Nhân danh của cha, cúng tế phong thần (4)
Hắn lúc đó và người yêu vẫn vô cùng ân ái.
Mà kế hoạch của nhị đại yêu sư cũng vô cùng thành công.
Yêu sư thông qua việc nâng đỡ đệ đệ, khiến cho hai huynh đệ cốt nhục tướng tàn, Liên minh tu chân giả và hoàng triều cũng xung đột vũ trang.
Nhân loại lâm vào nội đấu.
Vì đi đến bước này, Yêu đình đã bỏ ra một cái giá khổng lồ.
Nhưng mà hết thảy đều đáng giá.
Nhị đại yêu sư cực kỳ hài lòng.
Tất cả đều ở kế hoạch của hắn bên trong.
Hơn nữa, kế hoạch của hắn sắp sửa nghênh đón thắng lợi cuối cùng.
Cuối cùng, hắn tu hành đến đỉnh phong, đã nhận ra được cơ hội phi thăng.
Nhị đại yêu sư nở nụ cười.
Lợn đã nuôi béo, nên thịt rồi.
Tuy là con rể của mình, nhưng nhân yêu thù đồ, nhị đại yêu sư đương nhiên không thể nào hiến dâng cho hắn mà không vụ lợi được.
Thứ hắn muốn chính là lúc đệ đệ đang ở thời kỳ đỉnh cao rồi giết chết đệ đệ.
Sau đó để cho nữ nhi của mình thay thế đối phương, trở thành người thống trị chân chính của Liên minh tu chân giả.
Từ nay về sau, Liên minh tu chân giả thật sự trở thành con rối của Yêu đình.
Bẫy lồng bẫy.
Thì ra lúc trước "Anh hùng cứu mỹ nhân" là hắn cố tình sắp đặt.
Nhưng cũng là yêu sư cố tình bày ra.
Chuyện tình của đệ đệ và người yêu, ngay từ đầu chính là một âm mưu.
Yêu sư đã sớm theo dõi đệ đệ.
Đệ đệ cũng đã sớm theo dõi yêu sư.
Vì thế, gió vàng sương ngọc vừa gặp nhau, hơn hẳn bao lần cõi nhân gian.
Những năm gần đây, con gái yêu sư sớm chiều ở chung bên cạnh đệ đệ đã sớm biết toàn bộ bí mật của hắn, tuyệt đối có thể sắm vai hắn, tiếp tục thống lĩnh Liên minh tu chân giả.
Mà giết chết đệ đệ, tu vi của yêu sư và nữ nhi cũng có thể tiến thêm một bước.
Thậm chí yêu sư cũng có hi vọng phi thăng.
Vì này kế hoạch cuối cùng này, yêu sư không tiếc vung dao mổ với đồng bào Yêu tộc, dâng nội đan của bọn chúng cho con rể được hời của mình.
Tất cả đều là vì cuối cùng thu gặt.
Nhưng cuối cùng —— mưu kế tưởng chừng như thông minh tuyệt đỉnh lại trở thành bùa đòi mạng.
Yêu sư đã tính sai một chuyện.
Sớm chiều ở chung nhiều năm, nữ nhi của hắn quả thật đã cực kỳ hiểu rõ người yêu của mình.
Nhưng mà đối với đệ đệ mà nói, cũng là hiệu quả như vậy.
Hắn cực kỳ hiểu rõ người yêu.
Cho nên hắn hoàn toàn có thể sắm vai người yêu mình giống như đúc.
Cho nên, khi "con gái của mình" cho mình một kích trí mạng sau lưng, ai có thể phòng bị trước được chứ?
Hắn tiên hạ thủ vi cường, giết chết nhị đại yêu sư, tắm máu thành thần, cách phi thăng chỉ kém một bước cuối cùng.
Đáng tiếc, thời điểm hắn đại công cáo thành cũng là lúc hắn thả lỏng cảnh giác.
Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.
Hắn sau lưng cho nhị đại yêu sư một đao.
Ngay khoảnh khắc sau khi hắn thành công liền thả lỏng cảnh giác, sau lưng hắn cũng bị xuyên vào một đao tiêu hồn.
Đến từ người yêu của hắn, nữ nhi của yêu sư.
Đệ đệ nhìn người yêu, chết không nhắm mắt.
"Ngươi vẫn luôn còn sống sao?"
Hắn không hiểu.
Nếu nàng xuất hiện sớm một chút, nhị đại yêu sư sẽ không phải chết.
Hắn tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.
Nhưng một câu của người yêu đã làm hắn hiểu tất cả: "Không giết phụ thân, ngươi không thể trở nên mạnh mẽ hơn, cũng không thể giúp ta phi thăng thành công. Là ngươi giết cha ta, ta là báo thù cho phụ thân."
Nói xong câu đó, hắn người yêu tiếp tục mặt không chút thay đổi thống đao.
Mỗi một đao đều lặp đi lặp lại một câu: "Là ngươi giết cha ta, ta là vì báo thù cho phụ thân."
Câu chuyện đến đây là kết thúc.
Bạch Khuynh Tâm buông Thái Hư Huyễn Cảnh xuống, lặng yên biến mất.
Mà Ngụy Quân lại cảm khái lần nữa: "Nữ nhân này quả thực có tư thái của thần hậu."
Nguyên Minh Chủ có tâm kế, có thủ đoạn, có quyết đoán, có thiên phú, cũng đủ tàn nhẫn.
Nhưng hắn thua không oan.
Bởi vì đối phương tàn nhẫn hơn.
Nhân danh của cha, cúng tế phong thần.
Đây là chuyện xưa của thần hậu.
Mấy người Ngụy Quân xem thể loại kịch này đều bị sốc bởi "lòng hiếu thảo" và sự tàn nhẫn của Thần Hậu.
Mà Nguyên Minh Chủ lại một lần nữa trở về hiện thực từ trong Thái Hư ảo cảnh, sắc mặt cũng đen thành đáy nồi.
"Huyễn Nguyệt, ngươi..."
Nguyên Minh Chủ bất luận thế nào cũng không ngờ, Huyễn Nguyệt thế mà lại đâm sau lưng hắn một đao.
Hơn nữa còn đâm rất mạnh, khiến cho hắn không thể nào biện bạch.
Huyễn Nguyệt cũng rất vô tội.
"Không phải ta."
Thực sự không phải nàng.
"Ta cũng không biết sao lại thế này…”
Huyễn Nguyệt giải thích, nhưng không ai tin cả.
Dù sao ngoại trừ nàng, mọi người cũng không nghĩ ra ai có thể dùng Thái Hư ảo cảnh thuần thục như vậy.
Về phần Huyễn Nguyệt vì sao lại ra tay với Nguyên Minh Chủ thì điều này rất đơn giản.
Ai mà không muốn biết chuyện xưa của Nguyên Minh Chủ chứ?
Lúc này Bạch Khuynh Tâm đã lặng lẽ rời đi.
Nàng không phất ống tay áo, nhưng mà nàng thật sự đã đại náo một trận.
Để cho mọi người xem được một màn kịch hay.
Câu chuyện của Nguyên Minh Chủ còn đặc sắc hơn những gì họ nghĩ nhiều.
Ngay cả ánh mắt của bà lão kia nhìn về phía Nguyên Minh Chủ cũng đã hoàn toàn khác so với trước đó.
Đây là phiên bản hoàn toàn mới mà bà ta chưa từng thấy.
Câu chuyện mà bà biết là Nguyên Minh Chủ phản bội tiểu thư của bà, giết chết nhạc phụ của hắn, cho nên tiểu thư mới giận dữ mà giết chết Nguyên Minh Chủ.