So tài cao thấp với thần linh (1)
Ngụy Quân chạy nhanh nói: "Không khó xử, Tô tướng quân ngươi yên tâm, lúc này Liên minh người tu chân chắc chắn sẽ không trở thành phiền phức của Đại Càn đâu. Ta lấy tính mạng ra đảm bảo."
Tô tướng quân nghe vậy rất chi là cảm động, liền nắm lấy bàn tay Ngụy Quân, nghiêm túc nói: "Ngụy đại nhân, nếu lần này Đại Càn chúng ta có thể vượt qua tình thế nguy hiểm này, công lao của ngươi sẽ đi đầu."
Ngụy Quân: “…”
Thật ra hắn cũng không cần làm cái gì.
Chỉ cần đánh tiếng với Nguyên Minh Chủ cái là được.
Thật sự có hơi xấu hổ.
Nhưng Tô tướng quân không khiêm nhường với Ngụy Quân nữa. Hiện tại là thời điểm cấp bách, sau khi phân công rõ ràng cho Ngụy Quân, Tô tướng quân liền lập tức bắt đầu chuẩn bị lao tới tiền tuyến.
Binh quý thần tốc.
Đại Càn không còn thời gian trì hoãn.
Buổi chiều ngày đó, Tô tướng quân và thế tử Trấn Tây Vương liền đi bước lên truyền tống trận tiến về thành Trấn Tây.
Mà Ngụy Quân vừa mới tiễn bước bọn họ, liền nhận được truyền tin của Nguyên Minh Chủ.
"Ngụy đại nhân, sứ giả Hải Hậu liên hệ với ta, bày tỏ thành ý của Hải Hậu rằng muốn hợp tác cùng ta."
"Hải Hậu?"
"Là đoá hoa chói mắt nhất trong quân đội của Lục địa Tây - nguyên soái Hải Quân, danh tướng truyền kỳ vừa mới đánh bại Trấn Tây Vương và công chúa Minh Châu—— Hải Hậu. Một nữ nhân rất lợi hại!"
Không cần Nguyên Minh Chủ nói, Ngụy Quân cũng biết Hải Hậu nhất định rất lợi hại.
Chiến tích đã nói lên tất cả.
Bất luận có phải mưu lợi hay không, thắng chính là thắng.
Ngụy Quân: "Cô ta muốn hợp tác với ngươi?"
Nguyên Minh Chủ: "Đúng! Cô ta đã lôi kéo Long cung, hiện tại cũng muốn lôi kéo Liên minh người tu chân chúng ta. Hơn nữa cô ta hứa hẹn với Liên minh người tu chân, chỉ cần Lục địa Tây chiếm lĩnh Đại Càn, Liên minh người tu chân lập tức có thể phổ biến quy định của Cửu phẩm tiên tông. Lục địa Tây sẵn lòng cùng trị thiên hạn với Liên minh người tu chân."
Sắc mặt Ngụy Quân dần dần trở nên kỳ quái.
Không thể không nói, đúng là một nữ nhân rất lợi hại.
Lối suy nghĩ cũng không có tật xấu gì.
Chỉ tiếc…
Nguyên Minh Chủ đã bị bản Thiên Đế chiêu an trước rồi.
Cái này gọi là thần thông không địch lại số trời.
Bản Thiên Đế vốn dĩ chỉ muốn bẫy Liên minh người tu chân, ai mà ngờ rằng ngươi lại đưa đến cửa chứ?
Ngụy Quân quyết đoán nói: "Đồng ý với cô ta. Sau đó ngươi sẽ biết."
Ngụy Quân không biết tư liệu củ thể về Hải Hậu.
Nhưng nếu như một loạt chuyện gần đây đều do Hải Hậu bày ra, vậy thủ đoạn của Hải Hậu quả đã khiến cho Ngụy Quân có chút kinh diễm đấy.
Từ Triệu Vân rồi đến Trấn Tây Vương, Minh Châu công chúa, mỗi một người đều là danh tướng đương thời.
Trong danh sách quân bộ của Đại Càn cũng đều đứng đầu, thậm chí có thể nói là ở trong top 10.
Hải Hậu có thể tự dựa vào sức mình liên tục gài bẫy ba người này, vậy năng lực của nàng ta đương nhiên khiến cho người ta lau mắt mà nhìn.
Bao gồm cả việc nàng đi tìm Nguyên Minh Chủ hợp tác, thật ra nước cờ này cũng đúng.
Chẳng qua Ngụy Quân đã sớm chiêu an Nguyên Minh Chủ, điểm ấy ai cũng không thể nghĩ đến, ngay cả chính Ngụy Quân cũng đột ngột nghĩ ra.
Trước đó căn bản không có trải qua mưu đồ hiến kế gì…
Nếu đã như vậy, kế hoạch của Hải Hậu vẫn là bị đứt đoạn ngay chỗ Ngụy Quân.
Nguyên Minh Chủ là một người thông minh, hắn đương nhiên nghe hiểu ý tứ của Ngụy Quân.
"Đồng ý với cô ta không thành vấn đề. Nhưng nếu như ta đồng ý với cô ta, rất có thể phải diễn một hồi kịch." Nguyên Minh Chủ nói: "Hải Hậu không phải người dễ lừa như vậy, nếu như diễn không ra trò, rất khó để lừa cô ta hoàn toàn, cũng không đạt được mục đích ngươi muốn."
"Ta hiểu, ngươi vạch kế hoạch đi, ta trao đổi tin tức với Tô tướng quân." Ngụy Quân nói: "Có qua có lại mới toại lòng nhau, nếu cô ta đã tặng một phần đại lễ như vậy, chúng ta đương nhiên cũng phải đáp lễ."
Biện pháp tốt nhất là gậy ông đập lưng ông, sau đó đóng cửa đánh chó.
Nhưng nếu diễn kịch như vậy, nhất định phải có người hy sinh, bằng không không có cách nào chiếm được lòng tin của Hải Hậu.
Cả đời này của Ngụy Quân chưa từng đánh trận, hắn cũng không muốn quyết định loại chuyện này.
Vẫn là giao cho những đại tướng lĩnh quân đánh trận đi.
Ngụy Quân không muốn cho lắm.
Hắn chỉ là một Thái Sử công tầm thường, tuy trên lý thuyết chuyện gì cũng có thể quản, nhưng trên việc quân, hắn vẫn quyết định không nhúng tay quá nhiều.
Nguyên Minh Chủ rất nhanh đã gửi kế hoạch của hắn làm cho Ngụy Quân.
Cũng không khác với những gì Ngụy Quân nghĩ trước đó:
Gậy ông đập lưng ông, đóng cửa đánh chó!
Giả bộ hợp tác với Hải Hậu, sau đó dùng thế gọng kìm, từ sau lưng tập kích thành Trấn Tây Vương.
Hai bên trước sau giáp công chiến một trận, sau đó liền có thể tiến quân thần tốc, san bằng Đại Càn.
Đương nhiên, đây là ý kiến của Hải Hậu.
Kế hoạch mà Nguyên Minh Chủ cho Ngụy Quân xem chính là đánh lừa quân đội lục địa Tây do Hải Hậu thống lĩnh lên trên đất liền, sau đó đóng cửa đánh chó, phối hợp với quân đội Đại Càn một mẻ hốt gọn quân đội của Lục địa Tây.
Nhưng nếu như thế, có một vấn đề là không thể tránh khỏi.
Ngụy Quân: "Ngươi muốn bại lộ thân phận của mình à?"
Nếu dựa theo kế hoạch này, Nguyên Minh Chủ dẫn đầu những người tu hành của Liên minh người tu chân cùng với Đại Càn bắt tay giết địch, như thế thì Nguyên Minh Chủ muốn tiếp tục che dấu thân phận sẽ vô cùng khó khăn.
Dù sao ngươi không thể coi đám người tu chân của Liên minh người tu chân thành kẻ ngốc được.