Hải Hậu (5)
Để cho công chúa Long tộc kết thành khế ước linh hồn đồng sinh cộng tử với Nhân tộc, chẳng khác nào để cho công chúa Long tộc đi chết trong vòng một trăm năm.
Mặc dù Triệu Vân có ân cứu mạng với công chúa Long tộc cũng còn lâu mới đủ để cho Long tộc trả cái giá to lớn như thế.
Bởi vì cách báo đáp ân cứu mạng có rất nhiều loại.
Mà số lượng Long tộc từ trước đến nay vẫn luôn thưa thớt.
Sở dĩ Triệu Vân có thể may mắn ký ước với công chúa Long tộc, chủ yếu vẫn là vì sau lưng nàng là Đại Càn.
Long cung cũng muốn giao hảo với Đại Càn, đây là truyền thống của bọn họ.
Nói rộng hơn, năm đó tổ long thiếu chút nữa đã bị Đạo Tổ hút khô, là Thiên Đế đã cứu tổ long. Cho nên ở phần lớn các nơi ở chư thiên vạn giới, Long tộc đều gìn giữ thân thiện với Nhân tộc.
Nói hẹp lại, trước kia lúc Thánh nhân còn sống đã từng đi đến Long cung làm khách một lần, cùng với Long vương của Long cung bàn một chút về "Nhân nghĩa lễ trí tín" của Nho gia. Long vương nghe Thánh nhân giảng thuật đạo lý Nho gia xong liền tâm phục khẩu phục. Kể từ đó ở thế giới này Long tộc và vương triều nhân gian cũng trở thành đồng minh thân thiết.
Loại quan hệ này vẫn luôn vững bền vô cùng.
Nhưng tuyệt đối không phải kiểu nhất thành bất biến*…
(*vừa hình thành là đã không thay đổi)
Sắc mặt Cơ Soái trầm trọng cũng nói rõ cho điểm này.
"Ta từng đến Long cung, cũng từng thảo luận kỹ càng với tử long, biết được một số tình hình ở Long cung. Ở trong Long cung, tuy lão long vương hiện tại thay quyền cho Thánh nhân năm đó, nhưng vẫn luôn duy trì thân mật với Đại Càn. Nhưng mà trong Long cung vẫn luôn có những âm thanh khác tồn tại.
"Không có nơi nào là thế ngoại đào nguyên, Long cung cũng như vậy. Lão long vương tuy thọ mệnh lâu dài, nhưng lão thật sự đã rất già rồi, tuổi thọ cũng sắp sửa cạn kiệt. Những năm này, cuộc tranh chấp giành lấy vị trí người kế nhiệm Long cung vẫn không ngừng.
"Ta đoán lần này chỉ sợ trong Long cung đã nổi lên tranh chấp, tử long đã bị cuốn vào nội đấu của Long tộc."
Nghe thấy Cơ Soái nói như vậy, những người khác cũng lần lượt biến sắc.
Long cung duy trì hiện trạng, đối với Đại Càn mà nói mới là tốt nhất.
Một khi xuất hiện biến hóa, Đại Càn có thể sẽ mất đi một đồng minh hùng mạnh.
Đây sẽ là đòn nặng nề mà Đại Càn không thể chịu đựng.
"Chúng ta không thể ngồi yên không quan tâm."
"Tử long sống chết chưa rõ, chúng ta đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn."
"Nếu để phe phản đối của Long cung thượng vị, Đại Càn chúng ta liền gặp nguy hiểm."
"Đạo lý này chúng ta đều rõ ràng, nhưng mà việc nội bộ của Long cung chúng ta không có lý do nhúng tay."
Một câu này đã đình chỉ mọi lời thảo luận.
Đúng vậy, cũng giống như Long tộc không thể nhúng tay vào nội chính của vương triều nhân tộc.
Tranh đấu giành quyền lực của Long cung, Nhân tộc cũng không có tư cách nhúng tay.
Thật sự mà nói, Đại Càn cũng chỉ có Triệu Vân có tư cách chen một tay.
Bởi vì nàng và tiểu công chúa Long cung là quan hệ khế ước, coi như là nửa người của Long cung.
Những người khác trong Đại Càn vốn không có tư cách này.
Hơn nữa, chuyện Cơ Soái càng lo lắng hơn là một chuyện khác.
"Lão long vương tuổi thọ cạn kiệt cũng không phải ngày một ngày hai. Từ năm mươi năm trước tuổi thọ của lão đã bắt đầu khô kiệt rồi, qua năm mươi năm nữa cũng chưa chắc sẽ chết. Vì sao Long cung sớm không nội đấu, muộn không nội đấu, lại cứ có tình bắt đầu nội đấu ngay bây giờ? Phía sau rốt cuộc có trá hay không?"
Thời gian trong mắt Long tộc không giống như thời gian ở trong mắt nhân tộc.
Tuổi thọ Long tộc dài đằng đẵng, trong mắt bọn họ còn còn lại thời gian một trăm năm, chẳng khác nào mình sắp phải chết.
Trăm năm trong mắt Long tộc, cơ bản cũng giống như một trăm ngày trong mắt nhân tộc.
Dựa theo thọ mệnh của bọn họ, thật ra loại này suy nghĩ này cũng không có vấn đề.
Đương nhiên, cũng không cần phải hâm mộ Long tộc.
Thân thể, thực lực và tuổi thọ của Long tộc siêu cường đã hạn chế năng lực sinh sản của bọn họ, dẫn đến số lượng chủng tộc vẫn luôn duy trì ở một mức độ rất ít.
Mà Nhân tộc tuy tuổi thọ rất ngắn, đồng đều mà nói thân thể thực lực cũng rất yếu, nhưng cũng không ngăn nổi năng lực sinh sản siêu mạnh của Nhân tộc, số lượng siêu nhiều.
Trong một trăm triệu người chỉ cần xuất hiện một cường giả, thực lực của cộng đồng có thể tăng lên một đoạn lớn.
Mà chư thiên vạn giới, Nhân tộc há chỉ có một trăm triệu người?
Cho nên thời gian dài đằng đằng trôi qua, Long tộc vẫn là một chủng tộc hùng mạnh như rất nhiều năm trước đây, vẫn có thể hô phong hoán vũ ở chư thiên vạn giới, phong quang một thời.
Mà Nhân tộc cũng đã từ một cộng đồng nhỏ yếu tiến hoá thành một trong những bá chủ của chư thiên vạn giới.
Cường tộc và bá chủ, cao thấp không nói cũng tự hiểu.
Cho dù là thực lực của Đại Càn bây giờ so với Long cung cũng chưa chắc sẽ thua, càng đừng nói Liên minh người tu chân cũng là Nhân tộc, Lục địa Tây cũng là Nhân tộc.
Lạc đề rồi, trở lại chuyện chính. Lo lắng của Cơ Soái, ai có mặt cũng đều hiểu cả.
Chỉ là có một số người không dám tin.
"Ai có thể thao túng trận nội đấu của Long cung? Điều đó không là không thể."
Ngụy Quân nhắc nhở: "Không có chuyện gì là không thể cả. Chưa kể, trước khi tiên đế gặp nạn, Long cung không phải cũng đã huỷ bỏ việc bảo vệ lão ta sao?"