Thần Hậu (3)
Trong lòng Nguyên Minh Chủ và những người tu hành khác nhất tề trầm xuống.
Bọn họ lập tức liền nhớ lại trước đó.
Sau khi bọn họ xông vào, đệ tử Trường Sinh tông lập tức nghênh chiến.
Cái này quả thật rất không bình thường.
Bởi vì nơi này dù sao cũng là sân nhà của Trường Sinh tông.
Mặc dù hộ sơn đại trận bị phá, Trường Sinh tông cũng có thể có những cách khác nghênh địch.
Đấu tranh trực diện nên là thủ đoạn cuối cùng.
Nhưng mà Trường Sinh tông lại không hề dùng phương thức nào khác, mau chóng tiến thẳng vào gia đoạn đánh trực diện.
Lúc ấy bọn họ không có nghĩ nhiều, hiện tại nghĩ lại, kể từ khi đó, bọn họ đã rơi vào cạm bẫy do Trường Sinh tông bố trí rồi.
Vừa rồi lời của Cổ Tinh Văn có lẽ đều là sự thật.
Cổ Tinh Văn biết bọn họ đều đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, tiếp tục nói: "Đệ tử Trường Sinh tông chúng ta chết càng nhiều, Thần Hậu ra tay sẽ càng thêm ác liệt. Thậm chí đến cuối cùng, nếu các ngươi thật sự có thể huỷ diệt Trường Sinh tông, Thần Hậu cũng lấy cái giá Trường Sinh tông bị diệt hoàn toàn hạ giới báo thù cho chúng ta. Mưu kế cũng coi như quá thông minh, Nguyên Minh Chủ, điểm này có nằm trong khống chế của các ngươi hay không?"
Lần này đến phiên Cổ Tinh Văn ngửa mặt lên trời cười to, cực kỳ hả giận.
Sắc mặt Nguyên Minh Chủ sa sầm, thật lâu cũng không nói gì.
Người của Liên minh tu chân giả cũng đều duy trì trầm mặc.
Sự việc giống như rơi vào một cục diện bế tắc.
Trường Sinh tông quả thật không phải đối thủ của Liên minh tu chân giả.
Nhưng mà Liên minh tu chân giả tiếp tục chém giết, cũng rất có thể sẽ chôn theo Trường Sinh tông.
Giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm.
Trận chiến như vậy, Liên minh tu chân giả không có ai dám đánh.
Nhưng mà, cứ rút lui như vậy bọn họ cũng không cam lòng.
Thật lâu sau sau, Huyễn Nguyệt mới mở miệng hỏi: "Ta nhớ tổ sư sáng phái của Trường Sinh tông là Trường Sinh Thiên Quân, Thần Hậu có liên quan đến Trường Sinh tông từ lúc nào vậy?"
Như hai đại lão thống trị ở thượng giới Thần Hậu, Thần Quân, truyền thuyết ở nhân gian cũng đã không thể khảo chứng.
Bọn họ căn bản là không biết lai lịch của Thần Hậu.
Nếu Liên minh tu chân giả biết chỗ dựa vững chắc của Trường Sinh tông là Thần Hậu, thì trận chiến hôm nay căn bản cũng sẽ không phát sinh.
Hơn nữa kể cả Huyễn Nguyệt và những người tu hành khác trong Liên minh tu chân giả cũng có chút không rõ.
Cổ Nguyệt hỏi: "Nếu Thần Hậu đang bảo kê Trường Sinh tông thì cứ nói thẳng ra là được rồi, vì sao đến lúc này mới nói? Nếu các ngươi sớm công khai, căn bản sẽ không có thương vong."
Trường Sinh tông có bệnh à? Cứ thích giấu giấu diếm diếm, tự đặt mình vào trong hiểm cảnh?
Cái này chắc chắn có nội tình.
Bọn họ đều có thể nghĩ đến, cho nên tuy bọn họ có hơi kiêng kị Thần Hậu. Nhưng mà giờ phút này Liên minh tu chân giả vẫn không quyết định dừng tay.
Bởi vì nó không có nghĩa gì.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Cổ Tinh Văn.
Đáp án Cổ Tinh Văn đưa ra khiến cho bọn họ cảm thấy ngoài dự liệu, nhưng lại cũng trong dự đoán.
"Thần Hậu không cho phép Trường Sinh tông chúng ta nói ra, trừ phi chúng ta đến bước ngoặt sinh tử tồn vong."
"Vì sao?" Huyễn Nguyệt không hiểu.
Không chỉ mình Huyễn Nguyệt không hiểu, đệ tử Trường Sinh tông cũng khong hiểu.
Chuyện Thần Hậu là chỗ dựa vững chắc của Trường Sinh tông, đệ tử bình thường của Trường Sinh tông cũng hoàn toàn không biết.
Bao gồm cả Trần Già sắp giữ chức người kế vị tông chủ của Trường Sinh tông cũng không biết.
Người biết được cũng chỉ giới hạn trong một vài cấp cao của Trường Sinh tông.
Đây là một bí mật.
Hôm nay, bí mật này mới được công khai.
Nhưng Cổ Tinh Văn cũng không có công khai nguyên nhân của bí mật này.
"Đây là yêu cầu của Thần Hậu, chúng ta chỉ có thể nghe theo. Về phần nguyên nhân cụ thể thì phải đi hỏi Thần Hậu."
Nghe thấy Cổ Tinh Văn nói như vậy, người tu hành của Liên minh tu chân giả và đệ tử Trường Sinh tông đều không chấp nhận nổi.
Nhưng Cổ Tinh Văn nói hiển nhiên là sự thật.
Phía sau núi.
Mấy người Ngụy Quân và Cơ Soái cũng đang chú ý dồng thái ở trong Trường Sinh tông.
Cơ Soái có nội ứng ở nội bộ Liên minh tu chân giả, có thể kịp thời cung cấp tin tức cho bọn hắn.
Chỗ Ngụy Quân cũng có Cổ Nguyệt và Thượng Quan Uyển Nhi làm nội ứng, phát trực tiếp ngay hiện trường.
Cho nên bọn họ cũng nghe được lời của Cổ Tinh Văn.
Ma Quân nghi hoặc hỏi: "Nữ nhân xấu xa kia làm thần làm bí kia để làm chi?"
Cơ Soái lắc đầu nói: "Chênh lệch trình độ quá lớn, không biết đường nào mà lần."
"Không có gì gì là khó đoán cả." Ngụy Quân bình tĩnh mở miệng: "Đông Thi bắt chước* mà thôi."
(*Đông Thi bắt chước Tây Thi chau mày nhưng lại càng xấu xí hơn)
"Đông Thi bắt chước?" Ma Quân nghi hoặc nhìn về phía Ngụy Quân.
"Đông Thi là ai?"
Lần này là Cơ Soái nghi hoặc.
Ngụy Quân: "..."
Hắn nếu giải thích Đông Thi là ai, thì còn phải giải thích Tây Thi là ai.
Ngụy Quân lựa chọn từ bỏ, nói thẳng: "Đông Thi là một người đàn bà xấu xí, không quan trọng, quan trọng là ta đã đoán ra nguyên nhân Thần Hậu làm như vậy."
"Là gì?"
"Có một vài sự tồn tại vĩ đại, bọn họ không thể biết, không thể tìm, thiên hạ nơi nơi lưu truyền truyền thuyết về bọn họ. Nhưng mà không ai biết hiểu quá khứ của bọn họ, cho nên cũng không ai biết nhược điểm của bọn họ."
Ở phương diện này, Đạo Tổ đã làm tốt hơn Thiên Đế.
Ngay cả Thiên Đế cuối cùng cũng không rõ chân thân của Đạo Tổ là gì.