Nhân danh của cha, cúng tế phong thần (2)
"Quan hệ giữa Huyễn Nguyệt và Nguyên Minh Chủ nhất định rất vững chắc, vậy Huyễn Nguyệt thật sự sẽ nhằm vào Nguyên Minh Chủ sao? Ngay cả Nguyên Minh Chủ gần như trong tình huống kẻ địch tứ phía, Huyễn Nguyệt cũng đứng về phía Nguyên Minh Chủ. Cảnh ngộ của Nguyên Minh Chủ hiện tại còn lâu mới gian nan như lúc đó. Huyễn Nguyệt cứ thế mà phản bội sao?
"Ta vẫn giữ nguyên ý kiến về việc này."
Bạch Khuynh Tâm nói đến đây, thái độ của nàng đã rất rõ ràng.
Ngụy Quân trầm ngâm một lát, chậm rãi gật đầu: "Ta tán thành với quan điểm của Khuynh Tâm."
Nếu là như thế thì Nguyên Minh Chủ vốn không bị ảnh hưởng bởi Thái Hư Huyễn Cảnh.
Vậy chuyện này ngay từ đầu đã có vấn đề.
Ma Quân không hiểu: "Nếu là thế, vậy vì sao Nguyên Minh Chủ phải làm như vậy? Hắn hao tâm tổn sức như thế là vì kể câu chuyện này? Có ý nghĩa gì chứ?"
"Cái này phải xem trước đó Nguyên Minh Chủ có biết nội tình chân chính của Trường Sinh tông hay không." Ngụy Quân nói: "Nếu như Nguyên Minh Chủ biết nội tình chính xác của Trường Sinh tông, xác suất cao là hôm nay hắn ta cố tình hành động, ngay cả ta cũng bị hắn lợi dụng."
Nếu Nguyên Minh Chủ thật sự có thù oán với thần hậu, mà Trường Sinh tông lại là hậu hoa viên của thần hậu, thì cho dù Ngụy Quân không đưa ra yêu cầu đối phó với Trường Sinh tông, Nguyên Minh Chủ cũng sẽ làm.
Khác biệt chỉ là vấn đề thời gian, và còn thiên thời địa lợi.
Nhưng Ngụy Quân quả thật không để ý việc này lắm.
Hắn càng để ý kết quả hơn.
Theo Ngụy Quân, quá trình như thế nào không quá quan trọng.
Chư thiên vạn giới đều là một thế giới phát triển hướng tới kết quả.
Chỉ cần kết quả có lợi với hắn thì hắn căn bản không để tâm mình có phải đang bị lợi dụng hay không.
Đạo tâm của Thiên Đế gần như không có kẽ hở, hơn nữa tầm nhìn rất cởi mở, tâm thái cực kỳ tốt.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng giúp hắn đạt được thành công.
Ngược lại là một số người bình thường thì càng thích rối rắm một vài vấn đề râu ria, do đó bỏ lỡ mất thu hoạch chân chính.
Bạch Khuynh Tâm bỗng nhiên mở miệng: "Thật ra muốn biết chân tướng thì vẫn còn cơ hội, các ngươi muốn xem tiếp không?"
Trong lòng Ngụy Quân khẽ động.
Hắn đã rõ ý của Bạch Khuynh Tâm.
"Lại khởi động Thái Hư Huyễn Cảnh một lần nữa à?"
Bạch Khuynh Tâm mỉm cười gật đầu: "Ngươi quả là hiểu ta."
Ngụy lang chính là Ngụy lang.
Luôn tâm linh tương thông với ta.
Cơ Soái nghi hoặc hỏi: "Nếu Nguyên Minh Chủ thật sự đã bố trí hậu chiêu trong Thái Hư Huyễn Cảnh giống như chúng ta dự đoán, vậy khởi động Thái Hư Huyễn Cảnh thêm một lần nữa thì có ích gì?"
"Vấn đề này có thể giải quyết, các ngươi muốn biết chân tướng của câu chuyện này không?"
"Đương nhiên."
"Được, vậy giao cho ta."
Ngụy Quân biết Bạch Khuynh Tâm quyết định tự mình ra tay.
Ở phương diện luyện khí, Bạch Khuynh Tâm đã thức tỉnh nhân cách chuyên biệt. Đối với thế giới này mà nói thì trình độ luyện khí của nàng quả cực kỳ ưu việt.
Nhất Hiệt Thư chính là tác phẩm của Bạch Khuynh Tâm.
Tuy nhiên còn năng lực tiến công, nhưng mà hiệu quả thực tế đã có thể so với thần khí, thậm chí có thể nói là đã vượt qua thần khí.
Thái Hư Huyễn Cảnh tuy lợi hại, nhưng mà Bạch Khuynh Tâm cũng không phải muốn phá hủy hay là đối phó với Thái Hư Huyễn Cảnh, nàng chỉ cần quyền khống chế trong một đoạn thời gian. Cái này đối với Bạch Khuynh Tâm mà nói cũng không khó.
Cùng lắm chỉ là thủ đoạn của hacker mà thôi.
Về phần Nguyên Minh Chủ có thể có bố trí đường lui?
Vậy thì càng đơn giản.
Đương nhiên, đơn giản là so với Bạch Khuynh Tâm.
Còn đối với bất kỳ ai trên thế giới này thì việc này rất không đơn giản.
Đáng tiếc, Bạch Khuynh Tâm là hacker.
Này quả thật quá ức hiếp người rồi.
Sau khi Ngụy Quân nhìn thấy cách làm của Bạch Khuynh Tâm, hắn lại càng thêm cảm khái sâu sắc:
Thật sự quá ức hiếp người ta.
Trên bản chất mà nói, hộ sơn đại trận cũng là một loại thủ pháp luyện khí.
Cho nên là một đại sư luyện khí, thế mà cả chẳng đường đi của Bạch Khuynh Tâm như bước trên đất bằng.
Giống như đường về nhà mình.
Nếu những người tu hành của Liên minh tu chân giả nhìn thấy Bạch Khuynh Tâm phá giải hộ sơn đại trận dễ dàng như thế, nhất định sẽ ôm đầu khóc rống.
Bạch Khuynh Tâm đã mò được đến bên người Huyễn Nguyệt một cách ngon ơ.
Lúc này cái không thiếu nhất trong Trường Sinh tông chính là người.
Đột nhiên xuất hiện một người cũng không làm cho bất kỳ ai cảnh giác.
Mà sau khi Bạch Khuynh Tâm thức tỉnh nhân cách ẩn vài lần, thực lực sớm đã tăng lên vùn vụt.
Cho dù là quyết đấu chính diện, chưa hẳn nàng đã thua Huyễn Nguyệt.
Huống chi trước đó vì điều khiển Thái Hư Huyễn Cảnh, Huyễn Nguyệt đã dùng hết toàn bộ pháp lực của mình. Tuy nàng đã kịp thời nuốt đan dược hồi máu, nhưng mà lúc này vẫn còn đang trong quá trình khôi phục.
Điểm này không thể lừa người.
Cho nên hiện tại Huyễn Nguyệt quả thật đang trong gia đoạn suy yếu.
Cho nên… Bạch Khuynh Tâm đã dễ dàng khống chế được Huyễn Nguyệt, lấy được quyền khống chế Thái Hư Huyễn Cảnh, sau đó lại âm thầm lặng lẽ ra tay với Nguyên Minh Chủ.
Toàn bộ quá trình đều nước chảy mây trôi, vô cùng tự nhiên. Ngụy Quân xem xong toàn bộ quá trình chỉ cảm thấy là lẽ đương nhiên, vốn nên như thế.
Nhưng sự thật không nên là như thế.
Quá trình này vốn không nên đơn giản như vậy.
Nhưng sự thật chính là như thế đơn giản.