Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1159 - Chương 1159. Nội Tình Của Trường Sinh Tông (1)

Chương 1159. Nội tình của Trường Sinh tông (1) Chương 1159. Nội tình của Trường Sinh tông (1)

Nội tình của Trường Sinh tông (1)

Lúc này Vân Trưởng lão cười nói: "Liên minh người tu chân do Nguyên Minh Chủ lãnh đạo quả thật là một cường địch, nhưng mà Trường Sinh tông chúng ta cũng có thêm đồng minh. Báo cho mọi người một tin tốt —— Ưng Vương đã bị chúng ta thuyết phục, nguyện ý đứng về phía Trường Sinh tông chúng ta, cùng chúng ta liên thủ ngăn địch."

"Tốt."

"Có Ưng Vương tương trợ, tỷ lệ Trường Sinh tông chúng ta vượt qua cửa ải này liền cao hơn."

"Vân Trưởng lão, Ưng Vương có điều kiện gì khác không?"

"Có." Vân Trưởng lão nói: "Ưng Vương vừa mới trở về Yêu đình không lâu, thế lực trong Yêu căn bản không thể chống lại Hồ Vương. Cho nên hắn cần mau chóng bồi dưỡng thủ hạ của mình. Sở dĩ đáp ứng đứng về phía Trường Sinh tông chúng ta là vì Ưng Vương cần nhờ vào nội đan của người tu hành để thu hút và nâng cao năng lực của thủ hạ."

"Hiểu rồi."

"Mặc dù có hơi công phu sư tử ngoạm, nhưng mà không ai làm việc không công, này cũng rất hợp lý."

"Vậy thì để Ưng Vương dẫn theo mấy con yêu quái bên Yêu đình đi liều với Liên minh người tu chân."

Vân Trưởng lão cười khổ nói: "Ưng Vương cũng không phải kẻ ngốc. Hắn chỉ muốn đi theo sau mông chúng ta cá kiếm thôi, hơn nữa sau đó Trường Sinh tông chúng ta còn phải cung cấp thêm cho hắn một loạt nội đan. Hết cách rồi, hiện tại tình thế bức ép người, Ưng Vương không đứng về phe đối địch chúng ta cũng biết hợp tác cùng Liên minh người tu chân lợi ích không được nhiêu, cho nên hắn đã nhận định chúng ta rồi."

Trong phòng nghị sự trầm mặc một hồi.

Nhưng rất nhanh liền có người mở miệng: "Tuy Ưng Vương là đang bỏ đá xuống giếng, nhưng loại hành vi này của hắn trái lại làm cho chúng ta yên tâm."

"Đừng để ý nhiều như vậy, thời kỳ đặc biệt nên dùng thủ đoạn đặc biệt."

"Không để bọn người Ưng Vương xung phong cũng tốt, như vậy ngược lại tiền bề che dấu bọn hắn. Chỉ cần chúng ta bố trí thoả đáng, cho dù Ưng Vương chỉ mang đến năm trăm yêu quái, chúng ta cũng có thể khiến cho Liên minh người tu chân cảm thấy Ưng Vương mang đến năm vạn đại quân."

"Vậy cứ định như vậy đi. Chư vị, trận chiến ngày mai có thể sẽ liên quan đến sinh tử tồn vong của Trường Sinh tông chúng ta, xin mọi người hãy đồng tâm hiệp lực, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn."

"Trường Sinh tông tất thắng!"

"Tất thắng!"

"Tất thắng!"

Các trưởng lão cổ động cho nhau, tinh thần chiến đấu tăng lên đến tột cùng.

Ngày kế.

Sáng sớm.

Ánh mặt trời chiếu khắp nơi, vạn vật một mảnh bình yên.

Nhưng mà trên dưới Trường Sinh tông lại như lâm đại địch.

Bởi vì toàn bộ đệ tử Trường Sinh tông đều biết, hôm nay là đại kiếp nạn Trường Sinh tông.

Nếu không vượt qua được, tất cả đều sẽ hóa thành tro bụi.

Nhưng nếu có thể vượt qua, thì Trường Sinh tông vẫn còn có tương lai.

Trước sơn môn Trường Sinh tông, đại quân của Liên minh người tu chân dưới sự dẫn dắt của Nguyên Minh Chủ đã tập kết xong xuôi, có thể tiến công bất cứ lúc nào.

Nhưng Nguyên Minh Chủ không có hạ lệnh tiến công.

Hắn đang đợi.

"Dựa theo ước định vủa chúng ta và Đại Càn, chúng ta ở tiền phương, bọn hắn ở hậu phương, hai bên liên thủ công phá Trường Sinh tông." Nguyên Minh Chủ nói: "Trước tiên không vội, chúng ta cứ chờ quân đội Đại Càn ra tay trước."

"Minh chủ suy xét chu toàn."

"Bọn hắn sao còn chưa ra tay? Sắp đến thời gian ước định rồi."

Người này vừa mới dứt lời, liền nghe được một tiếng pháp nổ đinh tai nhức óc.

Ngay sau đó, một đám mây hình nấm đang từ từ xuất hiện ở trên bầu trời phía Trường Sinh tông.

Cùng lúc đó, còn có tiếng lửa đạn cùng tiếng hô giết ngập trời.

Người của Liên minh người tu chân đều mừng rỡ ra mặt.

Sắc mặt của đệ tử trong Trường Sinh tông thì trắng bệch.

Mà ở sau núi, Cổ Anh đang lớn tiếng chỉ huy quân đội mình tiên phong: "Các huynh đệ, hãy chĩa miệng pháo lên trời và nã pháo cho ta. Nào, bắn."

Oành!

Lại là một tiếng pháo đinh tai nhức óc.

Bất kỳ ai cũng không thể hoài nghi cường độ hoả lực tiến công lần này của quân đội Đại Càn.

"Giết."

Quân tiên phong phát ra một tiếng gào kinh thiên động địa.

Đó gọi là chuyên nghiệp.

Cổ Anh dẫn đầu đội tiên phong đang ra sức diễn kịch.

Mà Cơ Soái thì thống lĩnh đội quân lớn canh gác tứ phía, phòng ngừa bọn họ đánh trận giả bị người ta phát hiện.

Ngụy Quân lúc này đang ở bên cạnh Cơ Soái.

Hắn cảm khái nói: "Ta chỉ biết đại pháo vừa vang, hoàng kim vạn lượng, không ngờ rằng hoàng kim vạn lượng là đến như vậy."

Cơ Soái: "Đánh trận chính là đốt tiền, nhưng lần này tiền chúng ta đốt đều là tiền của Trường Sinh tông, sướng!"

Bên phía quân đội Đại Càn đều vui vẻ ra mặt.

Bọn họ cũng là lần đầu tiên đánh trận chiến giàu có như thế này.

Thoải mái!

Kỹ năng diễn xuất tinh tế của Đại Càn đã đánh lừa được tất cả mọi người ở Liên minh tu chân giả.

Chủ yếu vẫn là bọn hắn diễn kịch quá thật, khiến người của Liên minh tu chân giả không thể hoài nghi.

"Nếu như ta không nghe lầm thì đó là âm thanh của đại bác Thiên Nguyên."

"Quả thật là đại bác Thiên Nguyên."

"Không nghĩ tới lần này Cơ Trường Không lại chịu chơi như vậy. Trước kia ta còn tưởng rằng Cơ Trường Không nhất định sẽ xuất công không xuất lực, để cho Liên minh tu chân giả chúng ta đi chém giết làm tiêu hao chủ lực của Sinh tông."

"Xem ra Đại Càn thật sự coi Trường Sinh tông là kẻ địch, cho nên không tiếc hạ vốn liếng cũng phải tiêu diệt Trường Sinh tông. Đại bác Thiên Nguyên mỗi một pháo cũng phải tiêu hao tài nguyên khổng lồ, Đại Càn lần này cũng là không tiếc bất cứ giá nào!"

Bình Luận (0)
Comment