Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1212 - Chương 1212. Hải Hậu (8)

Chương 1212. Hải Hậu (8) Chương 1212. Hải Hậu (8)

Hải Hậu (8)

Ngụy Quân nhíu mày nói: "Tô tướng quân, Cơ Soái bảo ngươi trấn thủ trung khu, ngươi không thể điều Đại tướng quân khác đi tiền tuyến sao?"

"Rất khó, hiện tại ta nghi đây là một cái liên hoàn kế." Nét mặt Tô tướng quân trầm trọng: "Bắt đầu từ Long cung, Triệu Vân rơi vào Long cung. Trận chiến ở tiền tuyến, Trấn Tây Vương và công chúa Minh Châu đồng thời mất đi sức chiến đấu. Ngụy đại nhân, Đại Càn chúng ta tổng cộng có mấy Đại tướng quân có thể xuất chinh thiện chiến?"

Ngụy Quân biến sắc: "Ý của ngươi là lần này cái đối phương nhắm tới chính là tướng tài của Đại Càn chúng ta?"

"Ta không thể khẳng định, nhưng suy đoán của ta cũng là như thế này. Phía bên Cơ Soái chỉ sợ cũng có nguy hiểm. Người Lục địa Tây là kẻ âm hiểm, hắn có lẽ muốn thủ tiêu tất cả người đứng đầu trong quân đội Đại Càn, từng người từng người một. Hơn nữa bọn chúng nhất định đã lập ra một kế hoạch chu đáo chặt chẽ. Ta không dám để cho Đại tướng quân khác đích thân tới tiền tuyến, bởi vì ta lo sẽ có cạm bẫy đang chờ bọn họ. Hoặc là có âm mưu đang chờ sau khi bọn họ rời khỏi sẽ bắt đầu thi hành trong khu vực của họ."

Nỗi lo lắng của Tô tướng quân đã thuyết phục Ngụy Quân.

Nhưng Ngụy Quân vẫn không yên tâm: "Vậy còn ngươi?"

"Trước kia vùng Kiếm Nam do ta trấn giữ đã dần dần chuyển giao cho tướng quân khác, hiện tại không thuộc loại biên giới đại quan. Ta rời khỏi cũng sẽ không gây nên hỗn loạn gì." Tô tướng quân nói.

Dừng một chút, trên mặt Tô tướng quân nhiều hơn ba phần cương quyết cùng ba phần tự tin, còn có bốn phần chiến ý.

Ánh mắt chuẩn nam chính tiểu thuyết.

Tô tướng quân tiếp tục nói: "Hơn nữa, muốn bẫy ta cũng không phải dễ dàng như vậy. Đúng lúc để cho ta đi tiền tuyến hội ngộ cao nhân của Lục địa Tây, nói không chừng năm đó ta và hắn đã từng giao chiến trên chiến trường vệ quốc cũng nên."

Ngụy Quân đã nghe ra chiến ý của Tô tướng quân.

Người có bản lĩnh luôn tràn ngập tự tin với bản thân mình.

Nếu Lục địa Tây thật sự lập ra một kế hoạch chu toàn nhằm săn giết tướng tài của Đại Càn, vậy Tô Lang Gia hắn hiện là phó soái của quân đội Đại Càn, người thứ hai trong quân đội đương nhiên cũng sẽ nằm trong danh sách buộc phải giết của đối phương, hơn nữa chắc chắn nằm trong ba vị trí đầu.

Nhưng hắn vẫn muốn đi tiền tuyến.

Rất rõ ràng, hắn không phải không biết nguy hiểm trong đó, chỉ là hắn có lòng tin với chính mình.

Mười năm bảo vệ đất nước, tướng tinh lấp lánh, nhưng luôn có một số người có thể trổ hết tài năng, hào quang vạn trượng.

Không hề nghi ngờ, Tô Lang Gia là một ngôi tướng tinh bắt mắt nhất trong đó. Tới một mức độ nào đó, thậm chí không có ai bằng.

Từ cỏ dại đến người thứ hai trong quân đội.

Sáng sớm làm nông dân, chiều tà làm thần tử.

Tướng tài như vậy, ở trên chiến trường mới có thể toả ra hào quang chói mắt nhất.

Hơn nữa, Ngụy Quân từng viết sách sử về cuộc chiến tranh vệ quốc. Vệ quốc mười năm, Tô tướng quân tổng cộng đã trải qua hai trăm mười bảy trận chiến lớn nhỏ.

Trăm trận trăm thắng!

Đây là thành tựu mà Dương đại soái và Cơ Soái đều chưa có làm được.

Đương nhiên, điều này cũng không thể chứng tỏ Tô tướng quân lợi hại hơn Dương đại soái và Cơ Soái, nhưng cũng đủ để chứng tỏ thực lực của hắn.

Ngụy Quân nghĩ đến đây, cũng không ngăn cản nữa, chỉ nói lời chúc phúc: "Tô tướng quân lên đường bình an, sớm ngày khải hoàn."

"Mượn cát ngôn của Ngụy đại nhân, Ngụy đại nhân, ta chỉ có một yêu cầu."

"Ngươi nói đi." Ngụy Quân không dám chậm trễ.

Nếu Tô tướng quân lại bại trận nữa, quân đội Lục địa Tây sẽ giống như trước kia, lần nữa tiến quân thần tốc.

Chiến tranh vệ quốc có lẽ sẽ tái diễn.

Cục diện sinh linh đồ thán cũng không thể tránh khỏi.

Ngụy Quân đương nhiên không muốn nhìn thấy loại tình huống này.

Cho dù hắn biết lúc này đại kiếp nạn sắp tới, ý chí thế giới vận hành trong thế giới tâm linh cũng hy vọng cải tổ lại lần nữa, để cho một phần sinh linh trở về với thiên nhiên, một lần nữa trở thành chất dinh dưỡng của thế giới.

Đây cũng là nguyên nhân gốc rễ của những gì đang xảy ra bây giờ.

Nhưng Ngụy Quân vẫn muốn làm chút gì đó.

Đại kiếp nạn rất khó để thay đổi, đây là quy tắc của thế giới này lập ra, cũng là sự tuần hoàn tự nhiên của thế giới để bảo vệ chính nó.

Nhưng "Sinh linh" trong sinh linh đồ thán, ý chí thế giới cũng không có vạch rõ phạm vi.

Thế giới chỉ là đang cảm giác không kham nổi gánh nặng, hy vọng giảm bớt một chút nặng nề.

Ai sẽ gánh vác những gánh nặng đã được giảm nhẹ này, thế giới cũng lười quản. Ý chí thế giới chỉ cần một kết quả mà thôi.

Cho nên, nếu nhân quả kiếp này của Ngụy Quân là đứng về phía Đại Càn, đương nhiên sẽ chọn sống chết mặc bay.

Chỉ cần yêu cầu của Tô tướng quân đưa ra cho hắn không quá khó xử, hắn nhất định sẽ tận lực thỏa mãn.

Nhưng yêu cầu Tô tướng quân đưa ra, vẫn khiến cho Ngụy Quân cạn lời.

"Ngụy đại nhân, nhất định không thể để Liên minh người tu chân nhân cơ hội làm mưa làm gió, Đại Càn chúng ta kinh không kham nổi kẻ địch trước sau đâu." Tô tướng quân trầm giọng nói.

Ngụy Quân: "…"

Thấy Ngụy Quân hơi đờ người ra, trong lòng Tô tướng quân trầm xuống.

"Ngụy đại nhân, quá làm khó ngươi rồi sao? Ta cũng biết việc này rất khó, nhưng lúc này, thật sự không thể khai chiến với Liên minh người tu chân nữa, bằng không cục diện của Đại Càn chúng ta sẽ rất nguy hiểm." Tô tướng quân lắc đầu nói.

Bình Luận (0)
Comment