Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1208 - Chương 1208. Hải Hậu (4)

Chương 1208. Hải Hậu (4) Chương 1208. Hải Hậu (4)

Hải Hậu (4)

Mà một khi trở thành một thành viên trong triều đình Đại Càn, phần vận may đến từ triều đình vẫn sẽ đi theo hắn.

Ở địa phận của Đại Càn, một Đại tướng quân muốn mất tích là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Vẻ mặt Thượng Quan Thừa tướng nghiêm trọng mở miệng: "Đúng, Đại tướng quân mất tích vốn là chuyện tuyệt đối không có khả năng. Nhưng mà cấp báo từ Giang Nam Đạo không thể nào là giả được, hơn nữa chúng ta đến nay cũng chưa có liên lạc được với Triệu tướng quân."

Ngụy Quân phỏng đoán: "Có lẽ nào Triệu tướng quân chỉ là lạc đường thôi không?"

Không có ai thấy buồn cười về phỏng đoán của Ngụy Quân.

Nếu như là Đại tướng quân khác, đương nhiên sẽ không thể xảy ra loại chuyện này.

Nhưng nếu như chuyện này xảy ra trên người Triệu Vân, thì mọi người đều cảm thấy hợp tình hợp lý.

Dù sao mù đường chính là biểu tượng của Triệu Vân.

Chỉ là, Cơ Soái lắc đầu.

"Nếu chỉ là lạc đường, Tử Long sẽ không có chuyện không trả lời truyền tin của ta được. Ta không thể liên lạc được với cô ấy, chỉ có thể nói rõ một điều —— cô ấy đã không còn ở Đại Càn nữa."

Thượng Quan Thừa tướng bổ sung: "Dựa theo luật của Đại Càn, là Đại tướng quân của Đại Càn, khi không có chiếu chỉ thì không thể tự tiện rời khỏi địa phận của mình."

Đây là điều rất bình thường.

Triệu Vân là Đại tướng quân của khu vực Giang Nam, quyền cao chức trọng, là tướng soái uy danh hiển hách. Song song với tiền đồ vô hạn đó, nàng cũng phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ khu vực Giang Nam bình an.

Thế giới này chưa lúc nào là an toàn.

Cho nên rất cần những cường giả đỉnh cao như nàng đến bảo vệ bình an một phương.

Nếu như người thủ hộ như vậy tuỳ ý biến mất, vậy bách tính thuộc phạm vi cai trị của nàng còn có cảm giác an toàn nữa sao?

"Bên phía Giang Nam còn có gì cần báo cáo nữa không?" Ngụy Quân hỏi.

Hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Triệu Vân có thể đã thực sự gặp nạn.

Bằng không sẽ không đời nào biến mất một cách im hơi lặng tiếng như vậy được.

Khoảng thời gian gần đây, Đại Càn trôi qua quá thuận lợi.

Thế cho nên rất nhiều người đã vội quên, hiện tại đang ở trong thời chiến.

Ở tiền tuyến, quân đội Đại Càn còn đang giao chiến với quân đội Lục địa Tây.

Xung đột giữa Liên minh người tu chân và Đại Càn, nếu không phải Ngụy Quân nhanh trí chiêu an Nguyên Minh Chủ, hiện tại nói không chừng cũng đã xảy ra xung đột thậm chí là giao tranh rồi.

Thế cục hiện tại còn cách xa hai chữ an toàn lắm.

Nếu như Đại Càn xảy ra chuyện gì, thì ở trong hoàn cảnh này vốn cũng rất bình thường.

Đúng lúc này, Lục Khiêm từ ngoài đi vào, sắc mặt cũng vô cùng trầm trọng.

"Sau khi biết tin về Triệu tướng quân, ta đã cho toàn bộ mật thám của Ty an toàn khu vực Giang Nam hành động, bọn họ đã báo cáo không ít tin tức hữu dụng." Lục Khiêm nói.

An toàn ti gần như là được cải tổ từ Giám sát, năng lực tình báo bậc nhất Đại Càn.

Thấy Lục Khiêm đi đến, tất cả mọi người đều phấn chấn tinh thần.

Đây chính là sứ giả của hy vọng.

Lục Khiêm cũng không để cho mọi người thất vọng, hắn quả thực đã mang đến tin tức hữu dụng.

"Triệu tướng quân là đột nhiên rời khỏi Giang Nam, trước đó không bất kỳ động thái nào. Nhưng dường như Triệu tướng quân biết nên đi nơi nào, phương hướng đi vô cùng rõ ràng, không chút chần chừ do dự. Chứng tỏ có người đang chỉ đường cho Triệu tướng quân bất cứ lúc nào."

Lục Khiêm nói tới đây, Cơ Soái lập tức phản ứng trở lại: "Là tiểu công chúa của Long cung. Nàng và tử long ký kết khế ước linh hồn, có thể trực tiếp giao lưu lình hồn bất chấp mọi không gian."

Lục Khiêm gật đầu, nói: "Triệu tướng quân quả thật đã đi Long cung, có người tận mắt nhìn thấy. Hẳn là Long cung đã xảy ra chuyện, nên đã khiến cho Triệu tướng quân thậm chí không kịp nhắn nhủ điều gì, liền bỏ xuống tất cả tiến tới Long cung."

Vẻ mặt Cơ Soái thay đổi.

"Điều này chứng tỏ tiểu công chúa Long cung đang gặp nguy cơ sinh tử. Theo quy ước khế ước linh hồn của nàng ta và Tử Long, hai bên bất luận bên nào gặp nguy hiểm đến tính mạng, đều phải buông mọi chuyện trên tay xuống, đi cứu viện đối phương vô điều kiện. Bởi vì linh hồn của hai người đó đã trói chặt lại với nhau, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu."

Gương mặt Lục Khiêm sa sầm, thông báo cho mọi người một tình huống càng tồi tệ hơn: "Long cung và Đại Càn chúng ta trước kia cũng vẫn luôn giữ liên lạc, nhưng mà ta đã thông qua kênh truyền tin gửi tin tức cho Long cung. Tính đến hiện nay cũng không hề nhận được bất kỳ một câu trả lời nào từ Long cung."

Thượng Quan Thừa tướng hít sâu một hơi: "Long cung xảy ra sự cố rồi."

Hắn không phải dùng câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

"Chúng ta nên làm thế nào đây?"

Thượng Quan Thừa tướng nhìn về phía Cơ Soái.

Hắn am hiểu nhất vẫn là xử lý chính vụ.

Mà loại chuyện này thiên về quân vụ hơn, là lĩnh vực sở trường của Cơ Soái.

Sắc mặt Cơ Soái còn gay go hơn so với Thượng Quan Thừa tướng và Lục Khiêm.

"Hiện tại phe cầm quyền của Long cung rất thân thiết với Đại Càn chúng ta. Tử long có thể ký khế ước với tiểu công chúa Long cung, trở thành thượng khách của Long cung cũng là nhận được lợi ích vì điều này."

Nếu không Long cung sao lại có thể cho phép công chúa của mình và một cô gái nhân tộc bình thường kết thành khế ước linh hồn đồng sinh cộng tử chứ?

Không nói cái khác, tuổi thọ của Nhân tộc đâu dài bằng Long tộc.

Bình Luận (0)
Comment