão càng nói càng kích động cả lên.
Trước đó nàng chỉ nghĩ tới bắt đầu ra tay từ hai bên Ưng Vương và Cơ Trường Không, nhưng mà hiện tại trải qua lời nhắc nhở của Trần Già, nàng bất ngờ phát hiện thế mà còn có con đường thứ ba.
Hơn nữa con đường thứ ba này chưa hẳn đã khó đi hơn hai con đường kia.
Cái này đương nhiên là niềm vui bất ngờ.
"Trời không tuyệt Trường Sinh tông ta a! Trần Già, ngươi quả nhiên là ứng cử viên thích hợp với vị trí tông chủ Trường Sinh tông nhất." Vân Trưởng lão tán thưởng: "Tuy ngươi còn chưa làm tông chủ, nhưng mà cũng đã lập được một công lớn cho tông môn rồi."