Càn Đế: Nguỵ Quân Là Đại Đại Trung Thần (2)
“Thật ra cẩn thận ngẫm lại, nếu không phải Đại Càn chịu khổ ở Trấn Tây thành, Đại Càn cũng sẽ không thay đổi cấp tiến như vậy. Liên minh người tu chân đả thương Đại Càn, cho nên Đại Càn mới hung hăng cắn Liên minh người tu chân một ngụm, trở thành như bây giờ. Hiện tại, người bị thương biến thành Liên minh người tu chân.”
“Vì vậy Liên minh người tu chân cũng sẽ hung hăng cắn Đại Càn một ngụm?”
“Vốn là sẽ vậy, nhưng bị Tô Lang Gia tạm hoãn rồi.” Nguỵ Quân tán thưởng nói: “Tô phó soái thật sự là một phó soái tài năng có mắt nhìn xa. Đại Càn trong mắt ta mọi thứ cũng lỏng lẻo bình thường thôi, nhưng nhân tài quả thật rất nhiều.”
Ngay cả hoàn khố cũng đều là một đám Lang Gia bảng.
Bản Thiên Đế bị hố thật nhiều lần.
Đúng là không tuân theo lẽ thường.
“Ngươi cho rằng Liên minh người tu chân sẽ đối phó những môn phái tu hành nhỏ trước?”
“Nếu bọn họ thay đổi, chĩa mũi thương về phía Đại Càn, cho dù có thắng cũng là thắng thảm, mất nhiều hơn được. Nhưng nếu đi đánh những môn phái nhỏ, khẳng định vừa đánh sẽ thắng, thu hoạch còn không nhỏ. Dù sao Tô Lang Gia chia cho bọn họ không ít thứ tốt. Đó chính là tiền mua mạng đó.”
‘Đạo lý này ta cũng hiểu, những những môn phái nhỏ này nếu liên hợp cùng nhau, muốn đánh bọn họ cũng không phải là chuyện dễ dàng.” Bạch Khuynh Tâm lắc đầu nói.
Nguỵ Quân nở nụ cười: “Đương nhiên không dễ dàng, nhưng cũng không quá khó khăn. Bọn họ liên hợp đương nhiên sẽ mạnh rồi, nhưng cũng không thể mạnh bằng Đại Càn. Tình huống như vậy, mới có thể dời mục tiêu của đám người tu hành còn lại của Liên minh người tu chân.”
Công bằng mà nói, ai mà không chọn quả hồng mềm để bóp chứ.
“Đây là nguyên nhân Tô Lang Gia dẫn quân đi vòng Long cung? Nguỵ Quân, ta vẫn cảm thấy quá mạo hiểm.” Bạch Khuynh Tâm nói.
Nguỵ Quân gật gật đầu, rồi nói: “Đúng là có chút mạo hiểm.”
Lỡ như Liên minh người tu chân không nuốt trôi được cơn giận này thì sao?
Lỡ như đám người tu hành của Liên minh người tu chân giận quá mất khôn thì sao?
Loại chuyện này thường sẽ không xảy ra, nhưng khẳng định sẽ có lỡ như.
Ai có thể không xúc động một lần chứ?
Hơn nữa, loại chuyện như đánh trận, không thể hoàn toàn ăn khớp với phân tích.
Năm đó có suy nghĩ mười ngày mười đêm cũng không thể hiểu được, Thiên Trúc lại dám tuyên chiến với Thỏ Tử chứ?
Có một số việc mặc dù không ăn khớp, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không phát sinh.
Nhưng không sao.
“Tô Lang Gia đã có chuẩn bị.”
“Có chuẩn bị?” Bạch Khuynh Tâm nghi hoặc nhìn về phía Nguỵ Quân.
Còn có thể chuẩn bị như thế nào?
Tất cả quân đội đã bị Tô Lang Gia mang đi.
Bạch Khuynh Tâm biết nội tình. Đại Càn hiện tại nếu bị Liên minh người tu chân đột kích, khẳng định không thể ngăn cản được.
“Chuẩn xác mà nói, không phải Tô Lang Gia có chuẩn bị, mà là ta bảo hắn chuẩn bị.”
“Ngươi bảo hắn chuẩn bị?” Bạch Khuynh Tâm càng nghi hoặc.
Nguỵ quân gật gật đầu: “Đúng vậy, ta bảo hắn chuẩn bị. Cho dù Liên minh người tu chân thật sự đột kích, Đại Càn vẫn có người đứng ra chống trả.”
“Ai?”
Nguỵ Quân chỉ về phương hướng phía hoàng cung.
Bạch Khuynh Tâm cười không nổi.
“Hoàng thất? Nguỵ Quân, ngươi đừng đùa. Đám kia chỉ biết tìm ngươi gây phiền toái, bọn họ dám cứng đối cứng với Liên minh người tu chân?”
Bạch Khuynh Tâm hiện tại đã hoàn toàn mất đi tin tưởng đối với hoàng thất.
Nhưng lúc này, Nguỵ Quân đứng ở bên phía hoàng thất. Dùng giọng điệu khẳng định nói với Bạch Khuynh Tâm: “Hoàng thất đã đưa ra hứa hẹn, nếu Liên minh người tu chân đột kích, hoàng thất sẽ dốc hết khả năng, tuyệt đối sẽ ngăn cản đến thời khác viện quân cứu viện đến.”
Bạch Khuynh Tâm không thể tin: “Hoàng thất cao thượng như vậy? Sao ta lại không thấy nhỉ?”
Tại cùng lúc đó, Tiết tướng quân cũng đang hỏi Tô Lang Gia vấn đề này.
“Phó soái, chúng ta dốc toàn quân đến Long cung, tuy rằng có cơ hội bức Long cung cúi đầu. Nhưng nếu Liên minh người tu chân cố ý muốn trả thù Đại Càn thì làm sao bây giờ? Tuy rằng tỷ lệ xảy ra không cao, nhưng vẫn có khả năng.” Tiết tướng quân lo lắng nói.
Tô Lang Gia gật gật đầu, đáp lời: “Quả thật vẫn có khả năng này, cho nên ta đã sớm chuẩn bị kế hoạch dự phòng.”
“Ngài đã chuẩn bị kế hoạch dự phòng? Đại Càn còn có quân đội khác?” Tiết tướng quân sửng sốt.
Nàng tự cảm thấy bản thân tương đối hiểu rõ về lực lượng quân sự của Đại Càn sao lại không biết Đại Càn còn có lực lượng khác có thể chống lại Liên minh người tu chân?
“Đại Càn còn một lực lượng mạnh mẽ vẫn chưa xuất động.” Tô Lang Gia nói.
Hô hấp của Tiết tướng quân bị kiềm hãm.
Nàng cũng là người thông minh. Tô Lang Gia nói tới đây, nàng lập tức đoán được Tô Lang gia đang nói đến ai.
Chỉ là nàng không hiểu được.
“Hoàng thất nguyện ý ra tay? Nguyện ý mạo hiểm lớn như vậy?”
“Hoàng thất đương nhiên không muốn.” Tô Lang Gia cười lạnh nói: “Nhưng bọn họ không còn cách nào khác.”
“Vì sao không còn cách nào khác?”
“Bởi vì nếu bọn họ còn không ra tay, ta sẽ mang quân đội trở lại kinh thành. Đến lúc đó bọn họ muốn làm gì cũng không làm được.
Tiết tướng quân nghe đến đây, sắc mặt chợt trắng bệch.
Lâm tướng quân luôn luôn lắng nghe nháy mắt giận dữ, thiếu chút nữa đã ra tay với Tô Lang Gia.
Các nàng đều nghe ra được giao dịch giữa Tô Lang Gia và hoàng thất.
Lâm tướng quân giận dữ nói: “Phó soái, ngươi bán Nguỵ đại nhân sao? Vô sỉ.”
Nhìn Tiết tướng quân và Lâm tướng quân tức đến sùi bọt mép, Tô Lang Gia không những không giận, mà còn cười.
“Biết các ngươi sẽ có phản ứng này.”