Nhân danh của cha, cúng tế phong thần (3)
Xem xong phần biểu diễn của Bạch Khuynh Tâm, Ngụy Quân hoàn toàn ý thức được một chuyện:
Hắn và lão sư của hắn quả thật chỉ có thể làm đạo diễn sau hậu trường, tuyệt đối không thể đích thân ra trận.
Nếu không, thật sự không thể chơi tiếp.
Nguyên Minh Chủ một đời kiêu hùng, gần như đã đi lên đỉnh cao của thế giới này.
Nhưng mà đối mặt với sự ưu việt của Bạch Khuynh Tâm cũng không hề có chút sức lực chống trả.
Mà Thiên Đế và Đạo Tổ sẽ chỉ càng trâu bò hơn Ẩn Bí Chi Chủ.
Nếu Ngụy Quân ra tay, kết quả sẽ ít hồi hộp hơn Bạch Khuynh Tâm ra tay.
Như thế người khác quả thật cũng không dám chơi.
Trên thực tế nếu như dựa vào tiêu chuẩn này, Bạch Khuynh Tâm cũng đang làm bừa.
Nhưng Ngụy Quân đã mở một cánh cửa sau cho Bạch Khuynh Tâm.
Cứ làm lần gian lận này trước.
Cứ xem xong câu chuyện của Nguyên Minh Chủ rồi nói sau.
Lúc này ngoại trừ Ngụy Quân thì không còn ai phản ứng nữa.
Kể cả Nguyên Minh Chủ.
Hắn chỉ đang nghĩ rằng mình đang ở hiện thực.
Thái Hư Huyễn Cảnh cũng hoàn toàn mô phỏng theo hoàn cảnh hiện thực.
Cho nên tuyến thời gian của Nguyên Minh Chủ, cũng chính là lúc hắn tiết lộ nhị đại yêu sư đã thành công phi thăng thượng giới, trở thành thần hậu của hôm nay.
Người tu hành của Liên minh tu chân giả và đệ tử Trường Sinh tông đều bị sốc bởi tin này.
Người duy nhất không bị kinh sợ chính là bà lão kia.
Xem xong câu chuyện do Nguyên Minh Chủ kể, bà lão giận quá hoá cười: "Họ Đinh kia, ngươi đúng là có thể đổi trắng thay đen. Nếu không phải chuyện năm đó ta đều tự mình trải qua, ngay cả ta thiếu chút nữa đã tin ngươi rồi."
Đối mặt với lời mỉa mai của bà lão, nét mặt của Nguyên Minh Chủ vẫn lạnh nhạt: "Lời của Bổn tọa vốn là thật. Tiện tỳ ngươi còn muốn nghi ngờ bổn tọa?"
Sau khi thừa nhận mình là minh chủ đời đầu của Liên minh tu chân giả, khí thế Nguyên Minh Chủ vốn rất mạnh lại càng tiến thêm một bước.
Đối mặt với bà lão từng là chân thần, giờ phút này Nguyên Minh Chủ cũng chẳng thèm ngó tới.
Dùng lời nói của hắn, rằng bà lão cũng lắm chỉ từng là nô tỳ hầu hạ hắn mà thôi.
Nguyên Minh Chủ cười khẩy: "Nếu dựa theo địa vị, loại này tiện tỳ như ngươi căn bản không xứng nói chuyện ở trước mặt ta."
Đôi mắt Bà lão mắt lộ vẻ tàn nhẫn, sát ý lóe ra: "Tiểu thư nói rất đúng, ngươi thật sự đáng chết. Chỉ là đáng tiếc, năm đó tiểu thư không thể hoàn toàn giết chết ngươi, thế mà lại để cho ngươi cơ hội tiếp tục làm mưa làm gió."
"Cũng cho bổn tọa cơ hội báo thù."
"Báo thù? Ngươi còn mặt mũi nào tìm tiểu thư báo thù sao? Vốn chính là ngươi có lỗi với tiểu thư, năm đó những chuyện ngươi làm thần tiên cũng phẫn nộ, người người đều muốn giết."
"Ta có lỗi với nàng? Tiện tỳ, ngươi biết cái rắm." Nguyên Minh Chủ lạnh lùng nói: "Ngươi căn bản chính là đồ vô dụng bị nàng ta làm mờ mắt, tự cho là biết được chân tướng, thật ra cũng chỉ là một kẻ mù loà mà thôi."
Ngụy Quân bật cười.
Quả nhiên.
Một câu chuyện phiên bản hoàn toàn mới lại đến.
Nguyên Minh Chủ bị lười chửi rủa của bà lão gợi lại quá khứ.
Uy lực của Thái Hư Huyễn Cảnh do Bạch Khuynh Tâm điều khiển đã vượt xa lúc Huyễn Nguyệt điều khiển.
Nguyên Minh Chủ đã trúng chiêu.
Vì thế, thế nhân lại nhìn thấy một phiên bản khác của câu chuyện:
Thật lâu thật lâu trước kia, xác thực có hai huynh đệ cùng nhau lớn lên từ nhỏ.
Ca ca lớn tuổi quả thật tính tình đôn hậu, làm người độ lượng, là một lãnh tụ rất tốt.
Cũng sớm đã được lập làm Thái tử, là người kế vị của đế quốc.
Mà đệ đệ tuổi nhỏ hơn mọt chút thiên phú cực tốt, trưởng thành cũng vô cùng tuấn lãng, rất được nữ hài tử yêu thích.
Những điều này cũng chẳng khác gì so với phiên bản cũ trước đó.
Nhưng mà, câu chuyện tiếp theo đã bắt đầu đi theo một quỹ đạo khác.
Ca ca đã kế thừa đế quốc, trở thành Hoàng đế tôn quý nhất thiên hạ.
Mà đệ đệ rất không cam lòng.
Đệ đệ kiêu ngạo cố chấp, không muốn cả đời đều khúm núm sống ở dưới bóng của người khác.
Hắn cũng muốn xưng vương làm tổ, hùng bá thiên hạ.
Nhưng đệ đệ biết, ở hoàng triều, hắn sẽ không có cơ hội.
Cho nên, hắn tỉ mỉ lập ra một kế hoạch.
Trong một lần "vô tình" anh hùng cứu mỹ nhân, hắn cứu được một cô nương xinh đẹp.
Anh hùng cứu mỹ nhân luôn luôn là một khởi đầu lãng mạn.
Đương nhiên, đệ đệ và này cô nương đã ở bên nhau.
Mà sau khi bọn họ chính thức xác định quan hệ, cô nương nói cho đệ đệ thân phận của mình —— thì ra nàng là con gái của yêu sư.
Ngụy Quân xem đến đây liền thở phào nhẹ nhõm cho Hồ Vương.
Cũng may, xem ra Hồ Vương không cần tự sát vì nhục nhã nữa.
Huyết mạch yêu sư vẫn là huyết mạch yêu sư trong truyền thuyết.
Quả nhiên.
Sau khi biết được thân phận của người yêu, đệ đệ nói với nàng rằng tình yêu của hắn dành cho nàng đến chết cũng không đổi, vượt qua cả chủng tộc.
Bất cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản hắn yêu nàng.
Cô nương cảm động, liền giới thiệu hắn cho phụ thân của mình.
Nhị đại yêu sư đối với con rể được hời này cũng vô cùng hài lòng, rất chủ động gả con gái của mình cho hắn.
Còn toàn lực ủng hộ hắn bắt đầu đổi sang một loại phương thức tu hành khác.
Vì giúp hắn không ngừng đột phá, nhị đại yêu sư không tiếc trả giá, cuối cùng thành công bồi dưỡng hắn thành người tu hành đứng đầu.
Cũng là dưới sự ủng hộ của nhị đại yêu sư, một tay hắn sáng lập nên Liên minh tu chân giả, trở thành đại nhân vật thiên hạ đều biết.