Đại bác vừa nổ, vạn lượng hoàng kim (3)
Ngươi xem, hiện tại Đại Càn không phải là bắt đầu chiếm thế thượng phong rồi sao?
Này chẳng lẽ không phải là tác dụng của trốn tránh?
Phàm là năm đó trẫm không lựa chọn trốn tránh thì cũng không có Đại Càn của hôm nay.
Những người thanh niên này vẫn là quá trẻ, rất ngây thơ, căn bản không biết cái gì gọi là chiến thuật trốn tránh.
Trước kia trẫm giả chết vài năm, làm Đại Càn thoát khỏi bể khổ.
Hiện tại trẫm giả bộ chết vài năm, nói không chừng Liên minh người tu chân sẽ biến mất.
Sau đó giả bộ chết vài năm, nói không chừng Ngụy đảng cũng biến mất luôn.
Hy vọng ở ngay phía trước.
Ba ngàn đại đạo, lấy chữ ‘Nhẫn’ làm đầu.
Càn đế đạo tâm vô cùng kiên định.
Cho nên trước lời khuyên nhủ của Cổ Anh vẫn không hề bị lay động.
Cổ Anh không biết suy nghĩ của Càn đế, hắn nghiêm túc phân tích vấn đề cho Càn đế: "Bệ hạ, hiện ở trong triều Ngụy đảng thế lớn, thần quyền nhanh chóng bành trướng, phe hoàng thượng gần như đã không còn chỗ đặt chân. Nhưng mà chỉ cần ngài tỉnh lại, vung tay hô một cái, khẳng định vẫn còn có rất nhiều đại thần trung thành tận tuỵ với Đại Càn, sẵn lòng đoàn kết ở bên cạnh ngài.
"Ngài trước giờ vẫn luôn hợp tác vui vẻ với Trường Sinh tông. Hiện tại Trường Sinh tông có chút rắc rối nhỏ, nếu ngài ra tay tương trợ giúp Trường Sinh tông thoát khỏi nguy hiểm lần này, thế thì ngài sẽ nhận được tình hữu nghị của Trường Sinh tông. Trường Sinh tông cũng sẽ có qua có lại, hoàn toàn giúp ngài ngồi vững trên hoàng vị.
"Bệ hạ, thời đã qua là sẽ không còn quay lại nữa."
Càn đế thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Vừa rồi thằng nhãi này còn nói trẫm trốn tránh không giải quyết được vấn đề, hiện tại không phải giải quyết rồi sao?
Trường Sinh tông thế mà lại xuất hiện vấn đề.
Các đại thần làm tốt lắm.
Càn đế đối vô cùng hài lòng về việc này.
Là Hoàng đế của Đại Càn, để cho hắn chọn ra một tông môn hắn ghét nhất trong những tông môn của Liên minh người tu chân, hắn nhất định sẽ chọn Trường Sinh tông.
Dù sao năm đó Quốc sư chính là Thái thượng trưởng lão của Trường Sinh tông.
Khuất nhục mà Trường Sinh tông mang đến cho hắn là lớn nhất.
Hễ có cơ hội bỏ đá xuống giếng, hắn cũng sẽ không giúp Trường Sinh tông thoát khoát nguy hiểm.
Tuy Cổ Anh và sứ giả Trường Sinh tông trình bày cho hắn quan hệ lợi hại các kiểu, cùng với viễn cảnh tốt đẹp xảy ra khi hắn và Trường Sinh tông đoàn kết hợp tác, nhưng mà Càn đế vẫn luôn bất di bất dịch.
Hắn tin tưởng vững chắc một câu:
Trường Sinh tông chết đi mới là Trường Sinh tông tốt!
Cho nên mãi đến cuối cùng, Cổ Anh và sứ giả Trường Sinh tông cũng không thể thuyết phục được Càn đế.
Giờ khắc này, sứ giả Trường Sinh tông đã nảy sinh ra sự đồng cảm mãnh liệt với Huyễn Nguyệt trước đó.
Sứ giả: "Cẩu Hoàng đế hắn không phải là sợ rồi chứ?"
Cổ Anh: "..."
Nói thật hắn cũng cảm thấy thế.
Nhưng mà bất luận Càn đế có sợ hay không, bọn họ đều đã định trước không đạt được mục đích.
Bởi vì Lục Nguyên Hạo đã đến đuổi người.
“Thời gian một khắc đã hết, các ngươi phải đi, một lát nữa Hoàng hậu nương nương và những hoàng tử khác có thể sẽ đến thỉnh an bệ hạ."
Sứ giả đành rời khỏi hoàng cung một cách bất đắc dĩ.
Hắn cũng không biết, sau khi hắn đi, Lục Nguyên Hạo lập tức sắp xếp người của ngự thiện phòng đưa ngự thiện ngon nhất đến điện Thanh Tâm.
Cuộc sống của Càn đế giả bộ ngủ chính là trôi qua giản dị đơn điệu và buồn tẻ như vậy đó.
…
Cùng lúc đó.
Bên ngoài thế giới.
Học đường Văn minh.
Kẻ trộm lửa Tội Ngạo và người quan sát Lam Tình lại một lần nữa tạm thời đình chiến.
Sức sống rút ra từ bàn cờ sinh tử rất khoa trương, bọn họ cũng rất khó tiếp tục kiên trì.
Không muốn đồng quy vu tận, cũng chỉ có thể tạm thời đình chiến.
Kiếp này Tội Ngạo coi Càn đế là kẻ địch của, tất nhiên rất để ý tới Càn đế.
Sau khi tạm thời đình chiến, Tội Ngạo liền thỉnh cầu Lam Tình cộng hưởng tầm nhìn với mình để nhìn Càn đế một chút.
Xuất phát từ lòng thương hại, Lam Tình đồng ý.
Sau đó Tội Ngạo liền thấy được mà biểu diễn vừa rồi của Càn đế, quả thật xem thế là đủ rồi.
"Càn đế chính là Càn đế, trong bày mưu nghĩ kế, ngoài quyết thắng ngàn dặm." Tội Ngạo tán thưởng nói: "Lần trước Càn đế đã dắt mũi Huyễn Nguyệt xoay vòng vòng, lần này lại khiến cho tu hành giả của Trường Sinh tông thất thểu trở về. Hắn nhìn như không làm cái gì, nhưng mà tình hình chung trong thiên hạ đều nằm trong sự kiểm soát của hắn. Dưới sự tính kế của hắn, Liên minh người tu chân không ngừng suy bại thậm chí nội chiến. Lợi hại, quá lợi hại."
Lam Tình: "…Đạo hữu tuệ nhãn như đuốc."
Nàng đã từ bỏ thuyết phục Tội Ngạo rồi.
Làm một kẻ hồ đồ cũng rất tốt.
Hơn nữa đứng ở phía lập trường của Tội Ngạo, nàng đã phát hiện xuất phát từ góc nhìn của Tội Ngạo, hiểu lầm Càn đế thật sự rất là bình thường.
Dù sao trong mắt Tội Ngạo, Huyễn Nguyệt cũng được, Trường Sinh tông cũng thế, đều ngã xuống trên người Càn đế.
Càn đế chỉ đơn giản là vờ ngủ mà lại khiến cho hai đại nhất phẩm tông môn của Liên minh người tu chân khuất phục.
Nếu không biết tiền căn hậu quả, đổi thành những người khác chỉ sợ cũng phải sinh ra ấn tượng sai.
Nàng đã chiếm được hào quang năng lực quan sát.
Có điều hiểu thì hiểu, nhưng thương hại cũng thật sự thương hại.