Nội tình của Trường Sinh tông (2)
Tất cả mọi người trong Liên minh tu chân giả đều bị thành ý của Đại Càn làm cảm động…
Bọn hắn hoàn toàn không ngờ, lần này Đại Càn thật sự bỏ ra vốn liếng khủng như thế, nhưng mà tiền vốn này không phải do Đại Càn bỏ, tất cả đều là Trường Sinh tông tài trợ.
Bọn hắn nghe tiếng pháo truyền đến từ phía sau núi cảm thấy thật an tâm, mà người của Trường Sinh tông thấy tiếng pháo truyền đến lại là buồn vui lẫn lộn.
Trần Già cưỡng ép ngồi dậy từ trên giường bệnh, muốn đồng cam cộng khổ với mọi người trong Trường Sinh tông.
Nghe phía sau núi truyền đến tiếng pháo, Trần Già nghiến chặt răng, cảm nhận được nỗi khuất nhục to lớn: "Đại Càn bắn pháo đều là tiền của chúng ta a!"
Vân Trưởng lão an ủi: "Của đi thay người. Hiện tại đại địch trước mắt, nếu có thể tốn chút tiền liền giải quyết được vấn đề, chúng ta liền không cần phải do dự."
Trần Già ngửa mặt lên trời thở dài: "Vân Trưởng lão ngươi không cần an ủi ta, ta biết nặng nhẹ, ta chỉ là không cam lòng."
"Hiện tại không cam lòng, vậy thì sau này hãy đoạt trở về." Cổ Tinh Văn trầm giọng nói: "Bất luận như thế nào, Đại Càn vẫn giữ lời hữa. Tuy bọn họ đánh trận là đốt tiền của chúng ta, nhưng mà bọn họ cũng không có đánh thật, điều này làm cho chúng ta có thể tập trung toàn bộ tinh lực đi ứng phó với đợt tiến công trước sơn môn."
Trần Già vẫn không cam lòng: "Đây gọi là gì? Chúng ta tự tiêu tiền của mình rồi lại xin người khác đánh mình."
Ưng Vương lúc này đã đi tới Trường Sinh tông, hắn tán thưởng nhìn thoáng qua Trần Già, khen ngợi: "Tên này giống như ta, đều có cốt khí và nhuệ khí."
Trần Già: "..."
Những người khác trong Trường Sinh tông: "..."
Ưng Vương tuy mạnh mẽ, nhưng mà trong cảm nhận của bọn hắn suy cho cùng vẫn là một con súc sinh nứt ra từ trứng.
Hắn khen ứng cử viên của Trường Sinh tông giống hắn, nhưng trong cảm nhận của đám người Trường Sinh tông lại không giống như đang khen.
Nhưng vì đại cục, bọn hắn nhịn.
Vân Trưởng lão thậm chí còn cười xoà nói: "Ưng Vương, phía bên Đại Càn chúng ta đã thu phục, bên Liên minh tu chân giả đành phải nhờ Ưng Vương ra sức hơn rồi."
Ưng Vương sảng khoái đồng ý: "Không thành vấn đề. Nhưng Trường Sinh tông các ngươi cũng đừng nên trông cậy vào năm trăm thuộc hạ mà bổn vương mang đến rồi cho rằng bổn vương có thể ngăn cơn sóng dữ. Nếu Trường Sinh tông các ngươi không đủ cứng rắn, thì hôm nay Thiên Vương lão tử đến đây cũng không thể nào cứu được Trường Sinh tông các ngươi đâu."
"Ưng Vương cứ yên tâm đi, chúng ta không thể nào lấy vận mệnh của Trường Sinh tông ra nói đùa được."
"Vậy là tốt rồi, bổn vương vẫn là khá tin tưởng Trường Sinh tông các ngươi. Dù sao nói về truyền thừa lâu đời, Trường Sinh tông các ngươi ở giới tu hành coi như là số một số hai, bổn vương cũng không tin các ngươi không có nội tình gì."
Đệ tử Trường Sinh tông không giỏi về chém giết, nhưng mà mỗi người đều rất có khả năng sống sót.
Đương nhiên, sống trong này là chỉ tuổi thọ tự nhiên lâu dài.
Điều bất trắc không được tính trong đó.
Có Quốc sư và Trần Trường Sinh làm chứng.
Ưng Vương cũng không biết chân tướng Trần Trường Sinh tử vong, nhưng hắn cũng có hiểu biết nhất định về Trường Sinh tông.
Thực lực không bằng Liên minh tu chân giả là chắc chắn.
Nhưng mà nếu ngay cả lần công kích này của Liên minh tu chân giả cũng không chống đỡ được, vậy thì không khoa học.
Cho nên hắn đã cược.
Mà ở trước sơn môn Trường Sinh tông, những đại tu hành giả khác của Liên minh tu chân giả cũng tập trung toàn bộ ánh mắt ở trên người Nguyên Minh Chủ.
"Minh chủ, bên Đại Càn cũng đã bắt đầu ra tay, chúng ta cũng bắt đầu đi."
"Đúng vậy, minh chủ, nếu chúng ta không ra tay, chỉ e Đại Càn bên kia sẽ kháng nghị ngay."
Nguyên Minh Chủ: "..."
Hắn là muốn bẫy nhà mình một phen, nhưng mà cũng không muốn để mình dâng đầu người như vậy.
Nhưng mà không thể ngăn được.
Vậy hắn có thể làm gì đây?
Hắn chỉ có thể "nhịn đau" hạ lệnh: "Được! Động thủ, chúng ta không thể để cho Đại Càn chiếm mọi vinh quang được, cười nhạo Liên minh tu chân giả chúng ta không thể đánh trận trực diện."
"Động thủ."
"Giết."
"Tất thắng!"
Nguyên Minh Chủ vừa dứt lời, tiếng hô giết bên phía Liên minh tu chân giả lập tức vang lên.
Ngay sau đó, đủ loại công kích sặc sỡ nhưng uy lực cũng rất to lớn liền rơi xuống trên sơn môn của Trường Sinh tông.
Đương nhiên, hộ sơn đại trận của Trường Sinh tông đã mở ra.
Đợt công kích này cũng không gây ra thương vong gì cho Trường Sinh tông.
Đây hoàn toàn là chuyện nằm trong dự liệu của Liên minh tu chân giả.
Nguyên Minh Chủ cười to một tiếng, đi đầu đánh một trận đầu.
"Bổn tọa ngược lại muốn xem Trường Sinh tông có thể chống đỡ tới khi nào?"
Nguyên Minh Chủ đánh ra một quyền, trước người lập tức xuất hiện hố đen, ánh sáng tàn lụi, hơi thở tử vong như hình với bóng.
Một quyền này cuối cùng đã rơi xuống trên hộ sơn đại trận của Trường Sinh tông, khiến cho cả sơn môn của Trường Sinh tông đều lung lay.
Mắt thường có thể thấy sắc mặt của những trưởng lão bên trong Trường Sinh tông cũng trắng bệch.
Cổ Nguyệt đứng phía sau Nguyên Minh Chủ sáng rực mắt lên, ánh mắt nhìn về phía Nguyên Minh Chủ bỗng nhiên tràn ngập chiến ý.
Hắn cảm nhận được, Nguyên Minh Chủ lúc này đã sắp đến cảnh giới thần và gần như là ngang bằng với trình độ của hắn, hơn nữa chiến lực dường như vẫn đang che dấu gì đó.
Nếu như toàn lực bùng nổ, Nguyên Minh Chủ có lẽ có thực lực chiến với hắn một trận.